Yêu Phải Tổ Tiên


Tiệc tối đến rất nhanh, toàn bộ trang phục đều được khách sạn chuẩn bị và mang đến phòng.

Từ sớm Hải Lam đã trang điểm xong sau đó liền đi ra ngoài tụ họp với lớp của mình.

Do là buổi tiệc sang trọng nên tất cả mọi người đều ăn mặc sang trọng.
Sau buổi sáng bị bỏ rơi kia Tô ầm ì trên giường của Hạ Yên.

Hạ Yên nhìn kà chỉ biết lắc đầu thảo dài " Ông trời ơi mau trả lại Tiểu Bạch trước kia lại cho con đi ".
Tô Uyển Nhi ngẩng đầu nhìn cô " Mình trước kia như th ến ào ?"
Hạ Yên nghiêm túc suy nghĩ một lát có lúc mỉm cười có lúc nhíu mày, có lúc nhìn thật vui vẻ nhưng cũng có khi thở dài.

Tô Uyển Nhi nhìn không được nữa bật người ngồi dậy " Rốt cuộc là ra sao.

Bớt biểu cảm lại đi he ".
Hạ Yên : Tiểu Bạch mình tình nguyệnđể tổn hại nhan sắc dẫn cậu đi khắp các quán bar uống rượu sáng đêm.

Cậu trở về là một trap girl như trước đi.
Tô Uyển Nhi : Mình làm trap girl thì tốt ở chỗ nào ?
Hạ Yên bỉu môi " Ít ra cậu sẽ không nằm chán chường như lúc này.

Ít ra bây giờ hẳn là đi đu đưa vơi anh chàng hay cô nàng nào đó rồi.
Tô Uyển Nhi : Các nhà khoa học chứng minh không sai.

Kẻ lâu ngày không yêu đương thường rất điên.
Nói rồi cô xuống giường đi về phòng mình.


Trở về lúc trước sao, cô đã từng nghĩ đến nhưng đó là lúc Hải Lam chưa xuất hiện.

Còn bây giờ ...!Không có cách rồi.

Trước kia cô sống như vậy có lẽ là để chờ em ấy đến đi.
0..........0
Hải Lam là lần đầu tham gia buổi tiệc mà phải đeo mặt nạ như thế này.

Cô được nhân viên gác cửa đ ưa cho một cái mặt nạ phượng hoàng màu đỏ.

Cô đnag định mang vào thì phía sau truyền đến âm thanh " Để chị đeo giúp".
Cô xoay đầu nhìn thấy Ngô Thanh Nhu đi đến.

Chị ấy nhận lấy mặt nạ trong tay cô rồi đeo lên cho cô.

Sau đó cũng tự đeo cho mình, mặt nạ của chị ta là một con chim ưng màu đen.
Đám người Uyển Thư ngồi ở ghế sofa trong góc chứng kiến hết.

Cả 4 âm thầm thở dài, đối thủ này quá chu đáo đi, còn binh lính nhà các cô hiện giờ không biết còn lưu lạc phương nào nữa.
Từ cửa Tô Uyển Nhi đi vào, cậu nhân viên thoáng ngẩn ngơ với vẻ đẹp yêu mị kìa, cô khẻ cười nhận lấy mặt nạ hồly từ tay cậu ta.

Cũng thật biết chọn nha, y đúc hình tượng của cô.
Hải Lam đứng trong đám người thân đứng thẳng tắp.

Tay cầm ly nước ép vẫn chú ý quan sát xung quanh tìm kiếm bóng dáng người thương .
Ngô Thanh Nhu đưa cho cô một miếng trái cây, tất cả các mặt nạ đều chỉ che nữa khuôn mặt nên cô cũng nhìn thấy nụ cười của chị ấy, cô cũng nhẹ mỉm cười.
Tô Uyển Nhi rất nhah đã nhìn thấy Hải Lam cô nhanh chóng bước đến.

Cái dáng người kia dù nhìn từ rất xa Hải Lam cũng có thể nhận ra, càng đến gần mùi hương thân quen càng đậm.
Hải Lam nhíu mày, cái con người này chú ý nhan sắc thì không ai bằng nhưng mỗi khi xuất hiện lại thấy trên tay là một ly rượu.

Bộ uống rượu thì không ảnh hưởng đến nhan sắc sao ?!
Vẫn là nụ cười thương hiệu.

Tô Uyển Nhi nhanh chóng đứng giữa 2 người, dù biết hơi trẻ con nhưng hết cách rồi vợ không đếm xỉa đến cô mà.
Hải Lam đem ly ước ép đổi lấy ly rượu vang trên tay Tô Uyển Nhi.

Nhi nhìn cô nhăn nhó miệng hơi chu ra tỏ vẻ bất mãn, tuy vậy vẫn ngoan ngoãn cầm lấy ly nước .
Hải Lam : Không cho phép Nhi uống rượu khi chưa ăn gì.
Tô Uyển Nhi : Vậy tui ăn là uống được đúng không ?
Hải Lam nhướng mi hơi hơi ngênh mặt lên tỏ vẻ [ Nhi uống thử xem ].
Cuối đầu uống cạn ly nước trái cây, nói gì được đây.

Chợt trước mắt là một đĩa bánh ngọt, cô ngẩng lên thì trông thấy Hải Lam mỉm cười.
Hải Lam : Chưa ăn gì uống nước ép nhiều quá cũng không tốt.


Nhi ăn chút gì đi.
Tô Uyển Nhi tươi cười tiếp nhận.

Vợ nhà mình luôn là tốt nhất, cô lúc n ày còn đâu vẻ kiêu kì vừa rồi khi đối diện cậu trai nhân viên kia.

Mà cứ như con cún nhỏ mới được cho ăn.
Nhưng Hải Lam đã học được câu lạc mềm buộc chặt.

Vừa ân cần quan tâm vừa thờ ơ lãnh đạm.
Hôm nay cô mặc trên người chiếc đầm dạ hội đến eo đ ểlộ phần lưng trơn bóng.

Khiến bao ánh mắt nhìn mà thèm thuồng.
Bỗng đèn trần chợt tắt đi để lại ánh sáng mờ ảo c ủac dáđèn pha sân khấu.

Nhạc nhạc vĩ cầm du dương vang lên các cập đôi lần lượt cùng ra giữa sàng khêu vũ.
Lúc này trước mặt Hải Lam là 2 bàn tay cùng nhau đưa đến với ý mời cô cùng nhãy.

Dĩ nhiên đó là Ngô Thanh Nhu vs Tô Uyển Nhi,Hải Lam cuối đầu nhìn nhìn khẽ mỉm cười sau đó ánh mắt sáng lên tia giảo hoạt.
Cô cười đưa tay mình đặt lên tay Ngô Thanh Nhu trong sự ngỡ ngàng của cả 2 người kia.
Ngô Thanh Nhu vốn nghĩ mình không có hy vọng chỉlà muốn thử vận may.

Còn Tô Uyển Nhi thì nghĩ vừarồi Hải Lam mới vừa quan tâm mình chắc đã hết giận mình rồi .
Nào ngờ Hải Lam lại chọn đưa tay về phía cô ta, làm Tô Uyển Nhi tức sôi máu.

Còn đáng giận hơn người kia sáng nay còn bảo mình không được mặc ít vải mà tối nay chính mình lại mặc gần như là lộ hết phần lưng.
Tô Uyển Nhi nào biết lúc nhìn th ấy lễ phục này chính Hải Lam cũng là cự tuyệt mặc.

Cao Văn phải thuyết giảng một hồi vừa nói vừa biện giải thì Hải Lam mới đồng ý.
Thôi kệ, vì tương lai các cô sau này, ăn mặc gợi cảm một lần cũng không sao.

Đúng như dự đoán có thể chọc tức được Nhi rồi, trong lòng Hải Lam đúng là rất vui vẻ.


Ai biểu sáng nay Nhi mặc ít vải như vậy còn nằm lộ thiên giữa hồ để bao cặp mắt nhìn mần chi.
Tô Uyển Nhi đứng trong góc như cô vợ nhỏ bị bỏ rơi.

Tay không ngừng ngắt những cánh hoa lan trong chậu hoa kế bên.

Cô nhân viên phục vụ không nhìn nổi nữa, chậu hoa này là của Ban Giám đốc mua bảo có khách quý sẽ đến , nói người đó rất thích hoa lan.
Nếu các cô không ngăn để vị khách này tiếp tục hái hoa vậy tiền lương tháng này coi như không có.

Cô gái bước đến ngăn cản " Quý khách xin đừng ngắt hoa ".
Tô Uyển Nhi lúc này hoàn thần nhìn sang cô gái rồi nhìn xuống đám hoa đã bị mình ngắt hết phân nữa.

Cô bối rối cười cười, trong lòng buồn bực mình từ lúc nào lại như oán phụ thế này.
Đang định xin lỗi thì có người đi đến, trên người cô ta mặc tây trang chỉnh tề, tóc búi cao gọn gàng.

Lần trước tiếp đón đưa các cô lên tận phòng là quản lý của khách sạn, còn bây giờ trước mắt Tô Uyển Nhi là quản lý thuộc khu vực nhà hàng.
Để được lên chức quản lý của resort này ngoài học vấn cao, ngoại hình ưa hình thì bản lĩnh x ửlý tình huống cũng phải hơn người vì thế trông cô ta chững chạc cộng thêm phần cao ngạo.
Quản lý : Có chuyện gì vậy ?
Cô gái nhìn thấy là quản lý của mình thì cuối thấp đầu.

Hình như rất sợ cô ta, Cô gái kia cũng quan sát Tô Uyển Nhi sơ qua.

Khách đến đây không phú cũng quý, cách ăn mặc này đương nhiên là một quý cô.

Resort có quy định đặt khách hàng lên hàng đầu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận