Tối hôm đó Giang Triết Khoa liền tốt bụng đưa nó về và vô tình nhìn thấy hắn vừa đi mua đồ về,nhìn thấy bọn họ,hắn nhếch môi một cái:
"Bạn học Giang và bạn học Kiều thân thiết quá nhỉ?"
"Ừm,rất thân đấy,bạn học Ngô không thấy sao?"-Giang Triết Khoa mỉm cười nói lại với hắn rồi quay sang nhìn nó mà lên tiếng:
"Cậu vào nhà đi,tôi phải về đây!"-nó gật đầu rồi đi vào nhà trước.Tại đây chỉ còn lại Giang Triết Khoa và Ngô Phong đang đứng nhìn nhau:
"Tôi cho rằng cậu không đơn giản chỉ là đi mua đồ,cậu...đứng chờ Thanh Vy sao?"-Giang Triết Khoa nghiêng đầu nhìn hắn.
"Tại sao tôi lại phải đợi cậu ấy?"-hắn nhíu mày,định quay người bỏ đi thì nghe tiếng Giang Triết Khoa nói vọng lên:
"Tôi cho cậu biết,từ ngày mai Kiều Thanh Vy cô ấy sẽ không cần cậu nữa,tôi sẽ khiến cô ấy yêu tôi và chỉ cần tôi mà thôi,tôi yêu cô ấy!"
"Liên quan gì đến tôi"-hắn nói nhỏ,bản thân cũng không hề dừng lại.Nó sau khi vào nhà liền chạy thẳng vào phòng rồi còn khóa luôn cửa khiến ông bà Kiều vô cùng lo lắng đợi hắn vừa vào nhà đã hỏi:
"Ngô Phong con có biết Thanh Vy nó bị sao không?"
"Ba mẹ Kiều yên tâm,để con xem thử"-hắn lãnh đạm bước lại gõ cửa phòng nó
"Con không đói ba mẹ đừng lo cho con!"-giọng nói nó vọng ra
"Là tôi,Ngô Phong"
"Là cậu thì tôi càng không muốn gặp!"-nó la hét trong phòng làm cho cả hắn và ông bà Kiều đều lo lắng.Sáng hôm sau,thay vì như thường ngày nó sẽ đợi hắn cùng ăn bữa sáng rồi đi đến trường thì nó lại thức dậy sớm,tự mình chuẩn bị bữa sáng còn đặc biệt tốt bụng làm cho ông bà Kiều và hắn mỗi người một phần,sau đó liền cùng Giang Triết Khoa đi học.Điều này cũng khiến cho hắn có phần khó hiểu,không lẽ chỉ vì lời từ chối của hắn mà lại có thể khiến cho nó có tự lập cao đến vậy sao.Còn khiến cả ông Kiều mới sáng sớm đã rưng rưng nước mắt,ăn hết phần ăn của mình rồi đi khắp nhà khoe khoang tài năng của con gái,hại bà Kiều phải chạy đi rửa mặt không biết bao nhiêu lần vì sợ nhìn lầm,chỉ có mỗi hắn là giấu được cảm xúc cá nhân lo tập trung ăn uống,dù sao cũng phải công nhận rằng,Kiều Thanh Vy thật sự nấu ăn rất ngon.Hôm nay là một ngày vô cùng đặc biệt với lớp 11A3,sau nhiều ý kiến đóng góp cũng như phàn nàn của thành viên lớp học,cuối cùng hai gương mặt sáng giá nhất lớp đã xuất hiện,đó chính là hắn và Thẩm Nhạn Kì,nữ sinh ưu tú nhất lớp nó.Nó thật không thể hiểu nổi tại sao hắn tự dưng có hứng thú với chức vụ này mà tự bầu cử bản thân nữa,nhưng điều này không quan trọng,bây giờ nó và Giang Triết Khoa quan trọng nhất là ngủ mà thôi:
"Này Thanh Vy,tối qua...cậu không ngủ được?"-Man Thư có chút ái ngại nhìn gương mặt hù ma dọa quỷ của nó mà hỏi
"Ừm.Thất tình,rãnh rỗi không có gì làm nên ngồi khóc,đáng hận hơn cả là phải nhanh chóng ra khỏi nhà,sợ ba mẹ mới sáng sớm nhìn thấy gương mặt này sẽ ngất xỉu ngay tại chỗ"-nó gật gù nói
"Thế còn cậu,Triết Khoa"-Lưu Dương cũng tò mò quay xuống hỏi bạn mình
"Lý do chính đáng,tôi học bài để hôm nay giúp Thanh Vy làm bài kiểm tra"-Giang Triết Khoa mỉm cười quay sang nhìn nó
"Cậu thật sự đáng ngưỡng mộ đấy Kiều Thanh Vy,tôi cả đời chỉ mong Man Thư nói chuyện với tôi thôi đã khó rồi đấy!"-Lưu Dương càng uất ức lên tiếng
"Mặc cậu!"-nó và Triết Khoa cùng nhau đồng thanh nói khiến cho nữ nhân,à không nam nhân kia tức tím mặt đến mức phải xách váy à nhầm cầm quần chạy ra
"Được rồi các em,đã có kết quả phiếu bầu,từ hôm nay bạn học Ngô Phong sẽ là lớp trưởng còn bạn học Thẩm Nhạn Kì sẽ là lớp phó,đã rõ chưa?"-cô Hà nghiêm chỉnh lên tiếng hỏi lại một lần nữa
"Đã rõ rồi ạ!"...
*CÒN TIẾP*