Từ thuở sơ khai, vạn vật được ông trời ban phước lành, có tri thức, có cảm xúc, thức tỉnh linh mạch từ đó tu luyện thành người.
Bọn chúng được gọi chung với cái tên là yêu tinh.
Yêu tinh sở hữu trong mình nhiều phép thuật hô biến kỳ lạ, là kẻ thống trị đại lục thời bấy giờ.
Con người khi ấy chỉ như đứa trẻ mới chào đời, đối với loài yêu tinh hùng mạnh kia mang nỗi sợ hãi kinh khủng.
Trong khi đó, loài yêu tinh cũng không để con người vào mắt, chúng đơn giản coi họ như những thứ nhỏ bé, yếu đuối không sức kháng cự trước quyền năng vô hạn của chúng.
Yêu tinh có gây hại cho con người hay không thì cũng còn tùy thuộc vào bản tính của chúng, có loài được chỉ điểm, một lòng dốc sức tu luyện qua trăm năm, thậm chí là ngàn năm.
Nhưng cũng có loài không nhẫn nại được như thế, tham lam muốn mau chóng mạnh lên, muốn đè bẹp yêu khác với thân mà đi hãm hại, tàn sát vô số sinh linh, trong đó có cả con người.
Đối với những sinh vật tà ác kia thì linh khí trong cơ thể con người vô cùng bổ dưỡng, hấp thụ càng nhiều, chúng lại càng trở nên mạnh mẽ.
Con người lúc đó vật vã trong nỗi thống khổ, đau đớn không một ngày yên bình, bọn họ nhiều lần phản kháng nhưng thất bại.
Những tưởng con người đang trên bờ vực diệt vong thì một sự kiện kinh hoàng đã xảy ra.
Sau hai vạn năm kể từ khi yêu tinh xuất hiện, bầu trời vỡ nứt thành nhiều mảnh, nhiều vật thể lạ từ vũ trụ rơi xuống tàn sát bề mặt trái đất.
Muôn vạn loài vật tan tác, yêu tinh, khi linh khí dần trở nên cạn kiệt, chỉ còn lại những yêu tinh thực sự mạnh mẽ may mắn sống sót, nhỏ bé hơn thì không tránh khỏi cái chết.
Điều kỳ lạ rằng sự việc này một chút cũng không ảnh hưởng lên con người, người xưa gọi đó là thời ‘Trị Yêu’.
Sự việc năm đó theo thời gian dần trôi đi, số lượng yêu tinh ngày càng giảm sút đến mức báo động trong khi đó số lượng con người lại tăng lên nhanh chóng.
Con người bắt đầu tổ chức phản công, đánh đuổi đám yêu tinh cuối cùng trở về rừng núi, leo lên nắm quyền kiểm soát vạn vật.
Những yêu tinh mang trong mình lòng tự tôn, kiêu ngạo không chấp nhận được việc mình lại bị con người nhỏ bé kia hạ bệ, tranh giành lại quyền lực.
Nhưng kết cục cũng chẳng thay đổi, số lượng yêu tinh vốn đã ít ỏi sau trận chiến dường như tuyệt chủng.
Chấm dứt thời kỳ huy hoàng của linh giới.
Ba vạn năm sau, những câu chuyện về yêu tinh chỉ còn tồn tại trong các câu chuyện cổ tích, truyền thuyết mà bà hay kể lại mỗi buổi trưa hè.
Giờ đây trên khắp đại lục đều là nơi sinh sống của con người, họ đã phát triển vô cùng nhanh chóng, đưa con người lên thời kỳ huy hoàng rực rỡ nhất.
,..........
Lịch Lục Hoàng năm 244, tại Vân Lạc quốc -Quốc gia hùng mạnh với hơn hai mươi tiểu quốc nhỏ phụ thuộc, người đứng đầu là Lục Nhất Hoàng, hiệu là Hiền đế cai quản.
Vân Lạc quốc nằm ở nơi địa thế đắc lợi, quanh năm mưa thuận gió hòa, binh lực hùng hậu, nhân dân hạnh phúc.
Cũng như bao đời các hoàng đế khác, hậu cung Hiền đế với hơn 3.000 mỹ nữ, con đàn cháu đống và cậu- Lục Ảnh Quân chính là người con trai thứ 9 của ông.
Khác với bao anh em được sống trong chốn hoàng cung xa Hoa lộng lẫy, ăn uống đầy đủ, nhận được sự yêu thương cùng tôn kính của mọi người thì cậu lại hoàn toàn ngược lại.
Lục Ảnh Quân được sinh ra bởi Từ Hoàng Quý phi-sủng phi trong lòng Hiền đế.
Lúc cậu hẵng còn trong bụng mẹ đã nhận được vô số yêu thương, ngay cả hoàng đế cũng rất mong chờ đứa con này, còn đánh tiếng nếu đứa bé sinh ra là hoàng tử sẽ được phong làm thái tử khiến các anh chị em khác khen chị đỏ mắt.
Nhưng bản thân cậu sinh ra lại không được suôn sẻ khi mẫu phi bị hãm hại tội thông *** với thái giám, giờ ra tay quá mức xảo quyệt nên dù hoàng đế không tin nhưng vẫn phải ra lệnh giam nhốt Từ Hoàng Quý phi vào lãnh cung.
Ngờ đâu vào một đêm trăng sáng, lãnh cung bốc cháy giam nhốt người con gái xuân sắc như hoa ở đấy mãi mãi, không thể bước ra.
Hiền đế biết tin đau lòng trong thời gian dài, hạ lệnh truy phong nàng thành Từ Hoàng Hậu, an táng tại hoàng lăng, đứa con chưa kịp chào đời ban hiệu thân vương, hưởng hương khói suốt đời.
Nếu mọi chuyện dừng lại ở đấy thì không có gì, vị hoàng tử những tưởng đã chết cháy cùng mẫu phi mình nhưng không...!Cậu vẫn còn sống.
Vào caí đêm hỏa hoạn đó, Từ Hoàng Quý phi đã sinh hạ vị hoàng tử thứ 9 này, ra lệnh cho vị ma ma mà mình tin tưởng, thân cận nhất mở đường lửa, cứu cậu ra ngoài.
Biết rằng vị hoàng tử nhỏ dù được cứu sống khỏi biển lửa cũng không thoát được móng vuốt của những kẻ ngoài kia nên vị mama này đã nén đưa cậu về quê nuôi dưỡng, bao bọc không để thế gian biết chuyện về cậu.
Trong một căn nhà gỗ nhỏ tại lưng chừng núi có một cậu bé vẻ đẹp như thiên sứ, mắt to môi hồng, xinh đẹp khi lớn lên chắc chắn sẽ trở thành người khiến mọi cô gái phải phát cuồng vì mình, cậu chính là Lục Ảnh Quân.
Cái tên Ảnh Quân mang ý nghĩa hình bóng của một vị đế vương do từ Hoàng Quý phi đặt ra, nói rõ tâm nguyện của bà mong muốn đứa con trai này của mình trở thành hoàng đế, trả lại thù cho người mẹ thân sinh.
Quân sống cùng vị mama già kia như hai bà cháu, từ bé cậu đã được bà kể về thân phận thực sự của mình, đôn đốc cậu học hành chờ ngày trở về.
Tuy nhiên với tâm hồn của đứa trẻ 8 tuổi, cậu vẫn luôn yêu thích các câu chuyện về yêu tinh qua lời kể của bà:
“bà ơi! Vậy bây giờ còn có yêu tinh không” cậu ngây thơ hỏi.
“Bà cũng không biết nữa, đây chỉ là những sinh vật trong truyền thuyết, chúng sẽ không tồn tại thực sự đâu” bà dịu dàng xoa đầu cậu.
“....” cậu lại không nghĩ vậy nha, biết đâu chúng thực sự tồn tại thì sao.
“Nào! Đến giờ ăn rồi” bà nói.
“Vâng ạ” cậu bé lon ton chạy theo bà vào bếp.