Bị anh dùng ngón tay viết từng nét chữ trên lưng làm cho tê tê nhức nhức, từng nét từng nét giống như mang theo điện, dọc theo các dây thần kinh và máu chui vào trong xương cốt.
Tang Du giống như một cục bột nhão tùy ý bị nắn vuốt, trong đầu cũng chứa đầy bột nhão, cánh tay mềm mại ôm thắt lưng anh, tạm thời không biết được anh đang viết cái gì.
Cô chỉ biết rằng môi vừa mềm giòn lại nóng, choáng váng nghĩ rằng có phải là bị sưng lên hay không, đang tính duỗi tay lên kiểm tra thử thì Lam Khâm đã đè tay cô lại, yêu thương hôn khẽ lên chóp mũi và hai má, lại tiếp tục dời đến môi, vẫn không thỏa mãn mà xâm nhập vào bên trong cọ xát.
Lần này hiển nhiên không giống lần đầu nữa, đã lưu loát hơn nhiều rồi.
Liên tục quấn quýt giữa răng môi ướt át tạo ra những tiếng nước nhỏ nhưng vào ban đêm yên tĩnh như thế này lại càng được phóng đại hết mức.
Tang Du dựa vào khuỷu tay anh, mặc cho anh công thành đoạt đất, đôi mắt hơi ngước lên, nhìn lông mi đen dài của anh vô cùng gần, cúi đầu run đến kịch liệt, viền mắt tuyệt đẹp cũng hơi đỏ, trên sống mũi cao thẳng rịn ra một tầng mồ hôi.
Lại tiếp tục phối hợp với động tác của anh, tiếng nước từ môi lưỡi!
Dường như dục vọng ẩn sâu trong lòng cô đã bị gợi ra ngoài.