Yêu Thê

Ngày hôm sau, Vụ Nguyệt giống như thường ngày đến Đạo Trường luyện kiếm, Hương Hương liền giả vờ như còn bị thương do vừa mới biến hình, nguyên khí chưa khôi phục, dựa vào giường không chịu dậy. Vụ Nguyệt cũng không nói gì, tự mình đi ra cửa. Chờ hắn đi rồi, Hương Hương liền nhanh chóng bật dậy, chạy đến phòng bếp nấu chút thức ăn, len lén đi thăm Luyện yêu sư.

Dọc đường đi, các Sư huynh Sư tỷ nhìn thấy nàng đều chỉ chỉ trỏ trỏ, bàn tán xôn xao.

“Đó là môn hạ của Sư bá Hương Hương sư muội đúng không nhỉ?”

Hương Hương không biết từ lúc nào bản thân lại trở nên nổi tiếng như vậy rồi?

“Chắc là vậy, xinh đẹp thế kia, lại có nét giống Nhiên Hương sư huynh, phải là Hương Hương sư muội thôi?”

Khốn, giống thật hả? Hương Hương len lén lấy cái gương nhỏ ra, quay lưng lại soi soi. Đâu có, giống chỗ nào? Mắt Hương Hương lớn lớn, ngập nước, lấp lánh lấp lánh, xem vẻ thông minh lanh lợi. Mắt Luyện yêu sư thì vừa phải, ngây thơ, nào có xinh đẹp được nhường này?! Có mắt nhìn giùm chút đi được không?!

“Tên cũng giống nữa, một người Hương Hương, một người Nhiên Hương, duyên phận quả nhiên thật kỳ diệu!”

… Cho ta xin! Không phải chỉ trùng hợp trùng có một chữ thôi sao. Hơn nữa ‘Hương’ của nàng là hương thơm ngào ngạt, ‘Hương’ của hắn là mùi nhang muỗi. Một cái là từ hình dung, một cái là danh từ, hai người phải nói là kém một vạn tám ngàn dặm có được không?

“Nghe nói Nhiên Hương sư huynh lập huyết thệ giúp nàng ấy nữa, thật không ngờ, Nhiên Hương sư huynh làm người lãnh đạm thế kia, vậy mà…”

Ôi chao, ai, ôi, hình như Sư phụ cũng có nhắc tới chuyện huyết thệ, vậy đến cùng thì nó là gì, phải tìm hiểu cho kỹ mới được.

“Thì ra là dùng huyết thệ, thảo nào giống nhau như thế, nghe nói Bích Tôn cố ý muốn bọn họ kết hôn, vậy không phải sẽ là đôi vợ chồng có tướng phu thê hay sao?”

… Hương Hương hết chỗ nói rồi, nửa ngày mới gượng ép thốt ra được một câu: sư muội ngươi mới có tướng phu thê đó! A a a, rõ ràng không có điểm nào giống có được không?!

Đến cuối cùng, Hương Hương gần như là che mặt lẻn vào chỗ ở của Luyện yêu sư, vô cùng vất vả. Nghĩ thầm, khốn thật, trước khi biến thân tốt xấu gì cũng là con thỏ nhỏ người gặp người thích, sau khi biến thân thế nào lại đổi thành co đầu rụt cổ như chuột chạy qua đường. Chán thật, vô cùng chán!

Luyện yêu sư đang ngồi trên ghế dài, điều khí tức, nghe được động tĩnh, mở to mắt, liếc nhìn Hương Hương một cái, nói: “Tự, luyện tập”.

Xem ra hắn thật sự bị thương không nhẹ, vẫn chưa có khí lực dạy mình tu luyện. “Hương Hương biết Sư huynh vì giúp đỡ Hương Hương thuận lợi biến hình mà bị trọng thương, cho nên nấu chút thức ăn đem đến cho Sư huynh, Sư huynh nhất định phải mau chóng khỏe lại nhé”.

Luyện yêu sư “Ừ” một tiếng nói: “Để đấy”.

“Dạ”. Hương Hương chậm rãi bước vào trong, đặt hộp thức ăn lên bàn. Vốn định cứ vậy rời đi, để hắn nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cho tốt, nhưng vẫn chống không lại băn khoăn trong lòng, do do dự dự hỏi. “Sư huynh, ta có thể hỏi vài vấn đề không?”

Luyện yêu sư vừa mới nhắm mắt, lại mở ra, nhìn nhìn Hương Hương, nói câu: “Hỏi”.

“À…” Hương Hương chần chờ hỏi. “Sư huynh có nghe nói, Sư phụ muốn cho chúng ta, cái đó, thành thân, lời đồn… À, hẳn là lời đồn phải không ha?” Hương Hương bắt đầu cười ngây ngô. “Đương nhiên, mọi lời đồn đều là giả!”

Không ngờ Luyện yêu sư lại trả lời rõ ràng một tiếng “Có”.

Trước mắt Hương Hương bỗng thấy tối sầm, thật sự có! “Cái đó, Sư huynh…” Hương Hương quanh co hỏi. “Sư huynh, thích Ngũ sư tỷ của ta không?”

Luyện yêu sư nhàn nhạt nói một tiếng: “Thích”.

Trong lòng Hương Hương vui mừng quá đỗi, nàng đâu có nhìn lầm, Luyện yêu sư quả thực thích Kỷ Thiển Trần mà! Vậy tốt rồi, hắn có người trong lòng, vậy khẳng định cũng sẽ không vui với cuộc hôn nhân này. Hương Hương vỗ vỗ ngực thở ra một hơi, lại nghe được Luyện yêu sư sóng nước chẳng xao bỏ thêm một câu: “Là gì?”

Hương Hương giật mình, đem hai câu kết hợp thành một ý, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu. Sư huynh của ta ơi, ngài nói chuyện có thể không cần thở lâu như vậy được không, gan ta nhỏ chịu không nổi!

“Thích… chính là muốn ở bên một người nào đó, lúc không nhìn thấy người ta sẽ rất bất an, rất muốn nhìn thấy người đó…”

“À”. Luyện yêu sư hiểu ý đáp lời.

Theo Hương Hương quan sát nửa ngày, cũng không thấy hắn có ý gì gọi là phản bác chuyện hắn thích Kỷ Thiển Trần, liền tiếp tục hỏi: “Cho nên, nếu Sư phụ nhắc lại chuyện hôn nhân của chúng ta, Sư huynh nhớ phải phản đối nhé?”

Luyện yêu sư nói: “Ta, không vấn đề”.

Thấy hắn đồng ý, Hương Hương quá cao hứng rồi. Lại cảm tạ hắn, cũng hứa hẹn ngày mai sẽ tranh thủ thời gian đem đồ ăn ngon tới cho hắn ăn, sau đó vui vẻ mà đi đến Đông Đạo Trường tìm Vụ Nguyệt.

Đến Đông Đạo Trường, lại phát giác Vụ Nguyệt không có ở đây. Trong lòng Hương Hương nhất thời sinh ra cảm giác bất an, chẳng lẽ Vụ Nguyệt có việc đột xuất, bất chợt trở về phòng, vậy không phải sẽ phát hiện mình không có ở nhà… Nguy! Lúc này hốt ha hốt hoảng chạy về, đứng ở ngoài cửa nhà lấp ló nhìn một hồi, quả nhiên Kỷ Thiển Trần đang ngồi trong phòng, hình như đang nói chuyện với ai đó… Chắc là Vụ Nguyệt? Làm sao bây giờ, phải giải thích sao đây?

Đi tìm Sư phụ hả? Buồn cười, Sư phụ đang luyện công mà! Xuống núi mua đồ ăn? Quá giả tạo, ta lại không biết đường, dù muốn đi mua, khẳng định cũng phải có Sư tỷ theo cùng! Rảnh rỗi nhàm chán, đi dạo xung quanh? Cái đó cũng không được, rảnh rỗi nhàm chán, lại không đi bồi hắn luyện công, không thể nói nổi…

Đang nghĩ nghĩ, đã bị Kỷ Thiển Trần ở trong phòng phát hiện, xa xa giơ tay vẫy vẫy nàng: “Hương Hương, qua đây, Đại sư tỷ đã về”.

“A, Đại sư tỷ!”

Hương Hương còn đang vui mừng quá đỗi, tiếng Hạ Mạt ở trong phòng liền vang lên: “Hương Hương, mau tới cho Đại sư tỷ nhìn một chút nào”.

“Đại sư tỷ!” Hương Hương vui vẻ nhảy vào nhà, Hạ Mạt đón người nàng. Nàng ấy kinh dị “Ôi chao” một tiếng, kéo Hương Hương ra, trái nhìn một chút, phải ngắm một chút, tán thưởng nói: “Xinh đẹp như vậy, vài ngày không gặp, con thỏ nhỏ đã biến thành một đại mỹ nữ!”

Hương Hương được thổi phồng mím môi cười vui vẻ, không ngờ câu tiếp theo của Hạ Mạt chính là: “Quả thực có vài phần giống Nhiên Hương sư huynh, là đôi vợ chồng có tướng phu thê trong truyền thuyết đó nha!” Hương Hương liền phát hoảng, vội vã che miệng Hạ Mạt: “Sư tỷ, tỷ đừng nói lung tung!” Nói xong, vội vàng khẩn trương cười cười quay đầu nhìn xung quanh, xem Vụ Nguyệt có đây không.

Hạ Mạt cười đẩy tay Hương Hương ra: “Đừng lo lắng, Vụ Nguyệt không có đây. Có người của nhà hắn tới, Sư phụ gọi hắn đi rồi”. Nói xong, Hạ Mạt lôi kéo Hương Hương ngồi xuống quanh bàn, nói. “Hương Hương nghĩ thế nào?”

“Nha đầu ngốc”. Hạ Mạt vẫn giống như trước, cưng chiều vỗ đâu Hương Hương, nói. “Đây là chuyện đại sự cả đời ngươi mà!”

“À, phải rồi, Sư tỷ, ta không thể thành thân với Luyện yêu sư Sư huynh, Sư tỷ giúp ta nói vài lời với Sư phụ đi”.

“Nói giúp thì có thể rồi”. Hạ Mạt nói. “Nhưng ngươi và Nhiên Hương sư huynh đã lộ thân mình thấy nhau, chuyện này hầu như mọi người ai cũng biết. Các ngươi nếu không thành thân, đối với thanh danh của các ngươi mà nói, còn có Ỷ Thiên, Tử Đài đều sẽ chịu ảnh hưởng. Mấy người Sư phụ cũng vì nghĩ cho mọi người nên mới hi vọng các ngươi thành thân với nhau để kết thúc chuyện này. Nhưng, ngươi lại không muốn, Vụ Nguyệt cũng không vui”.

“Dạ…”

Thấy Hương Hương vẫn không thông suốt, Hạ Mạt bất đắc dĩ thở dài, nói: “Ai, ta phải nói cho rõ thôi. Nếu ngươi chỉ là sủng vật của Vụ Nguyệt, hoặc là sư muội của hắn, vậy cũng không đủ để thuyết phục mấy người Sư phụ. Trừ phi là Vụ Nguyệt đứng ra, giải thích rõ ràng, các ngươi là lưỡng tình tương duyệt, không phải nàng không cưới, không phải chàng không gả. Mấy người Sư phụ dù có muốn bảo vệ mặt mũi thế nào, cũng không thể gậy đánh uyên ương, đây là biện pháp tốt nhất có thể làm”.

“Mới rồi ta cũng đã nói thế với Vụ Nguyệt, hắn nói hắn đồng ý, hắn cũng sẽ nói rõ chuyện này với huynh trưởng và mấy người Sư phụ. Vậy còn Hương Hương? Hương Hương có nhất quyết không gả cho Nhiên Hương sư huynh, mà chỉ gả cho Vụ Nguyệt thôi không?”

“A…” Hạ Mạt hỏi trực tiếp như vậy, mặt Hương Hương bỗng chốc đỏ đến bên tai. Nàng chỉ mới biến hình được có vài ngày, cảm giác mới mẻ còn chưa qua đi, đã phải thành thân. Bất quá nói tới Vụ Nguyệt, nói tới Vụ Nguyệt… Bọn họ từ rất lâu trước kia đã ngủ chung một giường, tuy là khi đó, nàng vẫn chỉ là một con thỏ.

“Ta… đương nhiên… cũng… đồng ý… rồi…” Hương Hương đỏ mặt ấp úng nói.

Hạ Mạt nhìn dáng vẻ của nàng, nhịn không được cười ra tiếng, vỗ đầu nàng, nói: “Đúng là nha đầu ngốc”. Đáy lòng nàng không khỏi thở dài một hơi, trên đời này sao có thể có một nha đầu không phân biệt tốt xấu như vậy. Gả cho Nhiên Hương sư huynh, là chuyện tốt mà biết bao thiếu nữ trên Tam Bích có mơ cũng không dám nghĩ tới. Nha đầu ngốc này đánh bậy đánh bạ lại đạt được chuyện tốt này, thế nhưng còn bày ra dáng vẻ vô cùng khổ hận. Thật sự khiến người ta vừa tức giận vừa buồn cười. Ngốc đến như vậy khiến người ta không nói được lời nào, thật muốn bóp chết nàng thôi, nhưng kỳ lạ là bản thân còn rất ưa thích nàng.

Bên kia Hạ Mạt dở khóc dở cười nghĩ, bên này Hương Hương như còn e lệ, mắc cỡ đỏ mặt, nàng dâu nhỏ xoay xoay ngón tay, ấp úng nói: “Có thể thành thân với Vụ Nguyệt đương nhiên tốt lắm, chỉ là, chỉ là không biết cái tên Liên Phong Nguyệt cặn bã kia, có đồng ý hay không…”

“Liên Phong Nguyệt?” Hạ Mạt giật mình, lời này như sấm bên tai. “Liên Thất công tử?”

“Đúng vậy…” Hương Hương rất phiền muộn. “Cái tên cặn bã này, rất xem thường ta… Thời điểm ở Linh Sơn tuyển chọn sủng vật, từng cười nhạo ta, nói ta tham vọng quá cao…”

“Đợi đã!” Hạ Mạt nhận ra có chỗ không ổn, dè dặt cẩn trọng hỏi. “Hương Hương, ngươi đừng nói với ta, Vụ Nguyệt họ Liên nha!”

“Dạ, đúng vậy, Vụ Nguyệt họ Liên, cái tên cặn bã Liên Phong Nguyệt kia là ca ca ruột thịt của hắn, sao vậy…”

“Vậy nguy rồi!” Hạ Mạt gần như đứng bật dậy. “Mau đuổi theo đưa Vụ Nguyệt trở về, hắn không thể đề cập tới chuyện cưới Hương Hương được, nếu nói, toàn bộ coi như xong!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui