Nghiêm Tuấn kéo Tiểu My vào phòng làm việc của mình, vẻ mặt đầy tức giận.
anh mắt nhìn từ trên xuống dưới chân cô.
Khiến cô hốt hoản che mình lại.
" Em là sợ anh, là nghĩ xấu anh sao", anh siết chặt hai vai cô khiến cô đau nước mặt chảy ra từ khoé mắt.
Anh bỗng giật mình buông tay.
" anh xin lỗi" .
" Anh sao thế, hôm nay anh kích động vậy.
"
" Anh" bối rối.
( anh không thể nói đã thấy em bước ra từ nhà Dĩ Thiên vào sáng nay được, em sẽ nghĩ anh theo dõi em, em sẽ xa anh )" ừ, dạo này công việc nhiều anh căng thẳng xíu thôi" nhẹ giọng.
" Anh muốn biết em và Dĩ Thiên có vẻ thân thiết nhỉ.
hơn cả anh." khẩn cầu câu trả lời từ người thương.
" à cậu ấy là bạn thân học 3 năm cấp 3, em và cậu ấy mới gặp lại thôi!.
trả lời tỉnh bơ.
Mặt anh ta nhẹ nhỏm.
cười ấm áp ôm cô vào lòng.
cô xao động, ôm lấy anh vì anh là người cô thầm thích tận năm lớp 7.
( cảm giác thật ấm áp).
" Em ra làm việc đây" bước nhanh ra phòng đóng cửa.
cười tươi hạnh phúc.
#
# Bên Uyển Nghi.
Ăn bạt tay của Ba té lăng ra sàng.
" con xem con làm ra trò gì nè, " tay đưa điện thoại trong điện thoại là tin nhắn và hình ảnh Tiểu My bị trói.
Bác nên quản kỹ con gái bác tránh việc con nhấn cả gia đình của bác xuống đấy.
.
Cô nhìn tay siết chặt ( con khốn.
mày hại tao bị chính Ba rất mực nuông chiều tao tát.
)
" Ba, con xin lỗi Ba, tại con yêu anh ấy," khóc
Ông cuối xuống ôm con gái cưng.
" Ba xin lỗi con, từ khi ra đời đã mất mẹ vì mẹ con sinh khó qua đời.
Ba chiều con.
"
" nhưng nó không yêu con, hà cớ chi con cứ bám lấy nó" xoa đầu
" Ba à, ngày đầu gặp anh ấy ở trường con đã yêu rồi," nhìn ông.
ừ "
Ông đỡ cô về phòng.
" con nghỉ ngơi đi, Ba cho người mang đá lên chườm mặt cho con" .
" dạ, con cám ơn Ba" cười hạnh phúc
Ông bước ra đóng cửa.
#
#
"Ngộ Na " Ngộ Diệp nhìn cô.
anh hôm nay sao thế" ngơ người.
Anh nhìn em gái mình.
" em con gái thích gì ở chàng trai thế,! " nghiêm túc.
Cô sờ sờ trán anh" Anh hai anh ấm đầu à, đó giờ anh cần cua gái đâu.cả mớ rồi"
" anh nghiêm túc theo đuổi một cô gái"
Cô bất ngờ.
( anh mình thế mà si tình một cô gái)
" ai thế"
" em không cần biết.
Cô tức ọc máu nghe anh mình trả lời.
##
#
" Tử Khiêm"
" hử" nhìn Nghiêm Tuấn.
" sao cậu thích Tiểu My
" hè, đâu có.
Tiểu My thích tôi trước mà.
cười nhẹ.
Anh ta xách cổ áo anh.
tức giận.
" ầy cậu có thôi bạo lực với tôi không hả?, cô ấy hay nhìn lén tôi hồi lớp 5, lớp 6 á.
rồi chả hiểu gu cô ấy lớp 7 lại đá qua tản băng như cậu.
chán"
" ồ ra thế, vậy cậu bại tướng, rút lui là vừa.
ha ha" rùi bỏ đi, để mình Tử Khiêm ôm cục tức ngồi ở quán cà phê .
#
Bổng có giọng nói quen thuộc.
anh quay lại thì thâý Tiểu My cùng Ngộ Diệp bước vào.
ngồi bàn bên cạnh.
anh vội lấy quyển menu trên bàn che mặt lại.
( Cậu ta, chẳng phải là anh trai của Ngộ Na sao.
? ) ngạc nhiên.
Bọn họ vầy là sao?
#
"Em cảm ơn hoa lần trước nha.
vội về nhà có việc nên bữa đó chưa kịp nói".
" ừ có sao đâu em, anh thương em mà! "
#
Tử Khiêm giật mình.
( tên này tấn công nham nhở hơn cả mình).
#
Hai người cười nói vui vẻ.
# #
##
" Nghiêm Tuấn " anh chạy vội vào phòng Nghiêm Tuấn đúng lúc anh ta đang tắm.
anh vấp lại ôm anh ta.
anh ta vội đẩy anh ra.
" cậu cậu.
có tự trọng không vậy đọc giả nhìn vô nói tôi với cậu đam mỹ à.
"
" hè, quá trớn.
nè nói cậu biết Ngộ Điệp đang theo đuổi bé con của cậu đấy."
" ừ , tôi biết".
tỉnh bơ.
" ể, cậu tỉnh vậy." ngạc nhiên.
Tôi thấy lúc Tiêủ My ngày đầu đến chỗ tôi làm rồi.
sao đó tôi cho người điều tra, biết anh ta là anh Ngộ Na.
" hả, cậu im im mà thâm vậy choa nội!" chọc
" Cậu thôi ồn ào đi chưa? , giải quyết tình địch phải biết rõ thân thế mới thắng chứ.
" cười Tử Khiêm.
Tử Khiêm nhột.
cảm giác bị anh ta điều tra, đánh bại từ lâu.
" ừ cậu biến được chưa.
?.
tôi mệt rồi.
"
"Cậu" bỏ về.
Nghiêm Tuấn siết chặt tay.
vì lúc anh ra khỏi quán đã lướt ngang qua họ.
tức tối mới đi tắm giữa trưa vầy..