Tôi vừa dứt lời thì Hải Nam cũng đưa tay xuống dưới luồn vào bên trong chân váy tìm vào đúng điểm nhạy cảm giữa hai đùi của tôi khiến tôi sợ đứng tim.
Sau lưng tôi là Vinh và bà Trang, nếu hai người mở cửa ra mà nhìn thấy thì họ sẽ đánh giá tôi là loại người gì? Rồi còn Bạch Diệp đang ở phòng đối diện, nếu cô ta mở cửa bắt gặp chồng sắp cưới của cô ta có hành động này với tôi liệu cô ta có để cho mẹ con tôi yên hay không?
Tôi vội hất tay Hải Nam ra khỏi điểm nhạy cảm giữa hai đùi của mình rồi khẽ rít lên với anh:
“Anh, bỏ tay ra nhanh.”
Lực của Hải Nam rất lớn khiến tôi không thể hất tay của anh ra, không những vậy tôi còn khiến anh mạnh tay bóp điểm nhạy cảm của tôi hơn, mặc dù qua lớp quần lót nhưng anh vẫn làm cho tôi đau.
Trái ngược với bộ dạng hoảng loạn của tôi lúc này, anh nhìn tôi hững hờ đáp:
“Tôi làm theo lời cô chỉ bảo cô mà, sao lại bảo tôi bỏ tay ra là thế nào?”
Tôi cố kìm nén bản thân để không to tiếng mà nói nhỏ nhẹ với anh, nhưng vì đang bị anh bức cho đến uất ức mà giọng nói của tôi phát ra không thể bình thường được:
“Vậy anh đã kiểm tra xong chưa?”
Anh không dừng lại mà dùng tay vạch chiếc quần lót của tôi sang một bên sau đó anh dùng bàn tay to lớn của anh ôm trọn lấy cô bé của tôi, anh vừa miết nhẹ vừa nói:
“Chưa xong.”
“Chúng ta là người văn minh, có thể xuống xe rồi anh kiểm tra tiếp không?”
“Sao, cô sợ bạn trai của cô nhìn thấy à?”
Sau lưng tôi không chỉ có Vinh mà còn có cả cả bà Trang, phòng đối diện lại có Bạch Diệp và Johnny, cho dù cánh cửa của căn phòng nào mở ra thì tôi cũng khiến tôi rơi vào một kết cục rất thảm, một bên thảm về thể xác còn một bên thê thảm về tinh thần.
Vậy nên tôi không vòng vo mà gật đầu đáp lại.
“Đúng vậy.”
“Vậy thì vừa lúc tôi cũng muốn cho hắn biết cô là vợ của tôi để hắn khỏi nhòm ngó.”
Dứt lời anh áp xuống môi tôi hôn, phía dưới tay anh vẫn không ngừng sục sạo khiến tôi sợ tím tái mặt mày, tôi dùng hết sức lực đẩy người anh ra khỏi người tôi rồi cố chạy xa khỏi nơi này.
Thế nhưng tôi vừa chạy được vài bước Hải Nam đã bắt tôi lại anh ép tôi vào bức tường của căn phòng đối diện, hai tay anh chống hai bên vây lấy tôi.
Lúc này trông tôi vô cùng thảm hại, giống như con thú bị sập bẫy đang cố vùng vẫy mà không biết làm cách nào để thoát.
Ánh mắt của anh nhìn tôi lúc này như nhìn chú hề.
“Lúc nói chuyện điện thoại với tôi cô mạnh mẽ lắm mà, vừa nãy cô cũng nói với tôi muốn kiểm tra bên dưới luôn không? Sao bây giờ lại bỏ chạy rồi, hửm?”
“Nhưng đây là nơi công cộng anh có biết không hả?”
“Biết.
Nhưng tôi thấy gợi ý của cô rất hay ho, tôi cũng rất thích cùng cô chơi trò mạo hiểm.”
Tôi thầm chửi anh là đồ thần kinh, cũng tự trách bản thân mình đã mở đường cho anh vì vậy lúc này tôi phải tìm mọi cách để dụ dỗ để Hải Nam đi khỏi nơi này:
“Anh nói anh thích làm chuyện đó với tôi đúng không? Chúng ta xuống xe anh kiểm tra tôi thoải mái, nếu tôi vẫn còn trong sạch anh có thể làm chuyện đó với tôi, vừa lúc tôi cũng rất thích làm chuyện đó với anh.”
Hải Nam áp sát tôi, anh cọ người anh vào bụng dưới của tôi.
Cảm nhận được giữa anh đùi anh cộm lên tôi càng hoảng loạn, chưa hết anh còn ghé sát vào tai tôi nói lời mờ ám:
“Cô bắt đầu hiểu tôi rồi đấy, đúng là tôi đang rất thích làm chuyện đó với cô.”
Tôi nhìn anh lắc đầu nguầy nguậy:
“Nhưng không phải ở đây.”
“Và xe cũng không phải là địa điểm lý tưởng để làm chuyện đó.”
Dứt lời Hải Nam áp xuống môi tôi hôn, vừa hôn anh vừa ôm tôi di chuyển tới cánh cửa phòng của Johnny sau đó lấy thẻ phòng từ trong túi quần ra mở cửa, tôi tái mặt đẩy anh ra rồi rít lên với anh, nhưng vì sợ Johnny và Bạch Diệp trong phòng nghe được tôi chỉ có thể rít qua kẽ răng rất nhỏ:
“Anh điên thật rồi.”
Anh biết rõ phòng này là phòng của Johnny lại còn có cả Bạch Diệp ở trong, bây giờ anh ép tôi vào đó để làm chuyện đó là có ý gì? Anh muốn dằn mặt vợ sắp cưới của anh rằng cô làm chuyện đó với thằng đàn ông khác được thì anh cũng có thể làm chuyện đó với con đàn bà khác hay sao? Hay anh muốn tham gia một cuộc chơi để chứng minh cho vợ sắp cưới của anh rằng anh hay người tình của cô ta ai mới là người mạnh mẽ hơn trong chuyện đó? Tim tôi lúc này như muốn nhảy vọt ra khỏi lồng ngực không khác nào tôi đang cùng anh chơi trò chơi tàu lượn mà con tàu lúc này đang ở đỉnh cao nhất chuẩn bị rơi tự do xuống.
Trong lúc cơn tức giận trong tôi lên đến đỉnh điểm Hải Nam lại nở một nụ cười tự giễu đáp:
“Đúng.
Tôi điên thật rồi.”
Nói rồi anh ngước mắt nhìn lên cách cửa sau đó anh nhìn vào thẻ phòng.
Tưởng không mở được cửa anh sẽ gõ cửa phòng để người bên trong mở, lúc này tôi nín nhịn không dám thở vì tôi sợ Bạch Diệp đang ở bên kia cánh cửa, nếu tôi thở mạnh cô ta cũng nghe được.
Giây phút tưởng chừng tim tôi rớt ra ngoài thì anh ôm tôi kéo qua căn phòng sát vách với căn phòng của Johnny rồi mở cửa đẩy tôi vào trong.
Vừa đóng cửa lại anh liền vươn tay kéo mạnh chân váy tôi đang mặc xuống.
Trước sự thô lỗ cửa anh tôi đẩy anh ra:
“Anh làm gì mà cư xử với tôi như giang hồ chợ lớn vậy? Tôi tự cởi đồ cho anh kiểm tra, được chưa?”
Tôi vừa lần lượt cởi từng món đồ trên người tôi xuống vừa nhìn chằm chằm vào anh đang sững người ngay trước mặt tôi mà không một chút đắn đo.
Khi trên người tôi không còn một mảnh vải tôi khẽ hất cằm nói với anh:
“Anh muốn kiểm tra gì thì kiểm tra đi.”
Thấy anh không nói gì mà chỉ đứng im bất động nhìn tôi.
Tôi áp sát cơ thể trần trụi của tôi vào người anh rồi xoay một vòng:
“Không còn vướng bận gì nữa rồi, anh kiểm tra đi, bằng mắt thường có thể nhìn thấy đúng không?”
Tiếp đến tôi cầm bàn tay của anh ấn vào nơi đó của tôi nói:
“Chẳng phải anh nghi ngờ tôi làm chuyện đó với người khác sao, nếu có thì chắc chắn vẫn còn dấu vết đúng không? Anh xem nếu thị giác không nhìn thấy thì anh vận dụng tất cả các cơ quan xúc giác, khứu giác kiểm tra đi.”
Những tưởng Hải Nam sẽ lập tức ném tôi lên giường rồi vạch nơi đó của tôi ra rồi vận dụng mọi cách để kiểm tra sự trong sạch của tôi không ngờ anh rút tay anh ra khỏi tay tôi rồi ôm tôi thật chặt, một lúc lâu sau anh mới lên tiếng, giọng nói của anh phát ra rất nhỏ không còn hùng hổ hay khó chịu như mọi khi anh nói với tôi nữa.
“Tôi thua rồi.”
Tôi muốn chửi tục anh một tiếng, đang nói chuyện với tôi anh lại mang chuyện của anh ra nói, đúng là râu ông nọ cắm cằm bà kia.
Tôi cố tỏ ra một người vợ hiểu chuyện hỏi lại:
“Anh thua gì?”
Trong đầu tôi nghĩ có lẽ Hải Nam biết chuyện vợ sắp cưới của anh cắm cho anh một cái sừng anh nói thua ở đây là thua cô ta, hoặc anh chơi trò gì đó bị thua lỗ không ngờ anh buông tôi ra rồi đưa hai tay lên bưng mặt của tôi ép tôi đối mặt với anh ép tôi nhìn thẳng vào mắt của anh nói:
“Ngày mai tôi qua nhà Diệp bàn chuyện cưới hỏi, tôi biết tôi chẳng thể tiếp tục mối quan hệ với em, tôi cũng biết chúng ta sớm muộn sẽ phải ly hôn nhưng tôi đã thua em ở những phút cuối cùng.
Tôi không thể tỉnh táo để vượt qua sự cám dỗ của em, trước em lý trí của tôi gần như bằng không.
Tôi đau lòng khi em bị người khác ăn hiếp dù người đó là vợ sắp cưới của tôi.
Tôi khó chịu, bứt rứt trong người khi biết người đàn ông khác thích em, khi thấy họ cười nói với em.
Tôi gần như muốn phát điên khi biết em ở trong khách sạn cùng người đàn ông khác.
Tôi điên thật rồi, tôi yêu em mất rồi!”
Tim tôi như vừa xảy ra một cơn địa chấn cực mạnh mà dư chấn của nó ảnh hưởng tới tất cả mọi tế bào trên cơ thể của tôi khiến tôi trở tay không kịp mà gục ngã ngay lập tức trong tay anh.
Người đàn ông không chỉ đẹp trai mà như lời bà Trang nói là tài đức vẹn toàn.
Người đàn ông luôn xem tôi là rác rưởi, là kẻ thù, người đàn ông luôn xem thường tôi giây phút này lại nói lời yêu tôi.
Chuyện khó tin nhất trên đời này với tôi không phải là sự việc diễn ra trái ngược với một chân lý nào đó, bởi người ta nói mặt trời chỉ mọc ban ngày nhưng Trung Quốc vẫn làm được mặt trời nhân tạo muốn mọc giờ nào mọc đó thôi.
Chuyện khó tin nhất trên đời này với tôi chính là sự thay đổi 180 độ của Hải Nam lúc này.
Đó là ánh mắt dịu dàng chan chứa tình cảm của anh dành cho tôi.
Đó là những lời nói như mật ngọt rót vào tim tôi lúc này.
Tôi tự nhủ có lẽ anh phối hợp diễn vợ chồng với tôi quen rồi nên anh quên thoát vai mà vận luôn nó vào đời thực.
Tôi và anh hai người ở hai thái cực khác nhau, hai thế giới khác nhau, cho dù thế nào chúng tôi sẽ chẳng bao giờ có thể vượt qua được lằn ranh giới đỏ.
Vì vậy sau vài phút đứng im bất động bị anh nhấn chìm vào một giấc mơ đẹp, vùng vẫy mãi tôi mới thoát ra khỏi nó, tôi vội quay lưng lại với anh để tránh đi ánh mắt dịu dàng của anh dành cho tôi lúc này, tôi sợ rằng nếu tôi tiếp tục đối mặt với anh sẽ bị chính ánh mắt đó của anh thôi miên.
“Ở đây không có ba của anh, không có cô Hương hay chú Bình, anh không cần phải diễn đâu.”
Hải Nam xoay người tôi lại đối mặt với anh sau đó cầm tay tôi đặt lên ngực trái của anh, nét mặt, ánh mắt và cả những lời anh nói của anh phát ra đều rất chân thành:
“Lời anh nói ra em có thể nói anh diễn nhưng trái tim thì không thể đúng không?”
Qua lớp vải áo tôi cảm nhận được trái tim anh đang đập vô cùng mạnh mẽ, thậm chí bằng mắt thường tôi cũng thấy được bàn tay tôi đặt trên ngực trái của anh cũng đang nảy lên theo nhịp đập trái tim của anh.
Không biết có phải nhịp đập trái tim anh theo bàn tay tôi dẫn lối về tim mình hay không mà tim tôi bỗng chốc cũng đập loạn xạ, đầu óc tôi cũng trở nên mơ hồ, tôi quên mất việc thu tay của mình đang đặt trên ngực anh xuống, thậm chí lúc anh cúi xuống hôn tôi tôi còn u mê hôn đáp lại anh.
Trong phút chốc tôi bỗng quên đi số phận của tôi chỉ là vợ hờ của anh, trong phút chốc tôi bỗng quên đi ngày mai anh phải đi bàn chuyện cưới hỏi với người con gái khác.
Trong phút chốc tôi vượt qua mọi rào cản mà vươn tay ôm lấy cổ anh rồi cùng anh chìm đắm trong nụ hôn sâu, trong phút chốc tôi quên đi tất thảy những lời nói và hành động không hay ho của anh với tôi trước đó mà hòa nhịp trái tim anh làm một.
Tôi cố áp chế suy nghĩ rằng tôi nhận tiền của anh những việc tôi đang làm chỉ là đang thực hiện nghĩa vụ của một người vợ.
Nhưng tất cả những suy nghĩ đó trong tôi lúc này đều là sự lừa dối.
Hòa cùng nụ hôn với anh, trái tim của tôi cũng đập rộn ràng.
Loại cảm giác này trong suốt 23 năm cuộc đời tôi chưa từng trải qua.
Phải chăng tôi đang rung động trước anh?
Cặp môi của anh với tôi lúc này giống như có một ma lực nào đó vô cùng hấp dẫn, tôi hôn anh đến mụ mị đầu óc, lưỡi tôi quấn lấy lưỡi anh dây dưa không rời.
Cơ thể của tôi và anh theo nụ hôn cũng nóng dần lên, hơi thở của cả hai ngày càng gấp gáp, hai bàn tay của anh đang ôm chặt lấy cơ thể của tôi cũng bắt đầu di chuyển theo đường cong của tôi rồi tìm đến các điểm nhạy cảm trên cơ thể tôi vuốt ve.
Không hề có cảm giác khó chịu, không hề có sự khiên cưỡng, không hề có sự bài xích như những lần trước anh làm với tôi, mà thay vào đó là cảm giác kích thích, ngứa ngáy, khó chịu khắp cơ thể.
Đặc biệt là khi anh ép nửa người sau của tôi vào bức tường bằng kính đồng thời tay của anh vẫn không ngừng sục sạo điểm nhạy cảm giữa hai đùi tôi, cái lạnh của tường kính kết hợp với hơi nóng mà anh mang lại càng khiến nơi đó của tôi khó chịu vô cùng, tôi không kìm được mà phát ra tiếng rên từ cổ họng.
Hai cánh môi của Hải Nam vẫn vần vò cặp môi của tôi không rời, tay của anh rời khỏi điểm nhạy cảm giữa hai đùi của tôi rồi anh cởi chiếc áo vest ra sau anh cầm lấy bàn tay tôi đặt lên cà vạt của anh rồi điều khiển tay tôi cởi ra cho anh, tiếp đến là chiếc áo sơ mi của anh.
Khi áo sơ mi được cởi xuống, nửa người trên trần trụi của anh áp vào người tôi, cảm giác như anh đang truyền lửa sang cơ thể của tôi vậy.
Chưa dừng lại anh tiếp tục điều khiển tay của tôi cởi chiếc quần dài của anh ra, rồi tới món đồ cuối cùng trên người anh, chiếc quần lót được cởi xuống cũng là lúc thằng em của anh được giải phóng cọ vào bụng dưới của tôi.
Nhớ lại chính nó hồi tối đã làm cô bé của tôi đau như thế nào theo bản năng tôi khẽ rùng mình.
Anh cầm người anh em của anh vừa cọ vào cô bé của tôi vừa thì thầm:
“Em đừng lo lắng, anh sẽ nhẹ nhàng.”
Tôi khẽ gật đầu đáp lại anh nhưng gương mặt tôi vẫn không giấu được tôi đang rất căng thẳng.
Hải Nam tiếp tục vừa hôn tôi vừa ma sát người anh em của anh với cô bé của tôi, sự ma sát này khiến sự căng thẳng trong tôi biến mất thay vào đó là cơn ngứa ngáy khó chịu bao trùm lấy cô bé của tôi, tiếng rên rỉ bật ra từ cổ họng tôi ngày một lớn.
Hải Nam ôm tôi đi đến giường để tôi nằm xuống rồi anh nằm đè lên người tôi, vừa đặt con quái vật khổng lồ của anh trước cửa huyệt động của tôi vừa nói:
“Em thả lỏng cơ thể ra, anh vào nhé.”
Dứt lời anh từ từ điểu khiển người anh em của anh vào bên trong cơ thể của tôi.
Mặc dù chuẩn bị trước tinh thần, mặc dù mật dịch nơi huyệt động đã tiết ra nhiều nhưng vì dấu tích ngày hôm trước bị anh điên cuồng dày vò một trận vẫn còn nên tôi đau đến mức nhăn mặt.
Anh khẽ hôn lên môi tôi rồi nói:
“Em chịu khó nhé, một lúc nữa sẽ hết đau.”
Đúng như lời anh nói, anh vừa hôn vừa dùng tay nghịch ngợm bầu ngực của tôi, hành động của anh khiến cơn đau nơi hạ thân của tôi hoàn toàn tab biến thay vào đó là cảm giác kích thích lan tỏa tới mọi tế bào khắp cơ thể đặc biệt là nơi huyệt động đang bị con quái vật khổng lồ của anh xâm chiếm.
Hai tay của tôi ôm chặt lấy cổ anh vừa hôn đáp lại anh một cách cuồng nhiệt vừa vặn vẹo nửa thân dưới.
Nhận được tín hiệu từ tôi Hải Nam từ từ chuyển động người anh em của anh, mỗi lần anh chuyển động là mỗi lần chạm đến hành tỷ sợi thần kinh cảm giác nơi huyệt động của tôi, phải chăng đây là loại cảm giác tình yêu của anh mang lại?
Hải Nam vừa chuyển động anh vừa nhìn tôi, thấy biểu cảm trên gương mặt tôi có sự thay đổi anh dừng lại, nét mặt của anh thể hiện rõ sự lo lắng:
“Nếu em vẫn đau anh ra nhé.”
Sợ Hải Nam rút ra tôi nâng hai chân lên quặp chặt lấy anh:
“Đừng ra, em hết đau rồi.”
Tôi vừa dứt lời Hải Nam liền cúi xuống ngậm lấy môi tôi mút thật mạnh đồng thời anh tăng tốc độ ra vào bên trong cơ thể của anh, mỗi một cú nhấp của anh như đưa tôi lên tận mây xanh.
Nếu như lần đầu anh làm tôi đau bao nhiêu thì hiện tại tôi thấy kích thích bấy nhiêu.
Hòa cùng với tiếng va chạm thân thể của tôi và anh là tiếng tiếng rên rỉ phát ra từ miệng tôi không ngừng nghỉ.
Tôi cùng anh trải nghiệm hết tư này tới tư thế khác, từ trên giường, sang ghế tình yêu rồi tới bức tường bằng kính vừa làm chuyện đó vừa ngắm cảnh thành phố và cuối cùng là trong bồn tắm.
Cho tới khi cảm nhận được tinh hoa của anh bắn sâu vào bên trong cô bé của tôi thì anh mới dừng lại.