Share
Sáng hôm sau, khi tôi đang còn say sưa ngủ trong lòng anh thì điện thoại của anh có người gọi đến.
Tôi nghe loáng thoáng phía bên kia nói: "Tổng giám đốc, chúng tôi chuẩn bị xe rồi"
"Đợi dưới đại sảnh, 15 phút nữa xuất phát"
Nói rồi, anh cúp máy, sau đó hôn trán tôi một cái rồi mới ngồi dậy, tôi cũng dậy theo.
"Anh, có chuyện gì vậy?"
Quân điềm đạm mặc quần áo, thái độ vẫn từ tốn hờ hững: "Anh đến gặp James"
Tôi kinh ngạc hỏi lại: "James?"
"Ừ". Anh cúi xuống nhìn tôi: "Em ngủ thêm đi"
"Anh đi một mình sao?"
"Ừ"
"Có phải xảy ra chuyện gì rồi không?". Bỗng dưng trái tim đập mạnh một cái, một linh cảm không lành xông thẳng lên khoang tim.
"Em ngủ thêm đi. Lát nữa anh sẽ trở về".
Dứt lời, anh mở cửa rời đi, tôi cũng không thể nào tiếp tục ngủ nổi. Mãi vài phút sau tôi mới nhớ ra một chuyện, cho nên đành vội vội vàng vàng chạy đến cửa sổ, nhìn xuống dưới.
Mười phút sau, anh từ khách sạn đi ra, chỉ đi một mình, chị Hiền cũng không đi theo anh.
Thế này là sao? Anh tìm gặp James với mục đích gì? Tại sao đến một thư ký quan trọng như chị Hiền lại không đi cùng? Tôi càng nghĩ lại càng thấy chuyện này vô cùng kỳ lạ, cũng cảm giác được việc đi gặp James lần này vô cùng nguy hiểm.
Nghĩ đến đây, tôi vội vàng vào phòng tắm rửa mặt rồi chạy sang phòng chị Hiền, gõ cửa mấy tiếng.
"An An, có chuyện gì sao?". Chị ấy không ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi, khóe miệng nở một nụ cười ôn nhu, nhưng ánh mắt lại lóe lên vài tia phức tạp.
Tôi bỏ qua chuyện đêm qua, trả lời: "Chị có biết anh Quân đến gặp James không?"
Khuôn mặt chị Hiền trở nên cứng đờ, nụ cười trên môi cũng chợt tắt. Chị ta suy nghĩ một lát, sau đó nói: "Đợi một chút, chúng ta đi theo anh ấy".
Tôi nghĩ có lẽ chị Hiền cũng đoán ra được, anh tìm gặp James là để mua lại mỏ vàng TM20, nhưng mục đích thật sự của anh là gì thì lại không thể nghĩ ra được. Tôi chỉ cảm thấy lần này anh đi một mình, tức là phía bên kia chắc chắn nguy hiểm, bởi vậy nên mới không cho chúng tôi đi theo.
Chúng tôi đi đến biệt thự của James, lần này ông ta trúng thầu cho nên đã hào phóng mua luôn biệt thự tại Uzbekistan, mục đích ở tại đây trong những ngày đầu khai thác mỏ TM20, không ngờ rút cục lại mua về một mỏ không thể khai thác được.
Khi lẻn vào trong, tôi và chị Hiền đứng núp một góc, im lặng quan sát. Tôi thấy Quân đang ngồi đối diện với James ở bàn uống trà ngoài trời, anh nói:
YOU'LL ALSO LIKE
Mộng Dục - Huyền Namida
11.6M
223K
Tên: Mộng dục Tác giả: Huyền Namida Thể loại: Sắc, siêu sắc, siêu siêu sắc (1v1) Số chương: chả rõ Tình trạng: đã hoàn Dặn dò: ta cảnh báo, đọc truyện không cầm theo khă...
[Edit-Hoàn] Tình Yêu Trực Tuyến - Nhu Nhu Nh...
1.7M
30.8K
Editor: Raining☘️☘️☘️ Nam chủ bề ngoài băng lãnh cấm dục thực tế lại là tên lưu manh côn thịt lớn tràn đầy sức sống ham muốn thể xác. vs Nữ chủ: Bề ngoài tinh khiết yếu...
[EDIT - NP] SAU KHI BỊ BẠN TRAI KHUÊ MẬT LÀM
532K
9.4K
🍉Hán Việt: Bị khuê mật nam bằng hữu cáo liễu chi hậu ( np ) 🍉Tác giả: Túy Túy 🍉Editor: Dưa Xanh 🍉Bìa: Vườn Hồng Hạc | Elodie 🍉Nguồn: Vespertine 🍉Thể loại: Nguyên s...
[CaoH - Edit] Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng...
2.6M
90K
Tên truyện: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng Tác giả: Hoảng Nhiên Nhược Mộng Thể loại: Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE , Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khi...
Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời...
5.8M
115K
Tên truyện: 《危险游戏:总裁十恶不赦》 | Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời. Tác giả: 殷寻 | Ân Tầm. Nguồn convert: Tangthuvien. Thể loại: Cường thủ hào đoạt, Hào môn thế gia...
Tổng tài ngược đãi phu nhân ( Full )
3.1M
68.5K
TRUYỆN DO BEMY VIẾT. 🚫 TUYỆT ĐỐI : Không chuyển Ver, không Edit. GHI ĐÚNG TÁC GIẢ. ______ Thể loại : Hiện đại, hắc bang, sủng, ngược, sắc, 18+, HE ... ‼️ NHÂN VẬT...
【HOÀN】Xuyên thành bạch nguyệt quang yểu mệnh...
1.4M
105K
Tên : Xuyên thành bạch nguyệt quang yểu mệnh, ta cùng vai ác HE Tác giả: Thanh Hoa Nhiên Thể loại: Xuyên sách, 1 vs 1, Ngọt sủng, Nữ phụ , Huyền Huyễn, Cổ đại, tranh b...
"Ông James, chắc ông cũng biết, mục đích của tôi đến đây hôm nay là gì?"
James mấy ngày qua phải đối diện với khủng hoảng, cộng thêm áp lực về phía dư luận, thành ra sắc mặt đã sớm trở nên xám xịt, quầng mắt thâm như gấu trúc: "Hoàng, anh đừng mơ mua được TM20"
"Ông nghĩ tôi cập nhật tin tức chậm thế sao?". Quân thản nhiên tựa vào thành ghế, điệu bộ vô cùng tùy hứng: "10 triệu USD, ý ông thế nào?"
"10 triệu? Anh quá coi thường tôi rồi"
"Mỏ TM20 bây giờ 1 triệu cũng không ai dám mua, đừng nói là ông không biết điều này. Tôi mua với giá 10 triệu là đã quá nể mặt ông rồi".
James nghiến răng kèn kẹt: "Hoàng Minh Quân, anh đừng bức người quá đáng"
Quân nhíu mày, hai bàn tay đan vào nhau, một lúc sau mới điềm đạm trả lời: "Nếu tôi không nhầm, lần này công ty James đã bỏ 60% lượng vốn điều động để mua mỏ TM20, bây giờ khi ông quay về Mỹ, đối diện với hình phạt từ pháp luật và áp lực của dư luận, 10 triệu USD vừa đủ để giải quyết vấn đề".
Đúng vậy. Nếu James đã bỏ ra tận 60% vốn điều động, tức là tiền mặt của công ty không còn nhiều, không những thế, khi tin tức mỏ TM20 không thể khai thác bị truyền ra ngoài, cổ phiếu của công ty James đương nhiên bị sụt giảm nghiêm trọng. Bây giờ không một ai dám mua lại mỏ TM20, vây mà Quân dám tận dùng 10 triệu USD để trao đổi với ông ta, như vậy nghĩa là James không còn sự lựa chọn nào nữa, vớt vát được 10 triệu USD còn hơn trắng tay ra về.
Tôi để ý thấy trán ông ta đẫm mồ hôi, một lúc sau bàn tay James nắm chặt thành quyền, ông ta gằn lên: "Hoàng Minh Quân, anh giỏi lắm"
So với mỏ vàng có trữ lượng 2000 tấn, 10 triệu USD quá bèo bọt. So với việc vàng không thể khai thác được, 10 triệu USD đã là quá nhiều. Cả James và Quân không thể không hiểu đạo lý này.
Anh nhấc ly trà lên, uống một ngụm. Người vệ sĩ bên cạnh hiểu ý, liền lấy ra một bản hợp đồng đặt lên bàn, đẩy về phía James.
"Ông James, đây là hợp đồng chuyển nhượng"
Mắt James vằn lên những tia máu đỏ, ông ta trân trân nhìn bản hợp đồng trước mặt rất lâu, mãi sau đó mới run run đặt bút ký xuống: "Hoàng Minh Quân, tôi sẽ không quên ngày này".
Anh không trả lời, vẫn thản nhiên uống trà.
James ký xong, vệ sĩ bên cạnh anh nhanh chóng cầm lấy bản hợp đồng, sau đó đặt một valy tiền lên bàn. Quân cũng đứng dậy, nghiêng đầu nhìn về phía James: "Tạm biệt. Hy vọng sau này tiếp tục có cơ hội hợp tác".
James hận đến nghiến răng nghiến lợi, ông ta không trả lời mà chỉ khoát tay cho vệ sĩ của mình cầm valy tiền rồi đi thẳng vào nhà.
Thấy Quân đi ra, tôi và chị Hiền cũng lẳng lặng lùi ra theo. Không ngờ, khi anh vừa ra đến cửa thì tầm mắt tôi bỗng nhìn thấy phía bên tòa nhà đối diện có tia laze chiếu đến. Một chấm màu đỏ từ trên cao chiếu thẳng vào người anh.