Hôm nay trời thật đẹp!
Bầu trời trong xanh, mây trắng bay lượn như nô đùa với nhau, lâu lâu có cơn gió thổi tới, mang hương thơm sảng khoái mát lạnh của cây cỏ.
Hoắc Khuynh Tư đang nằm trên chiếc phao hình chữ nhật màu trắng thả mình trong hồ bơi gia đình, bộ đồ bơi 2 mảnh màu xanh lá với thiết kế đan chéo dây quanh ngực và dây mảnh sau lưng làm nổi bật lên khuôn ngực căng tròn cùng làn da trắng muốt tựa men sứ cao cấp của cô.
Đôi chân thon dài vắt chéo lên nhau, trên mũi là chiếc mắt kính gucci bản giới hạn cùng chiếc mũ rộng vành che gần nửa khuôn mặt hoàn mỹ.
Đợt nghỉ hè này được nghỉ gần 1 tháng nên cô tranh thủ từ Pháp về thăm gia đình, bạn bè.
Theo như dự tính ban đầu thì cô sẽ đi du lịch mấy nước châu Âu gần nơi cô du học nhưng khi nghe tin bà nội bị bệnh nên đành phải hoãn lại kế hoạch mà trở về nước.
Woa..woa! Ngủ 1 giấc đủ rồi, giờ bơi thôi nào!
Hoắc Khuynh Tư vươn vai ngồi dậy, bỏ mũ cùng mắt kính lên phao, khởi động nhẹ rồi bắt đầu lặn ngụp thả mình trôi theo dòng nước mát lạnh.
"Thật sảng khoái, đúng là không đâu bằng nhà mà!"
Bơi được vài vòng thì điện thoại trên bờ reo lên, Hoắc Khuynh Tư tiến về phía điện thoại nghe máy.
"Hi, đại tiểu thư Khuynh Tư của tớ, cậu về nước mấy hôm rồi mà im hơi lặng tiếng quá nha, định trốn tụi này mà đi chơi riêng với bạn trai thôi hay sao?"
Tiếng nói lanh lảnh của Sở Ngưng Nhi trong điện thoại vang lên.
"Hizz, Sở tiểu thư à, bà nội mình đang bị bệnh nên mấy hôm nay mình phải ở nhà làm cháu gái ngoan đó, không phải được rảnh rỗi đi chơi thoải mái như cậu đâu"
Hoắc Tư Khuynh khẽ chu môi đáp trả lại.
"Vậy sao, Tư Khuynh của chúng ta đúng là con ngoan trò giỏi, cháu gái hiểu thảo mà! Thế bà nội cậu đã đỡ chưa? Hôm qua tiểu Đình cũng mới về nước đó, mọi người muốn tối nay hội Angel chúng ta tụ hội đó, cậu sắp xếp đi cùng mọi người được chứ?"
Sở Ngưng Nhi hồ hởi mời gọi Hoắc Tư Khuynh.
"Tối nay sao? Bà nội tớ cũng đỡ rồi, chỉ cần uống thuốc đều và chăm vận động một chút là được! Vậy tối nay chín giờ hẹn mọi người ở chỗ cũ nha!"
Hoắc Khuynh Tư đồng ý lời mời của cô bạn thân.
"Ok Hoắc tiểu thư, tối chúng ta gặp nhau, bye cậu"
"Bye, tối gặp lại mọi người"
Để điện thoại xuống ghế nằm bên cạnh hồ bơi, với lấy ly nước trái cây để uống, hình ảnh khuôn mặt phản chiếu qua ly thuỷ tinh khiến Tư Khuynh phát hiện sợi dây chuyền trên cổ đã biến mất từ lúc nào!
"A, sợi dây chuyền đâu mất rồi, rõ ràng lúc thay đồ bơi nó vẫn còn mà"
Khuynh Tư khẽ nhăn mày suy nghĩ lại.
Vậy chỉ có thể nó chỉ rơi quanh đây thôi, hoặc có thể dưới hồ bơi này.
Sợi dậy chuyền đó do bạn trai cô - Phương Khiêm lúc tỏ tình muốn cô làm bạn gái ở bên Pháp đã đặt thiết kế riêng để tặng nó cho cô.
Phải kiếm lại cho bằng được nếu không sẽ bị Phương Khiêm giận mất.
Nghĩ là làm, Khuynh Tư vội lặn xuống nước tìm kiếm sợi dây chuyền tình yêu.
————————————
"Bác sĩ Đàm, bệnh tình của mẹ tôi thế nào rồi? Có tiến triển tốt không"
Vừa ra khỏi phòng của Hoắc lão phu nhân, phu nhân của Hoắc thị - Úc Noãn Tâm đã lo lắng lên tiếng hỏi thăm.
"Hoắc phu nhân yên tâm, bệnh tình của Hoắc lão phu nhân đã đỡ rất nhiều rồi, do tuổi tác cùng với thay đổi thời tiết giao mùa hiện tại nên mới dẫn tới bệnh cũ tái phát, tôi đã kê đơn thuốc cho Hoắc lão phu nhân rồi, chỉ cần uống đúng giờ và đầy đủ thì bệnh tình sẽ thuyên giảm mau thôi.
Phu nhân yên tâm"
Bác sĩ khoa ngoại đầy năng lực của bệnh viện Tâm An thuộc tập đoàn Hoắc Thị - Đàm Dịch Khiêm lên tiếng trả lời.
Bác sĩ Đàm là do giáo sư Thời - thầy giáo của anh, bởi tuổi già sức yếu không thể tiếp tục làm bác sĩ tư nhân cho gia đình Hoắc thị được nên mới giao lại cho học trò tín nhiệm và giỏi giang nhất của mình tiếp nhận.
Tuy năm nay mới hai mươi tám tuổi nhưng năng lực cùng kinh nghiệm của anh đủ để giáo sư Thời vang tiếng trong giới y khoa tin tưởng tuyệt đối.
"Vậy cảm ơn bác sĩ Đàm, tôi phải quay lại phòng xem mẹ tôi như thế nào, không thể tiễn bác sĩ ra cổng chính được, mong bác sĩ thông cảm"
Hoắc phu nhân mỉm cười nói lời chào tiễn khách.
"Phu nhân khách sáo rồi, tôi xin phép về trước!"
Đàm Dịch Khiêm lịch sự trả lời.
"Bác sĩ đi đường cẩn thận"
Bác sĩ Đàm cúi đầu chào trước khi ra về.
Lúc đi ngang qua hồ bơi hướng ra cổng chính để ra về Đàm Dịch Khiêm chợt phát hiện trong hồ bơi có một thân ảnh đang lặn ngụp trong nước, cái đầu nhỏ vừa ngoi lên mặt nước được mấy giây đã ngụp lặn lại xuống dưới.
"Có người chết đuối sao?"
Suy nghĩ này chợt loé lên trong đầu anh.
Không suy nghĩ nhiều, anh vội lao nhanh về phía hồ bơi, chỉ kịp cởi đôi giày da rồi nhảy xuống nước hướng về thân ảnh màu xanh mà bơi nhanh tới đó.
Hoắc Khuynh Tư do mải tập trung tìm kiếm sợi dây chuyền nên không phát hiện ra có người vừa mới nhảy xuống hồ bơi.
"Kia rồi, cuối cùng cũng thấy mày rồi, sợi dây chuyền chết tiệt, làm tiểu thư ta đây lặn ngụp kiếm mày mỏi mắt nãy giờ!"
Đang định lặn tới đó để nhặt sợi dây chuyền lên thì bỗng có một cánh tay cứng rắn lao tới ôm lấy phía dưới ngực, một tay khác lại hướng về phía dưới cổ cô mà kéo ngược lên.
Bất ngờ vì hành động xảy ra, Hoắc Tư Khuynh vội vẫy vùng, cố gắng dùng sức lấy tay kéo hai cánh tay cứng rắn đó ra cơ thể mình.
Hai người ở dưới nước giằng co một hồi, Hoắc Tư Khuynh yếu sức hơn nên cuối cùng bị kéo lại gần thành hồ, lúc ấy người đàn ông mới nới lỏng cánh tay ở cổ cô ra, cánh tay còn lại ở phía dưới ngực vẫn ôm chắc không buông.
Vừa lên tới bờ, Hoắc Tư Khuynh hồi phục lại tinh thần liền quay phắt người lại, một tay giơ lên tát mạnh vào khuôn mặt người đàn ông vừa kéo mình lên bờ.
"Tên chết tiệt này, sao lại xuất hiện ở đây, đồ sàm sỡ, dê xồm, mau bỏ tay ra người tôi"
Hoắc Khuynh Tư lớn tiếng hét lên khi phát hiện ra cơ thể mình nằm gọn trong vòng tay hay, đã thế tay của hắn, bàn tay của hắn còn đang ôm trọn một bên ngực của cô.
"A, cái tên biến thái này, buông tôi ra"
Cô vội vàng đẩy mạnh hắn ra, lao về phía ghế dài mà lấy khăn tắm quấn lại cơ thể.
Đàm Dịch Khiêm bị hành động bất ngờ của cô mà ngã ngửa về phía sau, đôi mắt khẽ nhíu lại ngước lên nhìn thẳng về phía cô gái mình vừa cứu lên.
"Cô gái vô ơn này!"