" Đầu tiên em xin gửi lời chào tới các thầy cô và tất cả các bạn đang có mặt tại đây ngày hôm nay.
Em rất cảm ơn các thầy cô và các bạn đã đi cùng em trong xuất 4 năm vừa qua. Ở đây lúc buồn có lúc vui có nhưng có tất cả mọi người cùng em ở trong mọi hoàn cảnh ấy em cảm thấy rất biết ơn mọi người. Chúng ta sắp phải xa nhau rồi mỗi người một ngả mỗi người có một lối đi riêng có sự nghiệp riêng. Mình chúc tất cả các bạn có mặt ở đây sẽ thành công trên con đường mà mình hướng đến. Cố lên.
Còn về câu hỏi sự nuối tiếc của em trong xuất 4 năm vừa qua thì có một điều em cảm thấy mình hối tiếc nhất là mình chưa đủ dũng cảm chưa đủ tự tin chưa đủ lòng tin để có thể nói ra việc mà mình muốn nói, có thể làm điều mà mình muốn làm.
Vậy nên tất cả các bạn ơi hãy dũng cảm theo đuổi thứ mà mình thích thứ mà mình muốn đừng như mình nhút nhát là sẽ bỏ lỡ, hối tiếc. Thà mình dũng cảm một lần biết đâu lại có được thứ mà mình muốn.
Cảm ơn tất cả mọi người đã lắng nghe "
Khi đi tôi đi xuống mọi người vỗ tay hò reo lên làm tôi cảm thấy hơi ngại.
Vừa xuống đến ghế Vũ Vân đã hất mặt lên mà nói xéo tôi
- " Ôi cha ơi Dao Dao mày có nghe thấy không điều hối tiếc mà nó chưa làm được..."
- " Còn có gì khác ngoài ai đó...haha..."
Mặt tôi nhìn chằm chằm vào hai đứa nó mà muốn nhào đến để bịt mồm chúng nó lại.
Lễ tốt nghiệp kết thúc chúng tôi rủ nhau đi chụp ảnh xong đi ăn gì đó để chúc mừng. Vì hôm nay vui nên rủ nhau đi nhậu. Vừa nghe thấy chữ " nhậu " tôi liền đứng hình mà nhớ đến vụ say rượu trước lên lắc đầu
- " Đừng. Chúng mày uống thì uống tôi không uống đâu "_ Lưu Linh
- " Ngày vui mà uống một ít thôi không sao đâu " _ Dao Dao
- " Phải đấy uống một chút thôi " _ Vũ Vân
- " Tao mà lăn ra thì chỉ chúng mày khổ thôi. Ok đi " _ Lưu Linh
- " Dao Dao mày gọi cho Lâm Kiệt đi rủ anh ấy đến đây uống luôn cho vui." _ Vũ Vân
- " Ok " _ Dao Dao
Đi ra ngoài kiếm chỗ chụp ảnh chúng tôi chụp được một lúc thì Lâm Kiệt tới. Rồi tôi lại thành nhiếp ảnh gia lúc nào chả hay phải đi chụp cho hai đôi chim ri xuất ngày phát cơm chó.
Thấy giờ cũng gần muộn chúng tôi kéo nhau đi đến quán nhậu. Chúng tôi tính uống rượu nên gọi taxi đến quán. Vừa đến nơi chuẩn bị vào quán thì gặp Giang Thần.
Hắn vẫn vậy vẫn tự cho mình là tâm điểm, là trọng tâm hắn nghĩ hắn đi tới đâu mọi người đều phải chú ý phải ngước lên nhìn hắn vậy.
Đúng là đui mù mới dây phải thằng cha này.
- " Hôm nay cô cố tình ăn mặc xinh đẹp như vậy để quyến rũ tôi chứ gì. Muốn tôi quay lại với cô hả "
Tôi kêu đám Dao Dao vào tìm chỗ trước rồi tí tôi vào sau.
Nghe hắn nói vậy tôi nhếch mép cười kinh bỉ, nhìn hắn bằng đôi mắt sắc lạnh.
- " Cống rãnh mà đòi sóng sánh với đại dương.Máng mương mà đòi tương đương với thủy điện à.
Nhà không có gương soi thì không biết tè ra một bãi mà nhìn lại bản mặt mình à "
- " Cô đang chơi lạt mềm buộc chặt với tôi à. Dùng một chiêu mà dùng hoài vậy chỉ khiến người ta chán ghét thêm thôi "
- " Đồ thần kinh "
Nói xong tôi bỏ đi để hắn đứng đấy lảm nhảm một mình.
Vào đến bàn ngồi xuống mà thầm mắng chửi
- " Bà mẹ nó. Đang vui mà gặp ngay thằng thần kinh "
Vì đang bực mình tôi lấy gọi luôn một ly Cocktail Gimlet một loại cocktail - được pha với tỉ lệ 1 phần nước cốt chanh với 4 phần Gin. Vị của loại cocktail này rất sảng khoái, chua ngọt dịu nhẹ và có phần hậu hơi chát của rượu. Loại đồ uống tôi hay uống khi không được vui.
Rượu vừa ra tôi đã cầm ngay nên mà uống cạn.
Dao Dao thấy vậy liền ngăn tôi