Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế FULL


Một phóng viên đầu tiên đưa ra câu hỏi, Diệp Thiến Nhi có chút hoang mang, cô làm người thứ ba của ai cơ!
“Cái gì, tôi không biết các người cái gì nữa, mời mấy người tránh ra, tôi còn rất nhiều chuyện phải làm!”
Các phóng viên đương nhiên không dễ dàng bỏ qua cơ hội tốt như vậy, cho nên không ai nhường đường cho Diệp Thiến Nhi, ngược lại vẫn không ngừng chất vấn cô vấn đề này!
Trong lòng Diệp Thiến Nhi buồn bực, cô làm kẻ thứ ba lúc nào chứ, đúng là nực cười, không biết mấy cái tin đồn này ở đâu ra nữa!”
“Xin hỏi cô Diệp Thiến Nhi, anh Tư Tuấn có phải đang ở bên trên không?”
Phóng viên cầm microphone chĩa tới, một trợ lý bên cạnh đã cầm sẵn bút chuẩn bị ghi chép.

Diệp Thiến Nhi ngây người ra.

Tư Tuấn?
Diệp Thiến Nhi vừa nghe thấy hai từ Tư Tuấn, đột nhiên cô hiểu ra mọi việc, lạnh lùng cười một tiếng “Sao bây giờ phóng viên lại rảnh rỗi như.

vậy? Không đi thu thập tin tức bát quái về mấy ngôi sao nổi tiếng đi mà lại đi lo mấy chuyện không đâu như vậy” Diệp Thiến Nhi thật sự không nể nang đám phóng viên này chút nào.

Nếu như Diệp Thiến Nhi đoán không sai thì đám phóng viên này chắc chản là do Lâm Hân Hân hoặc là mẹ Tư Tuấn tìm tới.

Có điều, Diệp Thiến Nhi dám khẳng định, chuyện này chắc chản không thể nào không liên quan tới Lâm Hân Hân được.

Mẹ Tư Tuấn là một người vô cùng để đến mặt mũi, sao bà ta có thể để con trai mình chịu thiệt thòi như vậy chứ.

Xem ra, chuyện này chỉ có thể do Lâm Hân Hân làm, sau lần gặp kia, có lẽ Lâm Hân Hân muốn ra một đòn phủ đầu Diệp Thiến Nhi.

“Phóng viên là tên gọi khác của paparazzi, quả nhiên là như vậy, đúng là đám chó săn, mũi còn thính hơn cả chó, dáng vẻ này của mấy người mà không tới cục cảnh sát làm chó nghiệp vụ thì đúng là lãng phí”
Diệp Thiến Nhi không hề nể nang gì đám phóng viên, nói cho họ không biết giấu mặt mũi vào đâu, dù sao thì tranh giành đàn ông với cô cũng không phải cái loại tốt đẹp gì.

Một vài phóng viên nghe thấy những lời này của Diệp Thiến Nhi thì mặt tối sầm lại, dáng vẻ vô cùng khó chịu, nhưng lại không biết nên nói gì.

Một vài phóng viên lại không hề sợ hãi, dù sao bọn họ cũng đã quen với tình huống này, nên vô cùng quả quyết, tiếp tục chất vấn Diệp Thiến Nhi.

“Cô Diệp Thiến Nhi, bộ dạng này của cô là thẹn quá hóa giận hay sao? Chúng ta nghe nói hôn sự của hai nhà họ Lâm và họ Tư bị cô chen vào nên đã bị hủy bỏ, lẽ nào cô Diệp Thiến Nhi không cảm thấy áy náy hay sao?”
Phóng viên này đã được Lâm Hân Hân cung cấp thông tin, có điều người này tự ý sửa đính hôn thành kết hôn luôn.

Diệp Thiến Nhi khẽ nheo mắt, trong lòng cô không khỏi suy nghĩ một chút.

Nếu như Lâm Hân Hân đã không biết xấu hổ như vậy thì Diệp Thiến Nhi cũng không ngại để cô ta bị gậy ông đập lưng ông một lần đâu!
“Vị phóng viên này, tôi nghĩ là mấy bạn hiểu lầm rồi” Loại chuyện này Diệp Thiến Nhi chưa từng gặp phải, nhưng cô rất nhanh tỏ ra bình tĩnh.

Những phóng viên này nghe thấy Diệp Thiến Nhi nói như vậy thì vội mở to hai mắt, chờ đợi Diệp Thiến Nhi tiếp tục nói.

“Không biết là cô Diệp Thiến Nhi nói hiểu lâm cái gì?”
Phóng viên vừa rồi vô cùng kích động.

“Thật ra tôi và Tư Tuấn đã quen biết nhau từ lâu, còn Lâm Hân Hân tôi mới chỉ quen biết cô cách đây không lâu, tôi có thể thẳng thăn nói với mọi người rằng, tôi và Tư Tuấn là mối tình đầu của nhau” Diệp Thiến Nhi nói với vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc, sau đó cô lại đổi giọng, nói với vẻ mặt có chút bi thương: “Tôi cũng không biết Lâm Hân Hân nói với mọi người cái gì, có điều khi tôi và Tư Tuấn ở bên nhau, Lâm Hân Hân vẫn luôn bắt tôi chia tay với anh ấy, nói Tư Tuấn là của cô”
Diệp Thiến Nhi vừa nói ra những lời này đã khiến toàn bộ đám phóng viên bất ngờ, sững sờ tại chỗ.

Nếu thật sự là như Diệp Thiến Nhi nói, vậy chẳng phải là Diệp Thiến Nhi và Tư Tuấn bị Lâm Hân Hân chọc gậy bánh xe sao? Nghĩ như vậy, sắc mặt đám phóng viên đột nhiên thay đổi.

Bọn họ vốn dĩ tới để phỏng vấn, giờ thì hay rồi, bị người ta bản ngược trở lại.

“Sao cô phải làm như vậy chứ?” Một phóng viên tức giận nói, vẻ mặt như đang căm phẫn thay cho Diệp Thiến Nhi.

Cái gì mà tiểu thư nhà giàu, lá ngọc cành vàng, xuất thân cao quý, đùng là lừa gạt.

“Có thể là vì ghen ty!” Sau khi Diệp Thiến Nhi đạt được mục đích cũng không vênh váo kiêu ngạo, cô cẩn thận nói: “Cách đây mấy hôm cô còn tới tìm tôi bảo tôi tránh xa Tư Tuấn ra, còn dùng tiền để mua chuộc tôi, nói chỉ cần tôi rời xa Tư Tuấn thì muốn bao nhiêu tiền cũng được”
Đám phóng viên hoàn toàn cạn lời.

Diệp Thiến Nhi thấy đám phóng viên còn đang bất ngờ, cô lại nói tiếp: “Tôi biết nhà họ Diệp chúng tôi nghèo khổ, nhưng tôi cũng đâu phải người dễ bắt nạt đâu, tuy nhà tôi không có nhiều tiền nhưng tôi sao có thể bị tiền che mờ mắt mà rời khỏi Tư Tuấn chứ? Tôi thật lòng thích anh ấy, dù có cho tôi bao nhiêu tiền tôi cũng sẽ không rời xa anh ấy.

Tôi không đồng ý với Lâm Hân Hân, cô còn nói sẽ hủy hoại cuộc đời tôi”
Ánh mắt Diệp Thiến Nhi đong đầy nước mắt, bộ dáng yếu ớt đến đáng thương.

Phóng viên nghe Diệp Thiến Nhi nói vậy, bắt đầu cảm thấy tức giận thay cô.

“Lâm Hân Hân đúng là người phụ nữ độc ác, vậy mà tôi còn muốn giúp cô”
“Không thể ngờ được, hôm nay suýt chút nữa thì bị người ta lừa rồi, cô Diệp Thiến Nhi cô đúng là đáng thương quá” Một người nào đó chĩa microphone tới nói.

Mấy phóng viên này vốn dĩ đã nói rất nhiều rồi, nghe thấy Diệp Thiến Nhi nói với vẻ đáng thương như vậy, họ không khỏi không thấy thông cảm mà nói lời động viên cô.

“Mọi người đừng như vậy nữa, thật ra chúng ta đều bị người ta lợi dụng, mọi người không cần cảm thấy tự trách” Diệp Thiến Nhi nói, bày ra bộ dáng an ủi mọi người.

Lời này vừa nói ra càng khiến đám phóng viên thêm khó chịu, bọn họ sao có thể dễ dàng bỏ qua chứ, suýt chút nữa thì bọn họ đã hiểu lầm Diệp Thiến Nhi rồi.

Mấy người ở tầng hai túm tụm lại xem náo nhiệt, những người đi qua cũng vô cùng tò mò, thậm chí còn có người cầm di động quay phát trực tiếp lên mạng xã hội.

Cô Diệp Thiến Nhi, nếu cô đã nói vậy rồi thì chúng tôi sẽ nghĩ, tuy rằng không giống như những kẻ giàu có kia nhưng vẫn phải có lòng tự trọng” Một người ra vẻ quyết tâm nói, giọng nói vô cùng không phục.

Diệp Thiến Nhi nghe người đó nói cũng bày ra vẻ mặt tràn đầy khí thế: “Có một số việc chúng ta chỉ có thể làm theo mệnh lệnh, ai bảo chúng ta không có tiền chứ” Khuôn mặt Diệp Thiến Nhi tỏ vẻ đáng thương, do dự nói: “Ai bảo chúng ta không có tiền chứ! Người có tiền làm chuyện gì cũng thật dễ dàng.”
Lời này của Diệp Thiến Nhi vừa nói ra, rất nhiều phóng viên cảm thấy không vui, ngay cả những người đang hóng hớt xung quanh cũng thấy vậy.

“Có tiền thì ghê gớm sao, cho rằng bản thân mình có mấy đồng tiền dơ bẩn là có thể ra vẻ sao?”
“Xã hội thượng lưu bây giờ đều như vậy, không thể chỉ đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài được”
“Uổng công tôi còn coi cô như nữ thần!
Bay giờ thì tôi thèm vào, gọi cô là nữ thần đúng là quá lợi cho cô”
Vô số lời nói bất mãn vang lên.

Lời Diệp Thiến Nhi nói ra khiến cho rất nhiều người ở đây cảm thấy bất bình thay cho cô.

Trong lòng Diệp Thiến Nhi không khỏi hừ lạnh một tiếng Việc này cũng không thể trách cô được, muốn trách thì phải trách chính Lâm Hân Hân, cô ta đúng là không biết động não, để Diệp Thiến Nhi tùy ý đâm ngược lại như vậy.

Sau khi Tư Tuấn tỉnh dậy, anh đưa tay lên xoa xoa đầu, phát hiện ra mình đang ở phòng của Diệp Thiến Nhi, nhưng có vẻ như Diệp Thiến Nhi không có ở đây.

Anh ta có chút khó khăn bước từ trên giường xuống, xỏ vào đôi dép lê của Diệp Thiến Nhi.

Dép của Diệp Thiến Nhi hơi nhỏ nên khi Tư Tuấn xoe vào rất bé, cả nửa bàn chân anh chạm vào sàn nhà.

Tư Tuấn đi một vòng quanh nhà cũng không thấy Diệp Thiến Nhi đâu, từ phòng bếp, nhà vệ sinh, phòng khách đều không thấy bóng dáng cô.

Tư Tuấn tìm lại một lượt, cuối cùng thấy áo khoác của mình để ở ghế sô pha trên phòng khách, anh lấy điện thoại di động gọi cho Diệp Thiến Nhi, thế như mấy lần anh gọi đi, di động đều báo đến một câu: “Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau”
Sau khi gọi vài lần vãn không thấy Diệp.

Thiến Nhi nghe máy, Tư Tuấn có chút lo lắng, anh mặc áo khoác vào, vừa gọi điện thoại vừa đi tới phía cửa: “Con mẹ nó chứ! “Tư Tuấn thầm chửi một tiếng.

Khi thang máy vừa đi tới tầng một, Tư Tuấn đã nhìn thấy đám người vây xung quanh Diệp Thiến Nhi.

Thấy cô không có chuyện gì, Tư Tuấn thở phào nhẹ nhõm, nhưng phát hiện một đám phóng viên đang vây xung quanh Diệp Thiến Nhi, Tư Tuấn khẽ nhíu mày, bước nhanh về phía Diệp Thiến Nhi.

Một phóng viên vừa liếc mắt đã thấy Tư Tuấn.

“Anh Tư Tuấn tới rồi”
Một đám phóng viên tới tấp lia máy quay về phía Tư Tuấn, ngay cả Diệp Thiến Nhi cũng cảm thấy bất ngờ.

Không ngờ Diệp Thiến Nhi tỉnh dậy sớm như vậy, cô còn tưởng anh vẫn đang ngủ, ít nhất là đến khi cô mua bữa sáng trở về thế nhưng cô còn chưa kịp quay về Tư Tuấn đã xuống đây, có lẽ vì không thấy Diệp Thiến Nhi đâu nên mới sốt ruột đi tìm.

Trang phục của Tư Tuấn có chút lộn xộn, đầu tóc bù xù, râu ria chưa cạo, khiến cho người ta nhìn vào có chút kỳ quái.

Tư Tuấn nhanh chóng đi tới bên cạnh Diệp Thiến Nhị, đôi tay nằm lấy vai cô, vẻ mặt tràn đầy lo lắng.

“Em không sao chứ?”
Giọng nói anh có chút nghẹn ngào, có lẽ vì hôm qua uống quá nhiều rượu nên giọng vẫn hơi khàn.

“Em không sao cả” Diệp Thiến Nhi lắc đồng, tránh khỏi vòng tay Tư Tuấn.

Hiện giờ đang có rất nhiều phóng viên vây quanh nên Diệp Thiến Nhi cảm thấy có chút ngại ngùng.

Diệp Thiến Nhi muốn tránh ra một bên nhưng lại không có cách nào thoát khỏi vòng tay Tư Tuấn.

“Anh Tư Tuấn, may quá, tôi đang muốn hỏi anh và cô Diệp Thiến Nhi vài vấn đề” Mấy phóng viên thấy nhân vật chính tới không khỏi phấn khởi ra mặt.

Tuy rằng bọn họ thông cảm cho Diệp Thiến Nhi nhưng vẫn chưa thể hoàn toàn tin tưởng lời nói từ một phía, đều là người trưởng thành rồi, có một số chuyện bọn họ đều hiểu cả.

“Có chuyện gì?
Tư Tuấn không hề tránh né câu trả lời của họ, dù sao anh cũng không muốn giấu giếm Diệp Thiến Nhi.

Còn nữa, Diệp Thiến Nhi cũng đã biết tất cả mọi chuyện nên bây giờ Tư Tuấn cũng nên cho Diệp Thiến Nhi một thân phận rõ ràng.

“Tôi nghe người ta nói, anh và cô Lâm Hân Hân sắp kết hôn rồi, nhưng vì cô Diệp Thiến Nhi cho nên anh mới bỏ rơi cô Lâm Hân Hân, không biết… chuyện này có phải sự thật không?”
Một phóng viên dè dặt đưa ra câu hỏi, anh cũng không nói thẳng ra là chuyện này do Lâm Hân Hân nói cho họ.

Tư Tuấn ôm Diệp Thiến Nhi vào trong lòng, tuyên bố chủ quyền của bản thân mình “Mấy người nghĩ thế nào?
Tư Tuấn nhìn chăm chú vào Diệp Thiến Nhị, hỏi ngược lại tên phóng viên kia.

Diệp Thiến Nhi vô cùng xấu hổ, bởi vì ánh mắt của Tư Tuấn nóng rực khiến khuôn mặt cô khẽ ửng đỏ, hơi cúi xuống.

Mấy tên phóng viên liếc mắt nhìn nhau không biết nên nói gì “Vậy anh và cô Lâm Hân Hân có quan hệ gì?
Phóng viên cảm thấy có vẻ không dễ gì moi được tin tức từ Tư Tuấn nên lập tức hỏi sang vấn đề khác.

“Quan hệ? Để nói về một mối quan hệ thì phải có sự gắn kết nhất định, mấy người cảm thấy tôi có thể có quan hệ gì với một người xa lạ chứ?”
Tư Tuấn nói rồi cười lạnh một tiếng.

Đám phóng viên lại ngây người ra.

cách khác là anh và cô Lâm Hân Hân không có quan hệ gì đúng không?” Một phóng viên khác hào hứng nói, đây đúng là một tin giật gân, anh không thể bỏ qua một cơ hội tốt như vậy được!
“Đúng vậy, mấy người không nhìn thấy bạn gái tôi đang đứng bên cạnh sao, mấy người nói vậy sẽ khiến bạn gái tôi ghen đấy, như thế là không được đâu” Giọng điệu Tư Tuấn vốn dĩ đang rất lạnh lùng nhưng khi nhắc đến Diệp.

Thiến Nhi là bạn gái mình thì lại nhẹ nhàng hơn rất nhiều..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui