Lục Lê đi không lâu sau, một đám người xa lạ liền lao vào nhà Ngô Bằng.
Bà lão xuyên qua mắt mèo nhìn mọi việc xảy ra ở cửa đối diện, mắt bà có hơi mờ nhìn không rõ lắm, chỉ nghe một người đàn ông trong đó nói:
-Lão Ngô cuốn nhiều tiền như vậy, thế mà lại để một nhà ba người nhà lão trốn đi?
-Mẹ nó, đuổi tới chân trời góc biển cũng không thể để bọn chúng đi như vậy được!
Bà lão thở dài, nhỏ giọng thầm thì:
-Ngôi nhà đang yên đang lành…