Yêu Thần Ký

- Nhiếp Ly cố ý khiêu khích Diệp Tông, lần trước trong biệt viện của Diệp Tử Vân, Diệp Tông đã đánh hắn một cách thê thảm, ký ức đó Nhiếp Li nhớ rất rõ, lần này nhất định phải đòi lại món nợ này. (câu này chém nhé)

Ngươi là phụ thân của Tử Vân, ta sẽ thay Tử Vân quản giáo ngươi một lần!

Diệp Tu vừa muốn làm một ít sự tình, kết quả bị Nhiếp Ly nói cứng rắn làm cho nghẹn họng, làm lão cực kì lúng túng.

Diệp Tông tức giận hừ một tiếng: "Ta cũng muốn xem một chút, Vạn Ma Yêu Linh trận của ngươi đến tột cùng có bao nhiêu lợi hại."

"Thành chủ đại nhân, ta cần nói rõ một điểm, đây không phải là Vạn Ma Yêu Linh trận, mà chỉ là một cái tiểu sát trận trong Vạn Ma Yêu Linh Trận, nếu đây là Vạn Ma Yêu Linh trận thật, thì ngươi..." Nhiếp Ly liếc nhìn Diệp Tông, lắc đầu nói, "Hoàn toàn chưa đủ trình!"

Diệp Tông tức giận đến mồm miệng phát run, quả thực muốn đem Nhiếp Ly bóp cổ đến chết. Nhưng mà dù sao thân là Thành chủ, điểm ấy khí lượng hay là muốn có, hắn vẫn là thật không khả năng đem Nhiếp Ly thế nào, ngoại trừ muốn cầu cạnh Nhiếp Ly bên ngoài, Nhiếp Ly sau lưng còn đứng lấy một vị siêu cấp cường giả.

"Nếu ta có thể phá được cái sát trận này thì thế nào?" Diệp Tông thân là một Hắc kim cấp Yêu Linh Sư, tự nhiên là có tôn nghiêm của mình, há lại để cho Nhiếp Ly khiêu khích như vậy?

"Nếu ngươi phá cái này sát trận, ta sẽ gọi ngươi là cha." Nhiếp Ly hừ một tiếng.

Diệp Tông trừng mắt nhìn Nhiếp Ly, Nhiếp Ly muốn gọi hắn là cha, hắn không có cam tâm tình nguyện! Muốn kết hôn với nữ nhi của ta, không có cửa đâu!

"Nếu ta phá cái này sát trận, về sau ngươi hãy tránh xa nữ nhi của ta xa một chút!"

"Nếu như ngươi không pha được..." Nhiếp Ly khinh thường nhìn Diệp Tông, phá Thái Ất sát trận của ta, ngươi thực sự nghĩ mình là Truyền kỳ cường giả à? Nếu Truyền kỳ cường giả tới đây, muốn phá Thái Ất sát trận thì còn phải mất một chút công phu thì mới phá được.

"Không phá được ta..."

"Nếu ngươi không phá được, thì về sau ngươi đừng can thiệp vào sự tình giữa ta và nữ nhi của ngươi." Nhiếp Ly giống như cười mà không phải cười nhìn Diệp Tông.

"Một lời đã định!" Diệp Tông chẳng muốn nghe Nhiếp Ly nói nhảm, từng bước một hướng vào bên trong Thái Ất sát trận đi đến.

"Nếu như một cái sát trận, muốn cho đối phương đi vào trong trận mới có thể phát huy uy lực, vậy thì là phế vật rồi." Nhiếp Ly khẽ quát một tiếng, Linh hồn lực bên trong cơ thể bùng phát ra, hai tay nhanh chóng kết thành một thủ ấn, toàn bộ bên trong Thái Ất sát trận chợt chấn động kịch liệt, ngay sau đó những Minh văn bên trên những cột đá kia tỏa sáng hào quang.

Oanh long long.

Mặt đất run rẩy dữ dội.

Diệp Tông cảm giác được có một cỗ khí tức cuồng bạo đập vào mặt, sắc mặt khẽ biến, cái Thái Ất sát trận này quả nhiên có chút môn đạo. Bất quá nếu như hắn đã cùng Nhiếp Ly đánh đánh cuộc, hắn đương nhiên sẽ không lùi bước. Hét lên một tiếng, một cỗ Linh lực bàng bạc tù trong cơ thể quét ngang ra.

Chỉ thấy thân thể Diệp Tông nhanh chóng biến lớn, bành trướng lên gấp mấy lần, hai tay không ngừng trở nên tráng kiện, toàn thân hiện đầy lân phiến màu đen, sau lưng xuất hiện một cái đuôi dài cực lớn, phía cuối của chiếc đuôi, có một ngọn lửa màu đen đang thiêu đốt.

Hắc Lân Địa Long!

Yêu linh mà Diệp Tông dung hợp lại là Hắc Lân Địa Long, Hắc Lân Địa Long thuộc về Á Long hệ sinh vật, có được huyết mạch Long tộc, gần chính thức là Long tộc. Bên trong phần đông Yêu thú, Long tộc là loài sinh vật tồn tại đỉnh cao nhất, kém nhất là Long tộc Nhất cấp, cũng có thực lực thấp nhất là Hắc kim cấp. Tuy rằng Á Long chẳng qua chỉ có một phần nhỏ huyết mạch của Long tộc, nhưng cũng cường đại phi thường rồi.

"Hắc Lân Địa Long, siêu cấp phát triển thuộc tính, được cho là không tệ. Chỉ tiếc, ngươi gặp phải lại là Thái Ất sát trận!" Nhiếp Ly quát to một tiếng, chỉ thấy những cột đá kia không ngừng bộc phát ra những tia sáng chói mắt.

Hống hống hống!

Yêu linh xung quanh cột đá, toàn bộ bắt đầu trở nên cuồng bạo dị thường.

Tất cả đều là Hắc kim cấp Yêu Linh, tuy rằng bị phong ấn bên trong Thái Ất sát trận, làm thực lực của bọn chúng có phần suy yếu, nhưng vẫn cường hãn phi thường.

Quang Huy Chi Thành mấy trăm năm qua, cất giữ rấ nhiều Hắc kim cấp Yêu linh, nhưng muốn phát huy tác dụng của Hắc kim cấp Yêu linh, Yêu linh sư nhất định phải khống chế được nó. Mà lợi dụng Thái Ất sát trận để khống chế Yêu Linh, đây là lần đầu tiên xuất hiện trong toàn bộ lich sử của Quang Huy Chi Thành.

Vì bố trí Vạn Ma Yêu Linh trận, Hắc kim cấp Yêu linh đang cất chứa trong bảo khố của Phủ thành chủ, dường như tất cả đều được chuyển tới đây.

Bành!

Một chảo của Hắc kim cấp Yêu linh Minh Hùng chụp xuống dưới một cái, cùng Hắc Lân Địa Long do Diệp Tông hóa thành hung hăng va chạm vào nhau.

Oanh oanh oanh!

Từng đạo Linh hồn lực không ngừng phát tán ra, hóa thành những đọt sóng xung kích đáng sợ, mặt đất ở xung quanh không ngừng nổ tung.

Diệp Tông rùng mình, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, cái Thái Ất sát trận này, có thể phát huy ra tám phần lực lượng của Minh Hùng, thế nhưng Minh Hùng là một trong những Yêu linh lực lượng cường đại nhất, cũng rất khó khống chế, đến nay không có một Yêu Linh Sư nào có thể dung hợp thành công Hắc kim cấp Minh Hùng.

Chỉ là một Minh Hùng, cũng là rất khó chơi rồi.

Diệp Tông ngửa mặt lên trời gào thét, há mồm phun ra từng đạo hắc hỏa, hướng Minh Hùng đánh tới.

Hắc Lân Địa Long hắc ám chi hỏa, có chứa hiệu quả ăn mòn, nếu phun trúng bất kỳ một Hắc kim cấp Yêu Linh nào, đều có thể bị trọng thương. Tuy rằng phần đông bên trong Yêu thú, Hắc Lân Địa Long thực lực không bằng Minh Hùng, nhưng sau khi Diệp Tông dung hợp Hắc Lân Địa Long, có thể phát huy một trăm năm mươi phần trăm thực lực của Hắc Lân Địa Long, mà Thái Ất sát trận, lại chỉ có thể thúc giục được tám phần thực lực của Minh Hùng, nếu đem đi so sánh thì cái đầu Minh Hùng này tự nhiên không phải là đối thủ của Hắc Lân Địa Long

Mắt thấy hắc ám chi hỏa của Hắc Lân Địa Long sắp rơi trúng người của Minh Hùng, đột nhiên, một màn nước rơi xuống, bọc lấy hắc ám chi hỏa.

Xì xì xì.

Bên trong màn nước này, hắc ám chi hỏa cũng không tồn tại quá lâu liền bị dập tắt.

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Diệp Tông trong lòng trầm xuống, liền thấy bên cạnh một cái Niêm Trùng phát ra màu lam hào quang cực lớn, đang ừng ực nhảy về phía trước, phù một tiếng, liền phun ra một cột nước màu đen cực lớn.

Hắc Thủy Niêm Trùng!

Đây là một chủng loại cực kỳ đáng sợ, sinh trưởng tại khu vực đầm lầy lầy lội, toàn thân có đến chín phần đều hình thành từ chất lỏng màu đen chứa kịch độc, hơn nữa sinh mệnh lực cực kỳ ương ngạnh. Coi như là bắt nó phơi nắng thành thây khô, trải qua vài thập niên, chỉ cần còn có một giọt nước nhỏ trên người của nó, nó cũng có thể phục sinh được.

Diệp Tông biết trong bảo khố của Phủ thành chủ có một cái Yêu Linh như vậy, nhưng hắn lại hoàn toàn không biết, cái đầu Yêu Linh tồn tại trong bảo khố của Phủ thành chủ này, lại thuộc loại Yêu thú rất khó đánh chết như vậy, một Hắc kim cấp Hắc Thủy Niêm Trùng, ít nhất phải cường giả Truyền Kỳ cấp mới có thể tiêu diệt được, rất có thể Yêu linh này là của một vị lão tổ tông lưu lại.

Loại Hắc Thủy Niêm Trùng này, bất luận Hắc kim cấp Yêu linh sư nào cũng không có khả năng thu phục, còn nếu thu phục được, thì cũng không có cách nào có thể khống chế được đặc tính của Hắc Thủy Niêm Trùng, nhưng mà hiện tại, nó lại bị Thái Ất sát trận nắm trong tay.

Chứng kiến Hắc Thủy Niêm Trùng phun ra nọc độc, Diệp Tông lập tức cảm giác được da đầu run lên, nếu như bị dính phải, không chết thì cũng phải bị lột da.

Cái Thái Ất sát trận nho nhỏ này làm sao có thể khống chế được nhiều Yêu Linh như vậy, hơn nữa lại để cho những Yêu Linh này phối hợp với nhau đánh chết địch nhân, đây đúng là một việc đáng sợ, dù chỉ có thể phát huy ra một phần tám thực lực của mỗi đầu Yêu Linh, nhưng cũng rất kinh khủng rồi.

Ngay tại thời điểm Diệp Tông né tránh Hắc Thủy Niêm Trùng, Diệp Tông phát hiện, hắn đã bị mười mấy đầu Hắc kim cấp Yêu Linh khác bao vây.

Lại nhìn những Yêu Linh này.

Minh Hùng, Hắc Thủy Niêm Trùng, Khô Linh Điểu, Viêm Xà, Độc Chiểu Oa, mỗi một cái đều rất khó chơi.

Diệp Tông thậm cí cũng không nghĩ đến, trong bảo khố của hắn lại có nhiều Hắc kim cấp Yêu Linh đáng sợ như vậy.

Căn bản cái này không phải là một cuộc đọ sức, mà là một cuộc vây đánh, những Hắc kim cấp Yêu Linh này lẫn quả thực tlà âm hữu tương thông, phối hợp với nhau không thể chê vào đâu được.

Oanh!

Dưới sự vây công của phần đông Yêu linh, Minh Hùng rút cuộc nắm bắt được cơ hội, một bàn tay đánh lên ngực Hắc Lân Địa Long.

Bành!

Hắc Lân Địa Long bị nện xuống mặt đất, Diệp Tông thấy vậy cảm thấy bực mình, bởi vì lực lượng của Minh Hùng thật sự quá cường đại, mặc dù Minh Hùng chỉ có tám phần thực lực, cho dù Hắc Lân Địa Long có lực phòng ngự kinh người nhưng vẫn bị dập xuống mặt đất.

Diệp Tông nổi giận gầm lên một tiếng, dùng cự chưởng mãnh liệt đánh tới.

Chỉ thấy lúc này, Viên Xà đang đứng bên cạnh bất ngờ tiến tới, mãnh liệt quấn lấy cánh tay Diệp Tông, làm cho Diệp Tông không có cách nào có thể nhúc nhích được.

Minh Hùng bên cạnh gầm thét, tấn công điên cuồng vào Hắc Lân Địa Long.

Oanh oanh oanh!

Liên tục bị công kích, làm cho Diệp Tông đầu váng mắt hoa, dù cho Hắc Lân Địa Long da dày thịt béo, cũng chịu không được mà bị đánh tơi bời!

Diệp Tông dùng thực lực Hắc kim cấp Yêu Linh Sư, cho dù đồng thời đối mặt với năm đầu Hắc kim cấp Yêu thú, cũng sẽ không thua, nhưng, khi đối diện với mấy chục đầu Hắc kim cấp Yêu thú, hơn nữa giữa chúng lại phối hợp ăn ý với nhau, điều này làm cho hắn sao có thể chống được?

Nếu như Diệp Tông đem hết toàn lực đánh cược một lần, bộc phát ra toàn bộ tiềm lực, cùng những Hắc kim cấp Yêu Linh này đồng quy vu tận thì không thành vấn đề.

Nhưng, với tư cách là Thành chủ, hắn làm như vậy có đáng giá hay không? Coi như liều mạng với những Hắc kim cấp Yêu Linh này, đối với hắn cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào!

Giờ phút này tâm tình Diệp Tông cực kỳ phức tạp, nghĩ đến mình ở trước mặt một tiểu bối, bị mấy đầu Yêu linh đánh cho thê thảm, còn thua tiền đặt cược, Diệp Tông trên mặt rất là khó chịu, giận không kìm được, nhưng một mặt khác, nghĩ lại, Thái Ất sát trận cường đại như vậy, Vạn Ma Yêu Linh trận thì càng cường đại hơn, như vậy có nghĩa là Quang Huy Chi Thành có nhiều hơn một lá bài tẩy.

Nhiếp Ly mặc kệ thân phận Thành chủ của Diệp Tông, lúc trước hắn bị Diệp Tông hành hung bên trong biệt viện của Diệp Tử Vân, hiện tại như vậy, hắn phải đem khoản nợ này đòi lại mới được!

Nhiếp Ly không ngừng thúc giục Thái Ất sát trận, Minh Hùng càng thêm bạo nộ, đối với Diệp Tông một đấm một đá, sau đó đặt mông ngồi trên mặt Diệp Tông, hung hăng ngồi xổm xuống.

Thấy một màn như vậy, khóe miệng Diệp Tu co giật, lông mi không ngừng rung rung, Nhiếp Ly thật đúng là to gan, rõ ràng điều khiển Minh Hùng ngồi lên mặt Diệp Tông, cái này nếu như bị ngoại nhân nhìn thấy, uy nghiêm của Diệp Tông thành chủ, chỉ sợ đều mất hết rồi.

Từ trước đến nay, có ai dám dùng mông ngồi lên mặt của Thành chủ?

Diệp Tu cảm thấy dở khóc dở cười, nếu như Nhiếp Ly không cho Minh Hùng ngồi dậy, chỉ sợ Diệp Tông sẽ cùng Nhiếp Ly liều mạng a!

Diệp Tông không muốn dùng hết toàn lực, dù sao tiêu diệt Thái Ất sát trận trong Hắc kim cấp Yêu Linh, với hắn mà nói cũng không có gì hay cả, ngược lại còn tổn thất một khoản rất lớn, nhưng hắn cũng không đoán được Nhiếp Ly được đằng chân lân đằng đầu, không những để cho Minh Hùng đánh hắn một trận tơi bời, mà còn để cho Minh Hùng ngồi lên mặt của hắn.

Việc này làn sao có thể nhẫn nhục được!

Nhìn xem cái bờ mông lớn kia của Minh Hùng đang chà đi chà lại lên mặt của Diệp Tông, làm cho Diệp Tông tức giận như muốn bể phổi


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui