Thuyên Ngốc: mèo đang làm gì ah?
Caca: đang bận tý việc thôi.
Thuyên Ngốc: bận nhiều không?
Caca : sắp xong rồi…
Thuyên Ngốc: uh,, vậy tui đợi mèo nghen.. làm xong pm cho tui nghen..-rồi khoảng 5p sau..
Caca: BUZZ
Thuyên Ngốc: xong rồi ah! Hihi…. Mèo cho Thuyên mượn cuốn sách anh văn được không?
Caca: sách anh văn gì? Đâu có cuốn sách nào đâu?
Thuyên Ngốc: ah ah.. quên… hihi.. cuốn từ điển offord ah
Caca: ah… mượn chi vậy?
Thuyên Ngốc: bà cô bắt mổi người phải có một cuốn từ điển đó.. nhưng Thuyên bây giờ không đủ tiền để mua …nó mắc quá… gần 500k lận… nhớ là mèo có cuốn đó … nên mượn….
Caca: mượn chừng nào trả?
Thuyên ngốc: hihi… 4 năm
Caca: hả? gì mà 4 năm ghê vậy? >”<
Thuyên Ngốc : mèo cho Thuyên mượn đi ….
Caca: từ từ… cho 1s suy nghĩ đã….
Thuyên Ngốc: hết giờ..
Caca: uhm.. hết giờ thì hết giờ…. Ngày mai mèo đem cho Thuyên
Thuyên Ngốc: hihi.. iu mèo quá.. cảm ơn mèo nhiều nha….
Caca: J uhm.. hì hì…
Buổi sáng lên trường balo của tôi năng đi thấy rõ…. Vì có thêm cuốn từ điển mang trên vai của tôi…. Quả thật nặng thật…. tôi hôm nay vào lớp cũng bình thường như mọi ngày vừa mới ngồi xuống bàn thì em đã lại chỗ tôi và chìa hai bàn tay ra..
-hành động gì vậy hả? – tôi hỏi và cười
-hành động mượn đồ đó … hihi… – em cũng cười cùng tôi
-quên mang rồi … – tôi nói chuyện làm cho em tin thật
-hả? sao mèo lại quên chứ .. – em có vẻ mếu …- hôm nay bị bà cô kiểm tra đó …. Không có bả cho ra lớp đứng đó..
-vậy hả? thấy cũng tội mà thôi cũng kệ … – tôi vẫn cố gắng hoàn thành tốt vai xạo của mình
-trời ơi.. mèo ơi là mèo.. – em dùng tay đánh vào vai tôi mấy cái…
-đau! – thật sự lúc đó tôi đau thiệt… tôi nắm lấy cổ tay của em để em không tiếp tục đánh tôi nửa – hay quá ha…. Làm ơn mà còn bị đánh nửa là sao?
-tại mèo mà hôm nay tôi sẽ ra ngoài lớp đứng đó …..
-tự nhiên quánh mèo là sao? Không có logic gì hết ….. – tôi chau mày và lắc đầu…..-giỡn thôi đây nè – tôi cuối xuống mở balo ra thì không thấy cuốn từ điển đâu – nó đâu rồi …. – tôi nói
-gì cơ.? – em hỏi
-cuốn từ điển của mèo đâu mất tiêu rồi…. mới hồi sáng có đem theo mà…
-mèo kiếm kỉ coi … có bỏ vào hộc bàn không?
-không có … mới kiểm tra học bàn xong…..
-cái này phải không? – một đứa con trai trong lớp tôi reo lên… trên tay nó cầm cuốn từ điển của tôi…. Nó được xem là siêu quậy trong lớp và tôi cũng không ưa gì nó.. vì lúc nào nó cũng thích chọc phá người khác
-Trả lại đây Nhân! – Nhân là tên của nó đấy.. có thể gọi nó bằng tên khác là đại ca… trong lớp nó là dạng quậy và láo nhất lớp … đứa nào cũng ngán nó..
-Muon lấy lại thì kêu Thuyên lại đây hun vào má của Nhân đi .. Nhân sẽ trả! Haha… – rồi nó cười thỏa mãn
-caca không giỡn với Nhân… trả sách lại đây…..- thế là tôi dí nó trong lớp phóng lên bàn rượt đuổi để giành lại cuốn từ điển… nhưng nó chạy không dòm và hậu quả cho nó …. Là bị hụt chân té xuống đất,,, trật dò… – có sao không? – tôi hỏi nó
-trật chân rồi… không cử động được ….
- mấy đứa bay …. Đỡ thằng nhân lên phòng y tế đi – tôi nói với mấy đứa con trai trên lớp ,, lấy lại cuốn từ điển từ tay nó xong rồi đưa cho Thuyên…
Vào lúc ra chơi Thuyên gặp tôi nói chuyện ……
-Mèo! khi nào mèo cần thì nói … Thuyên đưa lại èo…
-thui ,,, giữ luôn đi …. Không có dùng từ điển đâu…. Này đâu
-sao vậy? nó bự và nhiều tiền mà
-uh… nhưng mèo có đĩa rồi…. cái vào máy tính rồi.. có dùng thì cũng có cái xài… cũng ít đụng vào cuốn từ điển đó lắm… với lại thuyên dùng đi …. Sách mà không có người đọc nó buồn lắm ah… hì hì…
-biết sách buồn luôn hả? mèo hay ta. – em chọc tôi
-chứ sao? Sách nó cũng buồn mà…. Nó sẽ cảm thấy vui khi ngày nào cũng được mở từng trang …. Nó buồn khi nhìn cuốn sách nó đóng bụi …. Nó vui là cuốn sách hầu như không bụi … hehe… – tôi đang lý sự một cách tếu nhất
-uhm… cảm ơn mèo nhiều nha….
-cảm ơn vậy thui hả? – tôi chọc
-chứ mèo muốn sao? – em hỏi
-ai biết.. muốn làm gì làm… làm sao cho coi được thì làm ah…. – em đang nhìn tôi với con mắt khó hiểu không biết cảm ơn như thế nào tôi mới vừa lòng hả dạ…
-ah… ngày mai Thuyên làm Kim Bắc èo ăn nghen … – em mỉm cười nhìn tôi ,,,, lúc đó tôi cười đáp lại thay cho chữ đồng ý
-làm nhiều nhiều nha……- tôi tỏ vẻ háu ăn chứ tôi ăn đâu có được bao nhiêu
-ăn có hết hay không mà kêu làm nhiều hả?
-hehe….. thì kêu làm nhiều nhiều cho tụi nó ăn chung nửa…. chứ có gì đâu .. – tôi gãi đầu
-uhm…
Vì muốn cám ơn tôi đã cho em mượn cuốn từ điển…. em phải thức cả đêm để làm món Kim Bắc sáng mai đem lên cho tôi và tụi bạn cùng ăn … đứa nào cũng khen ngon tới tấp chỉ riêng mình tôi là chê.
-dỡ quá! – tôi vừa ăn vừa nói nhưng tay thì cứ lấy lia lịa
-dỡ thì đừng có ăn – em kênh mặt với tôi
-không! Phải ăn mới biết dỡ cỡ nào…. Đưa đây… để mèo ăn …. – tôi vừa nói vừa nhai ngấu nghiếng trong miệng… đến nổi hai bên má tôi căn tròn ra vì sức chứa đồ ăn quá nhiều.. tay tôi chồm tới để lấy thêm Kim Bắc mà ăn….
-nói dỡ mà… sao ăn nhiều dữ vậy… lời nói trái ngược hành động- em phán cho tôi một câu làm cho cả lũ cười khắc khắc…..
-hehe… nói thế thui… chứ ngon lắm ah…. Tuần tới trường tổ chức đi chơi Thuyên làm thêm đi nha ….
-ủa? có người chê dỡ mà…. Tuần sau trừ mèo ra không được ăn….
-hơ hơ… -khuôn mặt tôi lúc này trơ ra ….. -,- ….. –kì thía? Sao ai cũng ăn có mèo không được ăn ….
-hog biết….
Thế là tôi bị bắt dừng ăn một cách đột ngột… quả thật Kim Bắc em làm rất ngon …. Rất vừa miệng của tôi… làm tôi chỉ muốn được ăn tiếp tục… cơm cuộn lại rất chắc cùng với mùi rong biển… có dưa … có xuch xich.. có trứng…. những thứ đó làm tôi thèm ăn … hì hì….
Chuyến đi chơi của trường cũng đến …. Lên xe thì em và Nhi cứ như nam châm…. Dính gì mà dính như keo dán sắt vậy… nhưng em vẫn không quên làm món Kim Bắc …. Tôi chưa kịp đụng vào cái hộp là lũ bạn tôi nó đã dành hết rồi… nhìn vào cái hộp …. Trống rỗng.. thật là đau khổ mà… chưa kip ăn gì hết…. em nhìn tôi cười tủm tỉm…… cái mắt tôi lúc đó nhăn hơn khỉ chẳng thèm quan tâm tới.. tôi ngồi chung với Hải .. đứa bạn cũng chơi hơi thân ….nó đem đồ ăn cũng nhiều … thế là tôi mê đồ ăn mà quên luôn em ….. em nhìn qua thấy tôi đang ngồi ăn chóp chép …. Em và Nhi nói to nhỏ gì đó tôi cũng không thèm để ý.. cứ thế mà ăn thôi…… tự nhiên hai đứa đứng dậy tiến sát lại gần tôi..
-gì ah? – tôi hỏi khi ngước nhìn lên hai người
-mèo! đằng sau có cái gì kìa… -tôi vừa quay đi thì Thuyên đã cướp hết đồ ăn trên tay của tôi
-ê…. Trả đây… không được lợi dụng thời cơ như vậy chứ… -tôi nói
-ai kêu có đồ ăn mà không cho tụi này ăn chi … – Nhi đáp
- =,= hog cho là lừa tình người ta thế ah? – tôi nói
-chứ gì nửa…. ai kêu tin lời tui chi … đúng là đồ mèo … hehe… – em nói rồi ăn trước mặt tôi… thực thật sự nhìn em lúc đó vừa đáng ghét cũng không kém phần đáng yêu…. Tôi đi qua nhìn em trân trân… hai mắt đấu với em … em cũng đấu cùng với tôi… để xem ai thắng ai thua … đang đấu với nhau bỗng bàn tay của em che hai mắt tôi lại…
-haha.. mèo thua rồi – em la lên
-trời! chơi ăn gian vậy? đang đấu tự nhiên lấy tay che lại kêu thua là sao?
-hihi… tui thích được hog?
Thế là tôi phải chịu thua em thôi…. haiz… đấu không lại mà… nói đúng hơn là vì tôi thích em nên tôi cũng không muốn đấu với em từng chút một làm gì…. Tôi nghĩ đôi cũng nên thắng hoặc thua để chọc tức em chơi ,,,, hoặc để cho em vui em cười… vì thắng được tôi… trong lớp em hay ăn hiếp lũ bạn… có cái gì ngon hay lạ… là em đi trấn lột tụi nó bằng những cái đánh ngay lưng….. nhưng với tôi thì khác…. Em luông nũng nịu đòi cho bằng được…vì em biết tôi luôn đồng ý và không bao giờ từ chối… có thể nói đó là điểm yếu của tôi… khi thấy con gái làm nũng cái gì đó thì tôi luôn chiều theo ý họ…..
Quay về với thực tại trên tay tôi đang cầm cuốn từ điển 4 năm trước tôi đã đưa cho em… nay em quay lại trả cho tôi…
-Thuyên không còn dùng đến nó nửa… nên giờ trả lai èo! – em nhìn tôi cười
-sao không giữ luôn… lỡ mốt dùng đến thì sao?
-khi nào cần dùng thì Thuyên qua lấy…
-uhm cũng được … – tôi nhìn em cười… lúc đó Thy thấy ánh mắt và nụ cười của tôi …
-ah… cô là bạn thân của tên này ah? Giờ tôi mới hiểu ? – cô ta nói đầy hàm ý
-nè! – tôi lên tiếng
-uhm… tui với caca là bạn thân từ hồi cấp ba cho đến giờ rồi… tính ra cũng 7 năm rồi…
-7 năm … – cô ta giật mình với thời gian dài như vậy
-có gì đâu mà hét vậy? – tôi nói vối Thy
-uhm…. Chỉ là ngạc nhiên thôi… thôi tôi đi lên đây… không làm phiền hai người …. – cô ta lên lầu đi thẳng một mạch
-cô ta lạ quá mèo ui! – thuyên nhìn tôi hỏi
-uhm… mặc kệ cô ta…
-thôi Thuyên về đây… Minh đang ở ngoài chờ …. Bye mèo nha! – em chào tôi bước ra về…tôi đi lên phòng của mình rồi nhìn quân quơ đâu đó rồi Thy mở cửa bước vào…
-công nhận trình độ giấu của anh lâu thật ….. 7 năm ….
-kệ tôi… cô đừng có ý kiến
-tại sao anh không nói cho thuyên biết… hay để tôi đi nói….
-thôi .. nói chi… hai ngày nửa Thuyên đi lấy chồng rồi..với lại tôi cũng nên tập từ từ quên Thuyên đi là vừa…
-wow… anh cũng nhận ra điều đó rồi sao?
-ám chỉ gì đó …. Hả?
-tôi chỉ nói vậy thôi….. ê … ra đường đi dạo đi ở trong đây ngột ngạc quá ….
-uhm ..- tôi đồng ý với cô ta cả hai chúng tôi cùng nhau đi bộ ở khu vực gần nhà…….
-wow…. – cô ta đang thưởng thức những làn gió mát những làn gió đang thổi tung bay phấp phới làn tóc dài của cô ta, tôi cũng cảm thấy có gì đó nó nó nhẹ nhàng hơn mấy bửa trước, nhưng đang thưởng thức làn gió mát nhẹ nhàng thì bỗng dư cô ta…. Liền đẩy tôi vào tường hôn tới tấp vào môi của tôi… thêm lần nửa môi tôi và cô ấy lại chạm vào nhau… tôi cũng không biết đây là lần thứ mấy rồi … tôi không hiểu gì hết ….. chỉ thấy có một đám người đàn ông đang đi ngang qua và nhìn chúng tôi sau đó lắc đầu đi luôn…
-cô làm cái gì mà cứ hun hoài vậy hả? – tôi nổi khùng
-haiz… họ đi rồi.. – cô ta nhìn xung quanh rồi thở mạnh
-họ nào?
-những người đàn ông mặc vest đen mới đi ngang qua đây…..
-họ là ai?
-đệ tử của ba tôi…hình như ba đang tìm kiếm tôi về nhà vậy?
-sao cô không về đi … mà còn trốn còn … còn hôn tôi nửa … trời ơi…
-anh cũng từng hôn nhiều cô thôi… làm gì mà la oi ói thế? – cô ta đang sai lầm khi phán ra câu như vậy?
-đâu ra vậy?
-tôi đoán vậy! – cô ta nói có vẻ tự tin là mình nói đúng sự thật
-tôi chưa bao giờ hôn ai hết…
-sao?- cô ta ngạc nhiên khi lời tôi nói ra – đừng nói là tui là người anh hôn đầu tiên nha….
-uhm … – tôi nhíu mày
-wow….-cô ta lại tiến đến gần tôi-không ngờ nụ hôn đầu tiên của anh bị tôi cướp mất , anh có muốn bị tôi hôn nửa không? – cô ta nói theo quán tính vậy
-không! Đi về thôi!
Lúc đó tại căn nhà của ông chủ tịch Ngô …
-tụi bay đúng là lũ vô dụng… – ông Ngô la lối – có một đứa con gái trong thành phố này mà tìm cũng không ra là sao?
-dạ.. ông chủ bớt giận … – tên được giao trọng trách cuối đầu nhận lỗi – tụi em sẽ cố gắng tìm ra cô Thy ah..
-con với cái … chỉ biết làm khổ cha mẹ của nó mà thôi …..
-tại ông nuông chiều nó quá đó , giờ nó hư ra rồi đấy – vợ ông Ngô lên tiếng bà ta tên là Mỹ…
-bà còn đỗ thừa cho tôi nửa hả? – ông ngô nóng giận
-haiz… tui nói là ông lấy chồng cho nó đi …. Con gái 20 rồi còn nhỏ gì đâu … mà ông không chịu …. Ông nói nó còn nhỏ lắm chưa biết gì hết …. Haiz…. Chả hiểu ông tính cái gì trong đầu.
-đâu phải muốn nó lấy là lấy …. Bà cũng biết nó cứng đầu đến thế nào mà… nó lấy ai có trời mà biết….
-nếu nó chịu lấy một người nào đó … chắc người đó đối với nó cực kì quan trọng ….
-thôi… ngày mai hy vọng tôi sẽ tìm được nó … rồi bắt nó về lấy anh chàng này… anh chàng này rất giỏi trong công ty….. tôi cũng hy vọng …. Sẽ làm thay đổi suy nghĩ trẻ con của nó…
-haiz….. bó tay … thôi tôi đi đây … ông lo việc của công ty đi.. tôi đi gặp mấy bà bạn đây… đúng là con cái rối tung cả lên …
Ở căn nhà của tôi …. Có cuộc cãi nhau chí chóe với Thy…..
-nè-tôi đang ở trong phòng chuẩn bị thay đồ thì vị cô ta tông cửa vào – cô có biết là tôi đang thay đồ hay không? Mà tông cửa vào tự nhiên vậy hả? – tôi bực mình quát
-ah… sao biết được … với lại tôi với anh cũng giống nhau mà , có gì đâu mà phải ngại nhỉ? – cô ta đang cố tình chọc tức tôi…-rồi cô ta bước đến chiếc ghê xoay ngồi quay vòng vòng rồi tay của cô ta rò mó lung tung trên bàn của tôi
-này! – tôi bước đến – đừng đụng tay vào đồ của tôi.. tôi không thích điều đó …-rồi giật lại trên tay cô ta cây viết mà tôi rất quý…
-làm gì giật mạnh vậy?tôi chỉ đụng vào chút thôi mà…..
-cô qua đây có chuyện gì? – tôi hỏi
-nhờ anh tý việc ….
-nhờ gì? – tôi đáp lạnh lùng
-ngày mai anh đưa tôi về nhà được không?
-sao cô không tự đi về đi … còn nhờ tôi ….
-tôi muốn anh chở tôi về nhà….
-rất tiếc đều mong muốn của cô không thành sự thật….
-anh không chở tôi về … tôi sẽ phá nát căn phòng của anh
-cô dám làm hog?
-anh thách tôi ah….. –cô ta đi đến cầm những chiếc gối trên giường của tôi quăn tứ tung
-dừng lại – tôi đi đến chụp tay cô ta – buôn tay tôi ra – cô ta vung vẫy hét lên …. Sau đó tung đòn võ tay tôi nhận ra và cùng đấu với cô ta cô ta đưa tay qua bên này… tôi đỡ qua bên kia…rồi cuối cùng hai bàn tay của cô ta bị tôi bắt chéo nằm gọn trong tay của mình…
-buôn tôi ra – cô ta vùng vẫy
-ai kiếm chuyện với ai trước hả? cô vào lục tung mọi thứ trên bàn tôi … rồi còn quậy phá gối trên giường của tôi nửa ….
-thì sao? Ai bảo anh không đáp ứng yêu cầu của tôi thì tôi như vậy.
-thì ra… cô được cha mẹ cưng chiều từ nhỏ… nên như thế này chứ gì?
-thì sao… cha mẹ cưng tôi đó là điều hiển nhiên …
-cưng cái kiểu như vậy … thì cô hư hỏng và chẳng xem ai ra gì là đúng rồi….Á…………… – cô ta đạp một đap vào ngón chân út của tôi làm tôi phải buôn cô ta ra và ôm chân của mình…ngồi luôn trên giường
-anh tưởng anh có thể khống chế được tôi hả? một đạp thôi cũng làm anh đau điến rồi đó…..
-đáng lẽ tôi không nên rước cô về ở chung mới đúng ….
-hihi… – cô ta cười – muốn cho tôi ra khỏi nhà cũng khó lắm …. Đáng lẽ ngày mai tôi đi về nhà … nhưng tôi đổi ý rồi sẽ ở lại đây tiếp tục khi nào chán mới về nhà…
-cô cô ….. – cô ta dậm chân tôi đau quá… nhìn lại thì thấy nó đã sưng lên rồi… làm tôi không thể nói được nửa, chưa bao giờ tôi bị hạ gục một cách dể dàng như vậy…. nhưng đau quá tôi không thể làm được gì hơn
-ah… anh đưa tiền cho tôi đi ..
-tiền gì?
-tiền hôm qua anh ôm tôi ngủ đó ….
-nhưng cô đã đi qua bên phòng rồi…. cố có ngủ chung với tôi đâu mắc gì tôi phải đưa tiền cho cô …. – tôi tức giận
-bốp tiền của anh đâu nhỉ? – cô ta cố gắng làm tôi càng lúc càng tức mình cô ta hơn
-này! Cô có cái thói xấu xa đó từ lúc nào vậy? không được lục bóp của người khác chứ – cô ta chả thèm quan tâm tôi đang nói gì cứ mở hết tủ làm việc… tủ quần áo .. phòng tắm …. Nhưng không thấy đâu
-anh giấu cái bốp ở đâu thía? Tìm hoài không thấy.
-cô đúng là … -lúc này chân tôi cũng đã bớt đau đi nhiều- cô sẽ không bao giờ tìm được đâu
-không tìm được thì thôi…. hôm nay tiếp tục ở trong căn nhà này chán quá đi …..
-có ai trói chân cô đâu mà cô sợ ở đây… muốn đi đâu là chuyện của cô chứ….-tôi đứng dậy bước ra ngoài ….tôi bị cái gối ôm phan vào người không nói tôi cũng biết là ai thủ phạm … tôi quay người lại với khuôn mặt đầy vẻ sự bực bội…..nhưng tôi hơi ngạc nhiên là không thấy cô ta đâu hết …. Tôi bước đến thêm vài bước thì….
-hú la… -giọng của cô ta đang đứng trước cửa….. –nếu anh không đưa tôi tiền tôi sẽ nhốt anh cả ngày trong phòng đó ….
-nè! Đừng có đùa cái kiểu đó …. Tôi sẽ không bao giờ đưa tiền cho cô đâu
-vậy thì ở trong phòng đi nhá…. – cô ta đóng cửa lại rồi khóa cửa làm tôi bị nhốt ở trong phòng một mình …..
-này- tôi đập cửa liên tục – thả tôi ra mau lên…. Mau thả tôi ra
-đưa tiền sẽ thả thôi… hehe… – cô đắc thắng đứng bên kia cửa trong tay cầm chìa khóa
-không ! không bao giờ tôi đưa cho cô …..
-vậy ở trong đó luôn nghe chưa? –rồi cô ta đi xuống dưới nhà còn tôi thì bực mình khi bị cô ta nhốt hẳn ở trong phòng …… tôi xoay người lại thì thấy ban công tôi liền chạy ra… muốn thoát phải leo ban công xuống đất thôi….. sao tôi lại phải rơi vào cái tình cảnh này kia chứ…rồi tôi cũng quyết định lều phen … leo ban công xuống đất …. =,= đi vào nhà ….. mình chủ nhà mà cứ như là ăn trộm…. mình phải cho cô ta biết tay …..
Khi tính leo ra ban công thì tôi thấy có một nhóm áo đen cứ như là vệ sĩ vậy …. Cầm tấm hình hỏi khắp những người đang đi lại trên vỉa hè … sau đó còn dán cái gì đó ngay trước cổng nhà tôi…. Tôi cũng phải khó khăn lắm mới leo xuống được dưới đất ….rồi đi ra cổng thấy hinh ai trông quen quen nhỉ? Ah … tôi biết ai trong bức hình rồi… cái người mới nhốt tôi hồi nảy đây mà… thì ra cha cô ta đang cho người tìm cô ta đây…. Ý có cái gì bên dưới dòng này nhỉ? “nếu ai tìm được con gái tôi, tôi sẽ cho người đó lấy con gái tôi và sẽ được làm phó giám đốc công ty” wow…. Có cái vế sau nghe hấp dẫn đấy… còn vế đầu tiên thì…. Chắc thui không ai dám lấy đâu … tôi cầm cái tờ có hình của cô ấy bước vào nhà …. Thì thấy cô đang ăn uống ngon lành trong nhà bếp …..
-chào! Kẻ thất bại – tôi đi đến gần và nói nhỏ vào tai của cô ta, lúc đó cô ta mới biết là tôi đang đứng gần cô ta
-hả? – cô ta giật mình khi thấy tôi xuất hiện kế bên –sao anh thoát ra được?
-chuyện đó cô không cần biết ….. –tôi đến ngồi đối diện với cô ta , sẳn tay bóc luôn đồ ăn trên bàn – ui da.. – tôi bị cô ta đánh vào tay
-ai à ăn hả? – cô ta chu mỏ nói
-đồ ăn này của tôi mà…. Tôi có quyền ăn chứ…
-nhưng tôi nấu …
-wow… biết nấu ăn luôn ah? Cô cũng không tệ ….- tôi gật gật đầu – ah… có tin vui cho cô nè….-tôi đưa tờ rơi cho cô ta
-hả? – cô ta đọc xong-sao cha có thể ghi cái câu đầu tiên như vậy được chứ?
-uhm… tôi cũng nghĩ giống cô đó – lúc đó tay tôi đang bốc đồ ăn vừa ăn vừa nói – không ai dám lấy cô đâu ….ghi câu đầu là thừa đó …câu sau đủ rồi…..
-anh vừa nói cái gì hả?
-nói mà không nghe thì thôi ….. -Gần như lần này cô ta có vẻ giận thật bỏ đi ra bên ngoài, không nói tiếng nào hết – ê ê …. – dù tôi có kêu cô ta vẫn cứ bước đi ra khỏi nhà tôi … tôi cũng không đi kêu làm gì tôi nghĩ chắc cô ta chỉ muốn cho khoay khỏa một chút thôi …..gân như thời gian này tôi bắt đầu quan tâm cô ta nhiều hơn trước …. Chẳng hiểu sao? Và nổi đau về Thuyên với tôi cũng dần dần bớt đau đi nhiều ….
Tôi ngồi đợi cô ta khoảng 11h tối mà vẫn chưa thấy cô ta về ….. tôi thì thấy buồn ngủ quá chiu hết nổi đành phải qua phòng cô ta ngủ vậy, cô ta đang giữ chìa khóa phòng của mình mà … quả thật phòng con gái có khác nhỉ? Mùi hương nhẹ nhàng phất phới không như mùi trầm lặng trong phòng của tôi …… tuy cô ta lanh chanh và hay gây cho tôi những phiền phức nhưng trong phòng không có bừa bộn…..cũng ngăn nắp …. Rồi tôi ngã lưng lên chiếc giường nềm mềm đó … cảm giác với tôi thật thoải mái cái lưng của tôi nó được tựa vào chỗ êm ái nhất …. Hòa cùng với mùi hương dịu dàng của cô ta … rồi tôi say giấc lúc nào không biết nằm ôm gối ngủ cứ như là đứa trẻ vậy ….. rồi một lúc sau thì người kia cũng về thôi …. Là ai nhỉ? Không nói chắc cũng biết là Thy rồi … cô ta bước vào phòng của mình thầy thấy tôi đang nằm trên giường ôm gối ngủ…. cô ta nhìn tôi rồi cười mỉm ….. chắc cô ta lúc ấy rất xinh nhỉ? Tôi đoán thôi vì tôi đang ngủ say như chết mà sao biết được cô ta cười xinh hay không? Nhưng dù gì cũng gây cho tôi sự chú ý đầu tiên thì cô ta chắc chắn xinh và dể thương rồi ….
-dậy tên caca đáng ghét – cô ta thật ác độc cái lúc đang ngủ say nhất thì bị gọi dậy… nhưng dể gì tôi dậy giờ đó ….
-cái gì vậy? để cho người ta ngủ? người ta đang ngủ ngon mà – tôi nói cứ như là mớ vậy …. Nhắm mắt ôm gối miệng thì nói….
-dậy … dậy .. tôi không cho anh ngủ…..- cô ta leo lên giường lây lây tôi dậy
-ồn quá! – tôi đang ngủ say và choàng tay quá kéo ôm cô ta nằm kế bên rồi tiếp tục vào giấc ngủ ngon của mình, tôi ghét nhất là ai đó đánh thức tôi trong khi tôi đang ngủ rất ngon, thế là cô ta bây giờ mặt đối mặt với tôi…nhưng tôi thì trong trạng thái ngủ say khước không biết gì? Còn cô ta thì thức cô ta đang ngắm nhìn khuôn mặt tròn của tôi …..
-caca – tiếng gọi của cô ta nhẹ nhàng làm tôi có cảm giác gì đó thật ngon trong giấc ngủ của mình, chẳng hiểu vì sao cô ta lại càng lúc càng nằm gọn trong vòng tay của tôi, nhìn vào cứ như là đôi tình nhân đang ôm nhau say giấc khuya vậy …..chẳng hiểu vì sao hôm nay tôi ngủ thật ngon …. Ngon lắm chưa bao giờ tôi có giấc ngủ nhẹ nhàng như thế này … cứ như đã sẳn sàng bỏ đi một thứ gì đó và thay thế một gì đó trong trái tim của tôi …… dù biết là ngày mai là đám cưới của Thuyên nhưng tôi vẫn cứ ngủ thật ngon …..
Buổi sáng thức dậy …..
-cái gì vậy nè? – tôi hốt hoảng khi thấy cô ta đang trong trạng thái trần truồng nằm ôm tôi ngủ ngon giấc , cô ta mở mắt nhìn tôi mỉm cười thật gian
-chơi trò chơi một chút thôi ….. – cô ta cười mỉm … tôi không biết cô ta đang chờ điều gì đó …. Bỗng dưng tôi nghe những tiếng bước chân xì xào càng lúc càng gần đến căn phòng của tôi..đám nhà báo xuất hiện bao nhiêu máy chụp hình chỉa vào tôi …. Sau đó thì cô ta …
-anh là đồ bỉ ổi …. Vô liên sỉ… sao anh dám cướp đi trinh tiết của tôi … – cô ta khóc, rồi lấy chăn quấn thân thể mình lại còn tôi thì bị đám báo chí nhìn với con mắt khinh bỉ …..
-cô khùng hả? –tôi quát –tôi là gái sao làm cô mất trinh được ? trời ơi là trời … – tôi vò đầu
-anh không làm gì tôi … tại sao phòng anh không ngủ mà qua phòng tôi ngủ… đã vậy anh làm chuyện bậy còn đổ thừa là sao? Hix hix…. – bao nhiêu mấy chụp hình cứ chỉa vào hai chúng tôi những tên nhà báo xông lên ……
-anh là gái? Tại sao anh không qua phòng mình ngủ mà qua phòng cô ta ngủ?
-trời ơi … đây là nhà tôi …..
-ah… vậy anh và chị ta có xung đột .. ở chung với nhau… rồi xảy ra chuyện như vậy phải không? Anh là bạn trai của con gái chủ tịch Ngô? Sao anh dám làm việc động trời như vậy?
-anh ta phải chịu trách nhiệm những gì anh ta làm với tôi … – cô ta hét lên cứ như cô ta bị tôi hại thật sự ….
-tôi không chịu trách nhiệm …..
-anh không chịu trách nhiệm , anh sẽ tù rục xương …. – cô ta nói trong la hét khóc ….
-trời ơi là trờ…
-việc này anh sẽ giải quyết như thế nào? – đám nhà báo cứ chỉa miro vào tôi
-anh ta phải lấy tôi làm vợ thì mới được ….. chuyện xảy ra như vậy rồi… còn ai dám lấy tôi nửa? hux hux …- cô ta khóc
-đi ra ngoài hết …. – tôi dùng sức đẩy hết tất cả nhà báo ra ngoài .. nhưng không hiểu sao chúng nó lại đi ra cùng một lúc như thế -cô đang làm cái trò gì vậy hả?
-vui mà … – cô ta cười đắc thắng
-vui con khỉ? Cô có biết làm như vậy tôi sẽ không còn mặt mũi nào nói chuyện với ba mẹ tôi không? Cô làm vậy là cô phá hoại hết những gì tôi đã cố gắng …..
-chỉ cần anh làm chồng tôi ….. thì mọi chuyện hôm nay chưa có gì xảy ra ….
-cô đang cưỡng ép tôi đó .. cô biết không?
-uhm… đúng là cưỡng ép … thật
-tại sao cô lại chọn tôi mà không chọn người khác? – tôi ngồi bệp xuống giường
-không giải thích được không nhỉ?
-cô đang dùng tôi làm rối cho cô sao?
-cũng không …. Anh không có gì để tôi lợi dụng …. Anh đang cần công việc tốt … tôi thì bị đưa lên cái tin nếu tìm được sẽ gã tôi cho người đó … nhưng lỡ như một kẻ đê tiện nào đó tìm thấy tôi … ui thật là khủng khiếp … tôi không mún điều đó xảy ra… nhưng ít nhất anh có thể làm chồng của tôi được …. Ít ra tôi cũng biết anh là người như thế nào? Đúng không nè…
-nếu vậy ….. cô đâu được lợi gì .. toàn bộ lợi đều thuộc về tôi tất cả? cô không thấy điều đó sao?
-được chứ… ít nhất tôi không gặp loại đê tiện là tôi thấy mãn nguyện ….tôi cho anh hết ngày hôm nay suy nghĩ … nếu không những gì vừa xảy ra ….. cả nước đều biết hành động đồi bại của anh… cưỡng hiếp một cô gái 20 tuổi ,đã vậy con của chủ tịch Ngô nửa chứ… tội càng thêm tội … cha tôi mà biết … cha tôi sẽ tin tôi hay anh … ông ta sẽ xé anh ra từng mãnh một mãnh một đấy ….
Thì ra tôi bị cô ta gài vào thế buộc phải làm theo ý cô ta …… hôm nay là đám cưới của Thuyên… tôi không đi được … đã vậy còn có chuyện rắc rối….. không nó phải được gọi là chuyện kinh khủng nhất từ đó đến giờ tôi trải qua…. Đám cưới mà không có sự đồng ý của ba mẹ -,- thế tôi là đứa con bất hiếu ah? Hay nhỉ! Trời ơi đáng lẽ tôi không nên gặp cô ta ngay từ đầu mới đúng
Ở đám cưới của thuyên gần như ai cũng có mặt đầy đủ trừ tôi ra …… quả thật Thuyên đã đợi tôi mong tôi đến nhưng bàn tiệc cũng gần đầy khách nên em phải bước vào làm lễ cùng Minh … người bạn thân nhất của mình không đến thật sự Thuyên rất buồn …..
-em không sao chứ? – Minh hỏi và lo lắng cho Thuyên rất nhiều
-caca không đến anh ah…..
-cái tên mèo này …. Thiệt tình … giận nó hết sức – Minh bực mình – thui em đừng buồn chúng ta vào thôi có gì vài bửa nửa em với anh đi qua nhà nó gây chiến
-dạ.. – em nhìn Minh cười hạnh phúc, thế là em và Minh cùng bước lên lễ đại hạnh phúc với bao nhiêu chứng kiến của hai họ , mọi người bạn bè…. Chỉ riêng mình tôi là không có mặt ở bửa tiệc .. nhưng dù tôi không có ở đó nhưng họ vẫn cảm thấy vui vẻ…. vẫn uống rượu mừng ăn uống no say .. còn tôi thì đối đầu với Thy …. Một người tôi không thương yêu mà đi lấy về làm vợ đã vậy tôi còn rất kị với cô … lúc nào cũng cãi nhau và cãi nhau … tôi vơi Thuyên chưa bao giờ cãi nhau dù chỉ một lần
Ở nhà của ông chủ tịch Ngô
-sao có tin tức con gái ta rồi sao? – ông ta mừng rỡ khi nghe lính báo lại
-dạ…. con gái của chủ tịch đang ở nhà của một cô gái…
-may quá….. ta cứ sợ nó sảy ra chuyện gì chứ..
-nhưng mà…… – tên lính ấp úng
-nhưng mà sao? Có chuyện gì đã xảy ra rồi hả?
-dạ không? Nhưng người con gái mà Thy đang ở chung là một SB
-Sb ah? – ông chủ tịch ngô suy nghĩ
-cô ta tên là gì?
-dạ.. tên là Caca …
-Caca …. Cái tên này …. Hình như ta đã thấy cô ta một lần rồi thì phải? – ông ta suy nghĩ
-caca … – bà Mỹ lên tiếng – ah…. Ta nhớ rồi…. một sb đang xin việc ở công ty chúng ta luôn … vì lúc đi ra có thấy cô ta nộp hồ sơ xin việc làm …. Hồ sơ rất là tốt ….. và vài bửa thủ việc rất là đạt… nói chung là công ty ta tìm đúng người ….
-nhưng tờ rơi chủ tịch ghi có ghi là” nếu tìm được sẽ gã con gái cho người đó và làm phó giám đốc” – tên lính nhắc
-ta nhớ … không cần ngươi nhắc – ông ta nói trong trạng thái suy nghĩ – người này có vẻ kì lạ?
-sao kì lạ thưa chủ tịch? – tên lính thắc mắc
-nếu là một người háo sắc …. Mê thanh danh tiền bạc thì phải đem con gái ta về nhà từ lâu cách đây vài ngày rồi… nhưng giờ này vẫn chưa thấy đâu …… nhưng đến công ty xin việc và thử việc cũng đạt yêu cầu mức công ty cần …. Một người rất hay ….
-chính xác… – tiếng của bà Mỹ vang lên – nên gã Thy cho người này …..
-không ngờ vợ chồng ta có suy nghĩ hay nhỉ?
-nhưng caca là gái mà chủ tịch ….
-thì sao? Ta cần có người đưa công ty lên mạnh hơn…. Có người dạy dỗ con gái ta được ….và ta cần người thật lòng với con gái của ta … tuy nó nghịch như vậy nhưng đôi lúc nó cũng nhảy cảm rất nhiều…. yếu đuối cũng vô cùng ….
-vậy chúng ta chờ người đó mang thy về hay ….. mình đến nhà cô ta thưa chủ tịch…
-từ từ… chờ thêm một ngày nửa…… nếu caca không chở con gái ta về thì ta sẽ đến đó …..
-dạ …. Tụi em đã hiểu ….
Cuộc sống của tôi bắt đầu đảo lộn từ đây ….. người tôi yêu thương đã lấy Minh….. giờ người tôi bực mình nhất thì bị bắt lấy cô ta làm vợ của mình …. Trời ơi …. Lúc đêm tân hôn của Thuyên và Minh tôi cứ nghĩ về điều đó … tôi không muốn Minh đụng vào thân thể của em một chút nào cả…. tôi đau khi nghĩ đến điều đó… cứ nghĩ đến cảnh môi em và Minh chạm vào nhau nhẹ nhàng từ chút một hai chiếc môi quấn vào nhau, chiếc lưỡi cũng không kém phần thể hiện quấn quýt lấy nhau mãnh liệt …. Rồi nghĩ đến cảnh bàn tay của Minh cởi chiếc áo của em để lộ hai bầu ngực đang căn tròn rồi cuối xuống hôn nó …. Hôn lên vùng bụng … bàn tay bắt đầu cỡ bỏ hết những gì trên người em …. Em và Minh trong trạng thái không mãnh vải cùng trên chiếc giường tân hôn đó …. Và trinh tiết của em bị lấy đi bởi Minh…. Nhịp thở của em đều đặn sau đó nhanh… mồ hôi của em và Minh huyện vào nhau ……… AAAAAAAAAAAAAAAAAA……… tôi la lên và đập vỡ chiếc bình ngay trước mặt tôi ….. tiếng động đó làm Thy chạy xuống nhà và không hiểu chuyện gì đang diễn biến trong đầu tôi ….tôi quơ quá mạnh bàn tay của tôi bị chảy máu , một giọt, hai giọt, ba giọt,….. và nước mắt tôi chảy hòa cùng máu trên bàn tay của tôi …. Tôi yêu em tại sao tôi không dám nói…. Để cho em đi lấy chồng rồi tôi đau khổ….. làm sao ai có thể thay thế em trong trái tim của tôi …..tôi là kẻ ngu ngốc vì tình mà ……Thy nhìn tôi cũng biết tôi đang đau khổ về cái gì??????????
Nếu như tôi nói ra thì hay biết mấy nhưng bây giờ đã muộn rồi , muộn rồi ……Thy nhìn tôi mà cũng đau xót dùm một kẻ si tình như tôi đúng là ngốc thật mà , nhưng Thy nghĩ ra cách gì đó để giảm bớt tình hình lúc này đi …..
-ê! – thy gọi tôi cứ như cô ta không thấy gì đang diễn ra vậy – sao lại đi đập cái bình bông đẹp như vậy chứ?
-tôi thích thì tôi đập!
-haiz… chẵng hiểu nổi! đúng là đồ ngốc!
-mới nói gì đó hả?
-tôi nói là anh là đồ ngốc. – thy bước về phía tôi nhìn tôi với nét mặt rất tỉnh, tôi trợn mắt nhìn cô ta nhưng cô ta chả có gì là sợ ngược lại còn ôm bụng cười – haha…. Mắc cười quá….. trợn mắt gì mà tệ vậy … phải làm như thế này người ta mới sợ …. – cô ta lấy hai ngón tay của mình để vào hai mắt căn to nó ra nhìn cứ như là sắp bị lọt tròng vậy, đã thế những ngón tay còn lại là hất mũi lên sao đó banh miệng la lớn – caca là đồ ngốc!
-hì hì … – chẳng hiểu sao lúc đó tôi lại cười
-ý …. Anh cười kìa.
-không có …. =,= … – tôi đang chối
-mới cười hồi nảy đó … sao nói là không có!
-đã nói không có là không có mà …. – tôi bỏ đi lên lầu, ai lại nghĩ lúc mình đang buồn và điên nhất thì có người lại phá mình chứ ….
-cười thì nhận cười đi … có gì đâu mà phải như vậy chứ …. – thy nhìn lên lầu như đang ám chỉ tôi vậy, sau đó những mãnh vỡ của bình bông cô ta gôm lại gọn, rồi dùng khăn lau đi những vết máu của tôi.. còn tôi thì trên phòng tự lấy bông băng , băng tay của mình lại…
Chợt nhớ ra là đúng ngày hôm nay mình phải trả lời là có làm “chồng” của cô ta hay không? Thiệt là nhức đầu, không đồng ý thì mọi chuyện sẽ tồi tệ …. Nếu đồng ý thì ……nhưng thời điểm này đâu phải là thời điểm để mình lấy vợ … Trời ơi …. Thiệt là điên lên đi mà ….
Buổi sáng ở nhà chủ tịch Ngô…
-đúng là cậu ta không đưa cô Thy về thưa chủ tịch – tên đàn em nói
-uhm…. Lát nửa tui với bà sẽ đến nhà cậu ta ….-ông ta nói với bà Mỹ
-uhm…. Nhưng làm vậy có quá là đột ngột không ông?
-tui nghĩ không có gì đột ngột đâu …. Với lại nếu cậu ta là người thật sự như vậy thì công ty chúng ta cũng đang cần người như thế thôi …
-nếu giao chức phó giám đốc cho cậu ta như thế có gọi là quá nhanh không? – bà ta suy nghĩ
-hì hì… – ông Ngô cười một cách yên tâm – tôi tin là tôi không chọn sai người
-nhưng liệu cậu ta có đồng ý với đề nghị của chúng ta đưa ra hay không? – bà ta đoán trúng ý của tôi … thật sự có ai muốn lấy con gái bà ta đâu ….
-uhm nhỉ? Sao tôi lại quên mất đi điều này ta….- ông ta chợt bình tỉnh – ah ah …. Hahah ….. – chẳng hiểu sao ông ta lại cười nhỉ?
-sao ông lại cười ….
-bà quên con gái chúng ta đang ở chung với cậu ta sao?
-thì sao chứ đâu co dính dáng gì?
-nó chưa hề quen ai cả? lại còn dám ở chung nhà với người lạ không quen biết? nếu đọc được tờ giấy tìm người như thế…. Thế nào cũng tìm cách để cậu ta trở thành chàng rể của mình thôi…..con gái chung ta tuy đôi lúc cứng đầu nhưng cũng biết sợ ….. làm vợ của một tên háo sắc hay mê tiền chứ …- =,= đúng là chỉ có cha mẹ mới hiểu được con cái ……
- uh ha….. sao tôi lại quên mất điều này nhỉ?
Thế là vợ chồng chủ tịch Ngô an tâm và chắn chắn tôi sẽ thành rể của nhà này ….. bên căn nhà của tôi … tôi thức dậy sớm qua phòng cô ta gõ cửa …
-dậy đi! Giờ này mà còn ngủ là soa? – tôi đập cửa liên tục khiến cho cô ta tỉnh giấc
-mệt ghê vậy ah! – cô ta mở cửa mới khuôn mặt vẫn còn say ke – tại sao lại phá đi giấc ngủ ngon của tôi vậy hả? lúc trước tôi ở nhà mình ngủ đến mấy giờ cũng được …. Đúng là phiền phức ….
-thế ah… nhưng đây là nhà tôi… đi xuống dưới nhà … chuẩn bị bữa ăn sáng cho tôi …. – tôi ra lệnh …
-cái gì? – cô ta trợn hai mắt nhìn tôi – tôi đi chuẩn bị bửa sáng cho anh sao? – cô ta lấy tay chỉ vào người của mình – đừng có mơ – sau đó là tiếng đóng cửa cái rầm
-mở cửa đi! – tôi lại đập cửa lần hai , cô ta leo lên giường nằm tiếp trùm mền lại nhưng làm sao có thể ngủ được khi tiếng ồn nó ồn đến như vậy chứ …..
-mệt quá! – cô ta mở cửa trong bực tức – anh có tay mà, sao không tự làm đi lại kêu tui làm hả?
-cô ở nhà tôi cả tuần nay …… thì ít nhất cũng phải làm gì đó để tỏ vẻ lịch sự chứ …. Tại sao cứ ăn rồi ngủ hoài vậy hả? đúng là heo! – tôi lắc đầu liếc mắt đưa lên trần nhà – Ấy da >”< – cô ta đạp vào chân của tôi thật mạnh sau đó bỏ đi xuống bếp làm đồ ăn sáng cho cả hai , tôi lại phải ôm chân đi xuống cầu thang không biết cô ta đạp chân tôi không biết mấy lần rồi ….. trời ơi sao tôi không có ưa cô ta nổi vậy nè…tôi đi xuống dưới lầu với tư thế cà nhắc cô ta thấy tôi mà cứ làm như không thấy tôi vậy ….tôi ở đằng sau thi nhép mỏ chửu rủa
Tôi ngồi vào bàn, cô ta ngồi đối diện với tôi….
-ăn đi , ngồi nhìn cái gì vậy? – cô ta nói vói tôi trong trạng thái tỉnh queo
-nè! Đạp vào chân người khác mà không xin lỗi vậy hả? – tôi nổi khùng
-ah… việc đó anh nên dần quen đi …
-cái gì…..ở đâu ra cái loại người như thế này rớt xuống nhà tôi vậy nè?
-hì hì… không ăn hả? vậy đưa đây tôi ăn dùm cho! – cô ta thò tay qua lấy hết dĩa thức ăn của tôi..
-ê… dĩa đó là đồ ăn của tôi mà…
-anh không ăn mà ngồi đó cằn nhẳn thui để tôi ăn hết luôn cho rồi …..
-trả đây! – tôi đưa tay giành lại dĩa thức ăn đó, sau đó liền ăn tức khắc ….cô ta cũng chả thèm quan tâm
-ăn nhanh đi rồi chở tôi về nhà ….. rồi anh cũng chuẩn bị dọn vali qua nhà tôi luôn đi …-cô ta đi một mạch lên lầu
-ọc ọc … – tôi bị sặc đó =,= -cô đứng lại cho tôi …. – vì tức mình nên tôi cũng chẳng muốn ăn nửa ….rồi tiếng chuông cửa nhà tôi vang lên – bing bong … bing bong… – tôi bước ra ngoài thì không biết người đàn ông và người đàn bà kia là ai….
-dạ xin lỗi ông kiếm ai ah? –tôi nói một cách lễ phép
-tôi kiếm đứa con gái của tôi , hình nó đây, nó tên là Thùy Thy….- tôi giật mình khi thấy cha mẹ cô ta đến ….
-dạ con mời hai bác vào nhà – đi theo sau hai người đó là một tên vệ sĩ hộ tống tôi nhìn hắn có một chút sợ vì hắn bự to gấp đôi tôi …..- để con kêu Thy xuống ạ – tôi nhanh chân chạy lên lầu gọi cô ta xuống- nè! Cha mẹ cô đến đón cô về nhà kìa … – tôi đứng ngoài cửa nói vọng vào,
-sao? – cô ta nghe thấy liền mở cửa với khuôn mặt đầy ngạc nhiên
-sao trăng gì? Họ đang ở dưới lầu đó … – mặt tôi vui mừng khi khỏi phải đưa cô ta về nhà nhìn trông rất là đáng ghét – tôi không cần đưa cô về thì phải? họ sẽ đưa cô về …. Hoho… -tôi cười sung sướng
-anh đừng có tưởng là chạy thoát được ….. đừng có mơ …
-cô cô …. – tôi và cô ta kênh mặt với nhau , cô ta trước khi đi phải dùng chân đá tôi một cái cô ta mới chịu được . cô ta đi xuống nhà với khuôn mặt đầy vui mừng, cứ như một đứa trẻ mới bị lạc rồi tìm gặp lại ba mẹ của mình vậy?
-con nhớ cha và mẹ quá …. – cô ta xà vào ôm lấy hai người mừng rỡ
-cha cứ tưởng con ở trong bụi nào chứ? Ai ngờ cũng biết chọn chỗ ở quá ha -ông ta vừa nói vừa nhìn căn nhà sau đó đưa ánh mắt sang tôi.
-cô tên là caca hả? – bà ta gọi tên tôi
-dạ …..
-ah mà cho tôi xưng hô là cậu được không?
-dạ sao cũng được thưa bác.
-uhm… cậu có biết chúng tôi là ai không? – bà ta vừa nói vừa cười
-dạ là ba mẹ của Thy ạ. – tôi đáp
-uhm…. Cái đó là đương nhiên rồi …. Để chúng tôi giới thiệu luôn để cho cậu khỏi bỡ ngỡ … đây là ba của Thy ông chủ tịch Ngô, cậu đang là nhân viên của công ty chúng tôi …. Còn tôi là vợ ông ta tên là Mỹ …
-dạ… cháu hơi bất ngờ ….- tôi bắt đầu thấy sợ >”<
-làm gì mà run vậy? – ông ta nhìn tôi cười – mạnh mẽ vậy sao nói chuyện nhỏ xíu vậy…
-dạ cháu xin lỗi… cháu hơi run ….
-hì hì….không sao hết ….- ông ta cười
-nè! Lên dọn vali đi – Thy nói với tôi với cái mặt hất lên trời
-hơ… sao phải dọn …. Tui đang ở đây mà ….
-hì hì… nên nhớ chúng ta đã thỏa thuận rùi đó… – cô ta nó nhí nhí trong miệng chỉ có tôi và cô ta nghe và hiểu được …
-cha mẹ chỉ muốn xem mặt rể quý thôi! – bà mỹ nói trong vui sướng
-hả? rể – tôi ngơ ngác hả họng , vì chưa gì họ đã nhận tôi mà không một chút dò xét
-đúng đúng ….. – cô ta được nước hùa theo ba mẹ – trong tờ rơi có ghi vậy, anh lấy tôi và sẽ được chức phó giám đốc …..
-nhưng …….nhưng ……….mà…… – tôi chưa kịp nói thì cô ta chạy qua choàng lấy tay của tôi không cho tôi nói một tiếng nào hết
-hihi.. anh chúng ta sẽ làm đám cưới … anh qua nhà ba mẹ em ở .. nhà em rộng lắm ….- cô ta giả điên hay thật >”< … cứ như tôi và cô ta yêu nhau thật sự … còn tôi thì lúc đó không nói được gì..
-anh thấy chưa? Hai chúng nó sát rạt nhau kìa.
-uhm.. anh thấy rồi… ta đển xem tình hình như thế nào thôi … còn việc con muốn ở đây hay ở nhà ba mẹ cũng được …cứ thế mà quyết định đi ha ….. ta về đây.. chào hai con – nói xong là cả hai người kia ra về cùng với vệ sĩ của mình còn tôi thì điên máu với cô ta
-cô quá đáng ….
-có gì đâu mà quá đáng …. Anh có lợi quá chừng ….
-không lẽ tôi sống với cô suốt đời sao?
-hì hì… có thể chăng
-cô cô …..
-cô gì mà cô …. – cô ta nhảy tiếp vào họng của tôi – xưng là em mới đúng ….. – cô ta đá lông nheo với tôi- tui đi ra ngoài báo cho bạn bè tôi biết đây …. Anh ở nhà ngoan nhá
CÔ ta đi một nước còn tôi thì điên máu lên từng centimet….có ai mà bị ép hôn như tôi không vậy nè? Không lẽ trong ngày cưới tôi bỏ trốn chứ trời >”< …. Cái gì vậy nè?
sushi, DevilSai và ThuHa thích bài này
Cô ta đi ra ngoài một cách rất thảnh thơi họp mặt cùng bạn bè, cô ta dường như rất ít bạn thì phải? theo tôi đoán thía thui, chứ cô ta có hai người bạn tên là Quân và Như, một số đứa bạn ăn chơi cùng cô ta nửa… nhiều lắm chắc không kể hết được đâu… nhưng những nhân vật đó là nhân vật phụ mà ^^ hì hì.. không cần quan tâm nhiều lắm ….
Tại quán bar nơi mà cô ta hay đến nhất …..
-wow không ngờ gặp được hai người ở đây nhỉ? – cô ta đến cặp cổ Quân và Như
-mày làm gì mà phải bỏ nhà đi vậy hả? ba mày dán thông báo tìm khắp nơi đó – Như lên tiếng như trách móc
-uhm… đúng đó bà….- Quân phẩy tay – bà làm cái gì mà phải bỏ trốn vậy hở… đồ quỷ ..
-thui đi ông làm quá … – Thy đáp
-có biết là tụi này lo cho bà không hả? – Như trách móc – ah hay là …..
-tui biết bà như muốn nói gì ùi nè? – quân đá đá lông nheo của mình – hay gặp anh nào rùi nên cuốn gói theo trai phải không? – quân không để cho Thy nói mà quân nói tiếp – thấy chưa? Tui nói đúng mà nhìn mặt là biết mê zai lắm … mà đâu có sao? Mê zai giống tui … hé hé….
-tui đập đập “bà” giờ đó bà quân…. – Thy giơ tay
-chứ sao bà bỏ nhà đi …?- Như hỏi
-uhm… thì cãi lộn với ông già thui…ông già biết tao làm cái dụ đó rồi đuổi ta ra khỏi nhà…. Rùi nhà báo tùm lum …
-uh…. Vậy thời gian qua bà ở đâu vậy? – Quân hỏi
-ở nhà một tên sb cực kì ngốc … haha …
-ngốc! là sao? – cả Quân và Như đều thắc mắc
-một kẻ si tình không dám nói …. Bây giờ là thời đại chấp nhận hết rồi mà tên đó…. Nói chung là không có được bình thường cho lắm…. nên tui kêu hắn ta là đồ ngốc thôi….
-wow …. Wow…. – Quân cực kì ngạc nhiên khi nghe Thy nói như vậy
-bà bà…. Bà làm gì mà bức xúc vậy… – Như nói với Quân
-không ngạc nhiên cũng lạ đó…. Tụi mình được chấp nhận hết rồi mà…. Sao tên đó kì thế nhỉ? Hay tại người hắn iu có người khác rồi ….- quân được cái chỉ nói đúng
-uhm… chính xác – Thy nói
-=,= …. Bà bà…. – quân nói – người ta như thía mà kêu ngốc sao? Quá là anh hùng mới đúng …. Ước gì cũng có người iu tui như thế…
-xuống xuống…. – Như dùng tay diễn tả – trên đó mát lắm hả? sao cứ đu hoài vậy?
-thui nghen… – quân phản bát – mà thui không nói chuyện với mấy bà nửa…. tui có hẹn òi…
-OH … – vẻ ngạc nhiên châm chọc của Như và Thy làm cho Quân điên máu – cô nào vậy? xinh đẹp bằng tụi này không?
- nghĩ sao dạ? nghĩ sao dạ? tụi vầy – quân diễn tả hành động ẻo lả thướt tha như một người con gái – phải của trai chứ …. Cái thứ gì ah… tui mệt… tui không nói chuyện với mấy bà nửa…. tui đi ah nha…. Ý ý…. ảnh đến ảnh đến kìa…- quân mừng ra mặt làm cho Thy và Như cũng phải bó tay người bạn của mình.
-ah mà thui… cũng mừng cho quân cũng có người hẹn hò với ổng…. – Thy nói mặt tươi rói
-mà sao kể nghe coi … sao mà bà qua nhà tên ngốc đó vậy? – Như tò mò
-ah chuyện là vậy …. Ban đầu tui gặp tên ngốc đó là buổi tối , hắn ta muốn mua vui. Nhưng lúc về nhà hắn ta thì không phải vậy, hắn chỉ muốn có một người nằm bên cạnh để ôm ngủ thôi … cứ như là mượn ai đó để hắn bớt cô đơn ah…
Đọc tiếp Yêu thầm – Chương 4