Đứng trong phòng nhìn ra tấm kính cửa sổ đã ướt mưa, từng giọt mưa đập vào kính rồi theo dòng chảy xuống, Linh khẽ thở dài. Cô quay lại bàn làm việc, lấy sổ sách ra kiểm tra vài chỗ. Bên ngoài tiếng Gia Huy gõ cửa rồi nói.
“Chị Linh, em vào nhé!”
“Ừ!”
Gia Huy đi vào, cậu kéo ghế ngồi xuống nhìn cô, trên tay là một tấp thiệp mời.
“Tuần sau công ty K có tiệc, họ gửi thiệp mời đây!”
Linh ngạc nhiên.
“Thì sao? Em đi được mà?”
Gia Huy nhìn cô trả lời.
“Chị phải đi với em, bởi mình cần những cơ hội này để giao lưu, kết nối quan hệ cho nhà hàng. Với lại sau buổi tiệc có khiêu vũ, em đi một mình thì nhảy lò cò à?”
Nghe giọng Gia Huy, Linh khẽ bật cười lắc đầu.
“Chị không biết khiêu vũ!”
Gia Huy đập tay xuống bàn gương mặt rạng rỡ.
“Chỉ cần chị đồng ý, em thuê người dạy chị!”
Linh ngồi suy nghĩ, lời cậu ấy nói cũng đúng, nhà hàng đang chỉ mới hoạt động, lượng khách chủ yếu nhỏ lẻ do quen biết ông Khiêm mà đến. Nếu chỉ dựa vào một lượng khách cố định e rằng về lâu dài sẽ không ổn.
Cô gật đầu ra vẻ miễn cưỡng đồng ý, Gia Huy lập tức gọi cho ai đó, giọng như ra lệnh.
“Ngày mai sắp xếp một lớp đặc biệt cho chị tôi!”
Nhìn dáng điệu của cậu ấy khiến cô bật cười. Từ khi quen biết ông Khiêm và Gia Huy, cuộc sống của cô thay đổi rất nhiều và đi theo chiều hướng tích cực.
Trong một tuần sau đó, Linh lại bận rộn hơn khi phải đi học khiêu vũ, tất nhiên bạn nhảy cùng cô là Gia Huy. Từ những bước đầu tiên còn lúng túng, sau một tuần Linh đã nhận được lời khen của Gia Huy.
“Chị. Chị hết giẫm lên chân em rồi đấy!”
Cậu cười rồi nhanh chóng rút lui trước khi Linh kịp nhận ra ý đồ trong lời khen ấy.
Buổi tiệc của công ty K được tổ chức tại một khu resort sang trọng, mọi thứ được trang trí hoàn hảo, từ khâu đón khách, vị trí ngồi và đồ uống.
Linh bước xuống xe, cô khoác tay Gia Huy đi vào, hôm nay cô chọn một chiếc váy dạ hội màu đỏ, thiết kế trễ vai, ôm sát đến phần eo, chân váy xòe rũ nhẹ, mái tóc búi gọn, vài lọn cố tình buông xuống che đi vết sẹo, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng.
Gia Huy đưa thiệp mời cho vệ sĩ rồi cùng Linh đi vào, bên trong khu tiệc tiếng nhạc du dương, ánh đèn chiếu sáng, những người tham gia đều ăn mặc lịch sự, sang trọng.
Tuy trước kia Linh đã từng đến những nơi thế này, nhưng khi ấy cô thân phận khác, bây giờ khác. Cô hiện tại là chủ một nhà hàng, là khách mời chứ không còn là một món đồ trang trí bên cạnh người đàn ông nào cả.
Gia Huy đi lại gặp chủ nhân buổi tiệc, cậu giới thiệu Linh.
“Đây là chị Linh, chị của tôi. Mong sau này sẽ có cơ hội hợp tác với anh! Anh Bách!”
Người tên Bách khẽ cười, ánh mắt anh ta nhìn sang Linh thì có chút xao xuyến. Trông thì tuổi đời cô còn trẻ, nhưng dường như đã trải qua nhiều sóng gió nên tạo nên một người con gái vừa xinh đẹp, vừa mặn mà, đôi mắt đẹp lại chất chứa nhiều nỗi niềm. Vừa cho người đối diện cảm giác muốn che chở, lại vừa có chút dè dặt trước cô. Bách nhận ra ánh nhìn của mình có chút không lịch sự thì vội cúi đầu xin lỗi.
“Chào cô Linh!”
“Chào anh!”
Linh lịch sự, cô tự nhiên đưa tay ra bắt lại tay Bách, bàn tay nhỏ mềm mại, làn da mát lạnh khiến Bách hơi hồi hộp.
Bên ngoài, Nhật Nam vừa đi vào, phía sau là ông Đại Hùng cùng cô con gái nhỏ Hồng Ngọc, cô vừa thấy Nhật Nam đã chạy lên tươi cười chào cậu.
Nhật Nam nhìn Hồng Ngọc gật đầu đáp lại, rồi cậu đi vào mặc cho Hồng Ngọc muốn đi cùng.
Cậu đi đến chào Bách, Bách cúi đầu chào cậu, Nhật Nam hỏi.
“Nhất Phong không đến sao?”
Bách nói.
“Cậu Phong có chút công việc sẽ đến sau. Mời cậu!”
Buổi tiệc diễn ra trong không khí sang trọng, tiếng nhạc, tiếng người cười nói rộn rã, họ kể về công việc, gia đình, những kế hoạch làm ăn. Linh đi cùng Gia Huy đến chào vài người mà cậu biết, họ có chút ngạc nhiên khi gặp Linh.
Một vài người đã từng gặp qua Hạ Linh đều thoáng chút bất ngờ khi gặp Linh. Chẳng phải hai năm trước có tin đồn Hạ Linh mất tích sao bây giờ lại xuất hiện thế này.
Linh biết họ nhận ra cô, dù vậy cô đã chọn đối mặt, không thể trốn tránh thêm nữa, Linh nhoẻn môi cười với họ.
Phía bên đây Nhật Nam đang bàn chuyện với vài người quen, chợt cậu dừng lại khi ai đó vừa nói.
“Chẳng phải ngày đó có tin đồn như vậy sao?”
“Chà chuyện của mấy người ấy khó hiểu lắm…Nhưng sau hai năm cô ấy xinh đẹp hơn hẳn. Nghe đâu người thanh niên kia là con trai của ông chủ Khiêm đấy!”
“Nhưng mà mặt cô ấy có vết sẹo dài nhỉ, mất hết mấy phần đẹp rồi!”
Nhật Nam quay lại nhìn về phía sau, cậu sững người khi vừa lướt qua là gương mặt của Linh, cô cũng có mặt tại đây sao? Tiếng người đối diện gọi làm cậu giật mình, Nhật Nam chạm nhẹ ly rượu rồi đi lại chỗ Linh cùng Gia Huy.
“Chào cô Linh!”
Linh bất ngờ nhìn lại, cô nhận ra Nhật Nam thì có chút bối rối nhưng rất nhanh chóng lấy lại nét điềm tĩnh. Gia Huy nhận ra người này, cậu đưa tay cản Linh ra phía sau mình rồi hất hàm.
“Cậu Nhật Nam đây mà! Anh định…”
“Gia Huy!”
Linh nhẹ nhàng lên tiếng ngăn Gia Huy nói tiếp, cô tự nhiên nâng ly nước trái cây của mình lên rồi nói với Nhật Nam.
“Chào anh, lại gặp nhau rồi!”
…****************…