"Đàm Dịch Khiêm, cái tên đáng ghét này anh đưa tôi đi đâu vậy, tôi muốn uống rượu tiếp, anh bỏ tôi ra"
Hoắc Khuynh Tư say khướt, cơ thể lảo đảo tức giận đẩy cánh tay anh đang ôm eo cô ra.
Khi nhận ra người đàn ông đang ôm cô chính là Đàm Dịch Khiêm liền cảm thấy không tự nhiên, sinh ra 1 chút bài xích.
Bỏ qua sự phản đối của cô, Đàm Dịch Khiêm dùng cánh tay rắn chắn ôm lấy cô sát vào lồng ngực mình rời khỏi nơi ồn ào, đầy hơi thở nhơ nhớp này.
Cô gái này thật đáng đánh đòn, cô có biết có biết bao nhiêu ánh mắt thèm khát, ham muốn đang nhìn chằm chằm về cô không cơ chứ!
————————-///————————
"Ưm, nóng quá..."
Hoắc Khuynh Tư từ trong cơn say vì khoái cảm truyền từ ngực tới mà thanh tỉnh 1 chút.
Cúi xuống nhìn thì thấy 1 đầu tóc đen lộn xộn đang chôn ở trước ngực mình.
Đêm nay vì phát hiện người yêu phản bội đi cùng người con gái khác vào khách sạn, cô chỉ muốn mượn rượu giải sầu, hi vọng tạm thời quên đi nỗi đau mà Phương Lâm gây ra, nhưng vì sao lại dây dưa với tên đáng ghét Đàm Dịch Khiêm này chứ!
"Ân, em tỉnh rồi sao?"
Đàm Dịch Khiên từ giữa bộ ngực sữa đầy đặn trắng ngần ngẩng đầu lên, đôi mắt thâm sâu gắt gao nhìn chằm chằm, tựa như muốn nhìn thấu chỗ sâu nhất trong tâm hồn cô.
Vừa rồi khi rời khỏi quán bar, không kịp trở về đến nhà, anh liền mang cô đến thuê phòng ở khách sạn năm sao gần đó nhất.
Anh công nhận những hành động tối hôm nay của mình đáng xấu hổ nhưng anh cũng chỉ là 1 gã đàn ông bình thường, khi nhìn thấy cô gái mình yêu thầm 2 năm nay vì say mà càng trở nên yêu mị lả lơi mê người như vậy, nếu anh còn nhịn thì thằng nhỏ của anh thật sự sẽ hư mất!
Đêm nay anh muốn có cô, nếu không có được trái tim cô vậy hiện tại anh ít nhất có được thân thể cô.
Dù cô có chán ghét anh thì anh cũng chấp nhận!
Dưới cái nhìn chăm chú có phần trần trụi của anh, cô cảm thân bản thân mình thật bất lực, yếu đuối.
"Chúng ta như vậy hình như không đúng!"
Đầu cô sao lại mụ mị như vậy, đều là do rượu ăn mòn đi lý trí của cô, suy nghĩ chậm chạp muốn đẩy cơ thể đang áp sát vào người mình ra nhưng tại sao lại không có chút sức lực nào hết vậy!
"Sao lại không đúng?"
Anh cười nhẹ, đôi mắt càng tham lam thưởng thức dung nhan vừa kiều mị, vừa phong tình của cô.
"Anh là đàn ông, em là phụ nữ, ở cùng 1 chỗ có cái gì không đúng chứ?"
Vừa nói xong, không đợi cô kịp phản ứng lại liền trực tiếp tiến lên ngăn chặn miệng cô lại.
Đầu lưỡi linh hoạt gặm nhấm lấy môi cô, nhân cơ hội cô mở miệng liền xông thẳng vào khoang miệng ấm áp mềm mại như tơ, nhẹ nhàng mút lấy đầu lưỡi mềm mại của cô, liếm láp từng chút một, tinh tế đảo qua lại.
Nụ hôn của anh ôn nhu, giống như đang thưởng thức thứ nước uống ngon nhất trên đời.
Càng ngày nụ hôn càng sâu, cái lưỡi linh hoạt lại bá đạo như muốn hút hết dưỡng khí của cô, mãi cho đến lúc cô sắp không thở nổi anh mới chậm rãi buông cô ra.
"Em thật ngọt!"
Lúc môi anh rời khỏi môi cô làm chảy ra vài sợi nước bọt trong suốt, anh từng chút từng chút liếm sạch hết, tiếp theo liếm tới cái cằm non mịn, hơi thở nóng rực phả lên gò má mềm mại của cô.
Bàn tay cũng không để nó rảnh rỗi, từ thắt lưng cô anh từ từ di chuyển lên phía trên, dừng lại trước bộ ngực, bàn tay to bao phủ lên nơi no đủ mà nắn bóp.
"A...."
Bàn tay nam tính, mạnh mẽ rắn chắc tràn ngập sức mạnh bừa bãi mà xoa bóp làm cho sâu trong bên cơ thể cô dâng lên một cỗ cảm giác xa lạ như điện giật, vừa kích thích xen lẫn đam mê.
Tay nhỏ của cô vô thức nắm chặt lấy ga giường phía dưới, miệng nhỏ kêu ra tiếng.
Tiếng rên nhẹ của cô như càng cổ vũ đôi môi cùng bàn tay hư hỏng của anh.
Giờ khắc này ôm cô trong lòng cảm giác như mình đang có cả thế giới, xúc động không thôi.
Ngón tay thon dài với những khớp xương rõ ràng đi đến phía sau lưng cô không thuần thục mà cởi bỏ móc khoá áo ngực, áo ngực ren màu trắng lập tức bị anh đẩy lên cao, sau đó chiếc áo sơ mi cũng nhanh chóng thoát khỏi cơ thể cô.
"Thật đẹp, Khuynh nhi của anh"
Thì thầm kêu tên cô, đây là cái tên mà anh gọi thầm trong lòng hàng vạn lần.
Tham lam mút lấy nơi kiều mị của cô như đứa trẻ mới sinh.
"Ân..."
Chưa từng bị đối xử càn rỡ như vậy, Hoắc Tư Khuynh ngây ngô hoàn toàn chống đỡ không được kích thích mà anh mang lại, ngón tay luồn vào mái tóc của anh, nửa muốn đẩy ra, nửa như muốn kéo nó càng sát lại gần hơn nữa...
Bàn tay đi đến hai mông tròn trịa trơn nhẵn của cô mà dùng lực vuốt ve, đem váy ngắn bó sát người cô cuốn lên trên lộ ra cặp đùi thon dài.
Sau đó chậm rãi phủ lên nơi giữa 2 chân cô.
Ở giữa quần lót tơ tằm màu trắng đã có 1 chút ẩm ướt, hài lòng cong miệng khẽ cười, cô đối với khiêu khích của anh sinh ra phản ứng làm cho anh vô cùng vui vẻ.
Cảm giác được ý đồ của anh muốn cởi quần lót của cô ra nên liền khép 2 chân lại.
Cô say đến chếch choàng nhưng ít nhất cô biết người đàn ông hiện tại đang ôm cô là Đàm Dịch Khiêm, là người đàn ông mà cô không có thiện cảm từ lần đầu gặp mặt, cô trốn anh còn không kịp...vậy mà...
Thấy hành động của cô, anh khẽ cười rồi nhanh chóng cúi xuống cắn lấy đầu vú đỏ hồng đang cương cứng của cô.
Bất ngờ vì hành động của anh, chân nhỏ của cô không tự giác mà cong lên, anh nhân cơ hội liền kéo quần lót của cô xuống.
"Đừng mà..."
Nơi riêng tư ngượng ngùng như vậy lại bị 1 người đàn ông không quen thuộc chăm chú nhìn thấy, dù cho ở nước ngoài nhiều năm cô cũng không thể tiếp thu nổi.
Tay nhỏ đưa xuống ý đồ muốn che lấp nhưng lại bị anh chế trụ, anh quỳ xuống đem 1 chân của cô gác lên vai mình, nhuỵ hoa non nớt phấn hồng ướt át cứ như vậy trần trụi mà hiện ra trước mắt anh.
Dưới bộ lông đen bóng, 2 cánh hoa màu hồng phấn no đủ đầy đặn như mắc cỡ gắt gao mấp máy, 1 chút thuỷ dịch tràn ra làm cho nơi riêng tư non mịn của cô càng trơn nhẵn hơn.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt yết hầu của anh như khát khô, đôi mắt đỏ lên phủ đầy tình dục, miệng lưỡi khô đắng khó khăn nuốt nước bọt xuống.
Không kiềm chế được nữa, đôi môi nóng rực của anh áp xuống phủ trực tiếp xuống nụ hoa ẩm ướt của cô!