6.
Buổi sáng ở khu biệt thự mở đầu bằng một loạt tiếng động khi vị Thần Sấm mạnh nhất Aesir bị đạp ra khỏi cửa.
- Cút ra ngoài cho tôi!! - Giọng nói không thèm giảm âm của Loki gầm lên và tiếp theo là một tiếng đóng sầm cửa to muốn bệnh.
Cà phê trong tách của Tony sánh ra ngoài vài giọt và Steve ngẩng đầu khỏi tờ báo nhìn về phía cửa phòng ăn một cách đầy quan ngại.
Bên trong phòng là một trận yên tĩnh chết chóc cho tới khi Thor thông báo mình đã có mặt bằng cách huých cửa rõ là thô kệch và bước vào. Một bên tay của anh đang áp lên cái má sưng đỏ.
- Mở đầu buổi sáng cuối tuần bình yên, hén? - Tony tợp một ngụm cà phê, thản nhiên nói. Còn gã thản nhiên thật hay thản nhiên giả thì trời mới biết.
- Có chuyện gì thế? - Steve đặt tờ báo lên bàn và nhướn mày nhìn Thor.
- Em ấy đánh tôi. - Thor sờ sờ má, rên rẩm.
- Ồ, anh không nói thì tụi tôi cũng chẳng nhận ra đâu. - Tony hấp háy mắt qua lớp khói mỏng của ly cà phê.
- Còn không phải tại anh? Làm như việc không liên quan đến mình vậy. - Thor nhìn Tony lên án.
- Tui ấy hả? Tui đâu có đá anh ra khỏi phòng để chào buổi sáng tốt lành đâu? - Tony tròn mắt trông rõ ư là vô tội.
- Tối qua anh bảo Loki có thể sẽ bị sốt giữa đêm.
- Và thế là anh mò vào phòng hắn hả? Nếu chỉ vậy mà hắn đạp anh ra khỏi phòng thì thằng chả cũng cục súc thật đấy.
- Quần áo em ấy dính máu nên tôi...
Cà phê trong tách phân nửa rớt ra ngoài, Tony lẩm bẩm tiếc của.
- Vậy là rõ rồi. Tôi xin rút lại câu vừa nãy.
- Và cái cửa anh làm rắc rối quá, tôi không thể nào mở được. Sao người Trái Đất các anh lại có thể làm một cái cửa không có tay cầm được? - Thor lắc đầu không hiểu nổi.
- Cha nội! Anh là người rừng hả? Nó là cửa tự động! Đừng nói với tôi là anh gỡ bản lề nó ra rồi nhé? Nói không đi! - Tony kêu ầm lên.
- Ừ thì,... tôi đã đặt nó lại chỗ cũ rồi mà. - Thor nhún vai và bỏ đi lấy đồ ăn. - Tôi sẽ lấy hết chỗ này nhé? Loki chưa ăn gì cả ngày hôm qua, em ấy cần ăn nhiều một chút.
Anh quơ bừa một cái và ôm gần hết số khoai tây chiên và hamburger trên bàn ăn rồi rời đi nhanh y hệt lúc đến mà không kịp để hai người đang ngồi trên phòng kịp nói gì.
Tony đưa một tay đỡ trán, tuyệt vọng đặt tách cà phê đã đổ gần hết ra ngoài xuống bàn, nhìn Steve vẫn rất bình tĩnh đọc báo.
- Tui sửa lại câu vừa rồi nhé. Tui bắt đầu đồng cảm với thằng em của hắn à nha, sao có thể chịu được thằng chả suốt một nghìn năm chứ!? Thằng chả chính xác là đồ con bò cục súc.
- Nếu anh có em trai thì cũng thế thôi. - Steve vẫn chăm chỉ đọc báo không ngẩng đầu lên, cực-kỳ-có-kinh-nghiệm nói.
- Nói giống như anh có rồi ấy. - Tony bĩu môi. - Và tôi thấy hai thằng nhóc nhà bên rồi. Vừa vào viện tuần trước vì thằng em đấm gãy mũi thằng anh và thằng anh thì đấm chột một mắt nó. Còn thằng cha đó là Brocon chính hiệu. Mà anh có biết brocon là cái quần gì không vậy? Sao tôi lại nói chuyện với anh chứ?
Tony tóm lấy một cái hamburger trên bàn và bỏ đi. Trước khi đóng cửa còn không quên nói vọng vào.
- À tiện thể, anh đang đọc báo ngược đấy.
Ba giây yên lặng, trán Steve chảy xuống một giọt mồ hôi, không tiếng động tự giác xoay tờ báo lại.
_____
Jane và Bruce ở trên khu nghiên cứu một bộ phận khởi động của một con tàu vũ trụ, công nghệ tàng hình này khiến rada hiện đại nhất của Stark cũng không dò ra và nếu Malekith tấn công bất ngờ lần nữa thì cả đội sẽ ở thế bị động.
Tony đang tìm cách thiết lập một lớp bảo vệ quanh khu biệt thự rộng mấy chục hecta này và nâng cấp bộ giáp lòe loẹt của hắn.
Steve tìm mọi tin tức trên nhật báo và kết luận rằng sự Hội Tụ trong lời Thor nói đang ngày càng rõ rệt. Những điểm mờ giữa Chín cõi xuất hiện càng ngày càng nhiều.
Rất tốt, có vẻ mọi người đều có việc để làm. Vậy còn vị Thần Búa của chúng ta thì sao?
- Tôi đã nói là không rồi! Anh có để tôi tập trung hồi phục pháp thuật không thì bảo! Đi kiếm việc gì có ích cho đời mà làm đi!
Thor bị đạp khỏi cửa lần thứ n, anh gãi đầu ngồi trên mặt đất nhìn chằm chằm cửa phòng Loki đã-được-sửa-lại-bản-lề đóng ụp vào mặt mình.
Loki hình như vẫn còn giận anh lắm sau vụ sáng nay. Thor thề là anh không làm gì cả, chính xác hơn là chưa kịp làm gì. (Vậy chứ anh định làm gì 😅) Anh mới chỉ cởi được phần áo phía trên của cậu, vừa định dùng khăn ướt lau người cho Loki thì cậu đã tỉnh rồi.
Bộ dáng của em ấy lúc đó thật sự khiến Thor ngây người. Đôi mắt màu lục bảo vẫn đọng một tầng nước vì ngái ngủ, mái tóc đen rũ xuống ngang vai, Loki nhìn xuống phần trên để trần của mình, hét lên một tiếng rồi vơ lấy chăn quấn quanh người nhanh hết mức có thể, sau đó nhảy xuống giường túm lấy Thor và đạp thẳng ra ngoài.
Thề có chòm râu Odin, hình như Thor còn nhìn thấy mặt cậu hơi đỏ ửng lên.
Thor ngồi đó hồi lâu, cuối cùng suy ra được "việc có ích cho đời" anh làm được bây giờ là tìm cách dỗ em trai hết giận. Vì thế liền rất hăm hở xốc lại tinh thần và phóng vụt vào phòng mình.
Nghe thấy tiếng cửa phòng bên cạnh đóng lại, Loki bò ra khỏi chăn, lẩm bẩm câu gì đó nghe như ngu ngốc. Cậu cầm một bịch khoai tây trong đống đồ ăn Thor đem đến vứt đầy trên bàn và ăn thử, hừm, cũng không tới mức nào.
Loki đã chuẩn bị tinh thần đối phó với một Thor lạnh lùng phòng bị cậu giống như ở cuộc đời trước, đã quen với một Thor khôn ngoan và trưởng thành sau khi mất đi tất cả sau này. Nhưng chuyện mà Loki không nghĩ tới là Thor lúc này chẳng khác gì một con cún lông vàng loe nghoe bên chân cậu. Và Loki chẳng biết làm thế nào với anh.
Dường như Thor cảm thấy việc Loki mất hết sạch phép thuật là một chuyện vô cùng tồi tệ và có lẽ thấy cậu yếu ớt khác thường sau hai lần bị thương mém chết, vì thế dù Loki có nổi cáu đến mức nào Thor cũng sẵn sàng chịu đựng, ngay cả bị đạp ra khỏi phòng lúc mới tờ mờ sáng.
Và giờ thì trong mắt Thor cậu đúng là con lật đật thật rồi. Loki lầm rầm chửi thề nhưng không hiểu sao không kìm nổi nhếch môi cười.
Loki không thể không nói là cậu thấy khá mới mẻ với cách Thor đối xử với cậu. Những lần trong quá khứ cùng Thor đi chinh chiến nhiều nơi, anh luôn để mặc cậu chiến đấu và chỉ chăm chăm tới thắng lợi mà không bận tâm tới đồng đội có bị thương hay không. Loki từng đứng yên lặng và nhìn dáng vẻ chiến đấu hăng say của Thor, trong lòng trồi lên một sự cô độc tới đáng sợ.
Cậu luôn là kẻ ngoài cuộc, Thor thậm chí còn thích thân thiết chúc tụng với bộ ba chiến binh hơn là hỏi han cậu sau trận đánh. Vì thế Loki thu mình hơn, cậu học cách từ chối mỗi khi Thor đề nghị kéo cậu vào những cuộc vui bạo lực của anh. Loki muốn được cùng anh chiến đấu nhưng cậu ghét cảm giác cô độc kia. Ghét cay ghét đắng. Và bắt đầu từ đó, khoảng cách giữa hai người ngày một xa.
Nhưng giờ thì không giống, Thor chiến đấu là để bảo vệ cậu, khi cậu không còn năng lực bảo hộ bản thân anh đã chắn trước mặt cậu và chiến đấu vì cậu. Trong lòng Thor cậu quan trọng hơn đôi chút, Loki không biết chuyện này có thể tiếp diễn bao lâu, có thể chỉ đến khi cậu hồi phục pháp thuật của mình và mọi chuyện sẽ tiếp tục như cuộc đời trước đã từng.
Nghĩ tới điều đó, Loki chợt cảm thấy khó chịu, miếng khoai tây trong miệng trở nên đắng ngắt khi cậu cố nuốt xuống. Loki nhớ tới những chuyện xảy ra trong quá khứ và thở dài, con đường cậu chọn chưa từng bao gồm Thor trong đó. Như vậy biết đâu lại tốt cho cả hai.
_____
Loki nghe loáng thoáng bên ngoài ồn ào rằng có người đột nhật khu biệt thự. Cậu cau mày, luồn xuống dưới gối và lăm lăm dao găm trong tay khi đẩy cửa phòng bước ra ngoài.
Phòng Thor trống không, có vẻ anh đã nghe thấy báo động và ra khỏi phòng rồi. Loki theo phản xạ nhìn lên bầu trời để tìm kiếm phi thuyền của Malekith nhưng không nhìn thấy gì ngoài một khoảng trời xanh ngắt gợn chút mây và đầy ánh sáng. Chẳng có vẻ gì là có một trận chiến ngoài kia cả.
Thay vào đó cậu nghe thấy âm thanh vọng lên từ phòng khách phía dưới, và Loki hình như đoán được đó là ai.
- Romanoff, để chúng tôi thở được không? Hôm qua là một ngày dài đấy. - Tony xuống nước thương lượng.
- Không ngắn hơn chúng tôi đâu, Bàn Là. Chúng tôi phải vất vả lắm mới thoát ra được khỏi tai mắt của Fury đấy. SHIELD đang tìm kiếm các anh ngang với truy nã tội phạm quốc tế. - Natasha nghiêng đầu, nói.
- Tôi nghĩ mình đã gửi tin nhắn cho Fury giải thích ngay sau đó rồi chứ? - Tony nói.
- Anh nghĩ là mấy cái lý do phòng thí nghiệm trục trặc đó lòe bịp được tay cáo già đó hả? Và, lạy Chúa, đừng nói mấy cái phi thuyền rơi lung tung xuống New York ngày hôm qua là do anh mang đến đấy nhé, Thor? - Clint Barton nhìn Thor với ánh mắt không hiểu sao thằng chả lại ở đây.
- Thì... gần đúng. - Thor nhún vai.
- Là ta đem tới đấy, sao nào đặc vụ Barton? - Loki đấy cửa phòng và bước vào.
- Oh, thôi nào! Đồ đầu tuần lộc. Ngươi có thể đừng chọn thời điểm để xuất hiện thế được không? - Tony rên rỉ trong khi Clint và Natasha đồng loạt rút cung và súng ra chỉ vào Loki, Thor cũng đồng thời nhảy vào chắn trước mặt cậu.
- Hey, hai người! Đừng kích động vội được không! Nghe chúng tôi giải thích đã. - Steve bước vội đến và lên tiếng ngăn cản.
- Ồ, tôi có ý kiến hay hơn. Chờ tôi chọt xuyên cái này qua não tên kia đã rồi tụi mình nói chuyện tiếp hén? - Clint gầm gừ trong khi dây cung đã kéo căng.
Bên kia, Tony đang đe dọa Thor nếu anh dám làm hỏng tường bằng cách triệu hồi cái thứ đồ chơi nặng vài tấn kia thì anh sẽ phải tự bỏ tiền túi ra mà sửa.
- Đấy là tôi chưa tính lãi hai tấm kính với bản lề cái cửa sáng nay đâu. Liệu mà ứng xử ha.
- Tôi sẽ không làm thế nếu họ chịu bỏ vũ khí xuống. - Thor nghiêm mặt nói trong khi Loki nhìn chuyện xảy ra với biểu cảm thưởng thức.
- Thôi ngay mấy trò chọc gậy bánh xe nho nhỏ của ngươi đi nhé tuần lộc. Nếu không ta tịch thu Visa nghỉ dưỡng dài ngày của ngươi đấy. - Tony cảnh cáo Loki. - Ta sẽ gạch ngươi ra khỏi sổ đăng kí tạm trú nếu còn đe dọa an toàn cái nhà nho nhỏ xập xệ của ta nữa.
Loki chỉ cười khẩy mà không đáp, cậu với tay lấy một quả táo trên bàn và bắt đầu ăn giống như việc xảy ra ở đây không liên quan đến mình.
Cũng phải mất kha khá thời gian Natasha mới chịu ngồi xuống và nghe Steve giải thích sự việc trong khi Clint vẫn còn trừng mắt nhìn về phía Loki. Cậu thản nhiên nhìn lại và nhếch môi cười khinh khỉnh.
- Em trai, đừng khiến mọi chuyện rối hơn nữa. Em biết sau chuyện em làm tháng trước Clint chỉ hận không thể bắn em thành nhím không? - Thor trách cứ và Loki nhún vai cười mỉa mai.
- Vậy sao? Để tôi anh biết một chuyện, quyền trượng của tôi không hề ảnh hưởng gì đến anh nếu như bản thân anh không có tham vọng. Nó chỉ khuếch đại con quỷ trong người anh lên thôi, hiểu không? Đừng nhìn vẻ ngoài mà đánh giá, Thor. Đặc vụ Barton là một kẻ thông minh và tàn nhẫn hơn anh tưởng đấy.
- Nhưng anh ta là người tốt, chuyện đó sẽ không thay đổi. - Thor nhíu mày nói.
Loki bật cười hai tiếng chẳng có tí hài hước.
- Tốt xấu anh chỉ dựa vào một mặt đánh giá ư? Vậy thì anh vẫn là đồ con bò Thor ạ. Anh tưởng anh đang cứu vũ trụ à? Thực ra anh đang gián tiếp hủy diệt nó đấy.
Thor nâng mắt nhìn Loki, im lặng một lúc, anh nói.
- Nhiều khi anh không hiểu được những điều em nói, em trai.
- Quan trọng là anh có muốn hiểu hay không, anh trai ạ. - Loki cười nhạt, và cậu rời đi.
_____
Natasha và Clint cuối cùng vẫn phải đồng ý để Loki ở lại. Tuy nhiên Clint thì cho rằng hắn sẽ không chịu nổi mà bắn cho cậu ta vài mũi nếu như ở cùng một căn nhà với Loki. Vậy nên Clint lãnh nhiệm vụ trung gian tới đàm phán với Nick Fury và cố gắng hết mức có thể đừng để lão cáo già đó phát hiện ra việc một tên tội phạm vừa choảng nhau gần chết và san bằng một nửa New York lúc này lại được đội Avengers bảo vệ.
Natasha thì dễ chịu hơn đôi chút, cô và Jane nhanh chóng thân thiết và giúp Jane chế tạo một chút máy móc.
Buổi tối hôm hôm đó Tony thông báo rằng lớp bảo vệ quanh khu biệt thự đã thiết lập nhưng sóng điện từ Aether trong người Loki thay đổi tần số liên tục khiến Tony không thể nào tìm được cách để Malekith không dò ra được vị trí của cậu.
Jane và Bruce đã tìm mọi cách nhưng chỉ có thể dò ra phi thuyền của Dark Elf trong bán kính năm kilomet.
Mọi chuyện vẫn ở trong tầm kiểm soát. Chỉ có một điều duy nhất lạ lùng ở đây đó là Loki không còn bị mệt mỏi do Aether bòn rút sức sống từ cậu nữa, và mặc dù mới chỉ qua vài ngày năng lượng pháp thuật của cậu đã có dấu hiệu khôi phục.
Ban đầu Loki chỉ nghĩ rằng mình tưởng tượng ra chuyện này, độc dược cậu chế ra không thể nào sai lệch thời gian nhiều đến thế được. Nhưng chiều ngày hôm nay càng chứng minh điều đó khi Thor nhảy vào phòng cậu không báo trước, Loki bực mình và một quyển sách trên giá bay vụt đến nện vào đỉnh đầu Thor trong khi cậu không hề di chuyển khỏi chỗ ngồi của mình bên cửa sổ.
- Loki... - Thor xoa xoa cục u trên đầu và nhìn Loki đầy ngạc nhiên. - Em sử dụng được pháp thuật rồi sao?
Loki mở to mắt nhìn chằm chằm vào tay mình nhưng khi cậu thử một bùa phép và vung tay lên thì chẳng có gì xảy ra cả.
Cậu hoang mang không hiểu chuyện gì xảy ra cho đến khi nghĩ tới một khả năng khiến Loki sững sờ như bị hóa đá.
- Aether... chết tiệt! - Cậu mở miệng mắng thành tiếng.
- Loki, có chuyện gì xảy ra vậy? - Thor nhíu mày, nhìn cậu từ trên xuống dưới để chắc rằng cậu không lại bị thương.
Loki mất một lúc để tiêu hóa sự choáng váng của cái giả thuyết điên rồ này, sau đó cậu đứng bật dậy, quay sang Thor, giọng cậu cao khác thường.
- Bruce! Bruce Banner ở đâu?
- Sao vậy? Có...
- Trả lời tôi! Banner đâu?! - Loki gắt gỏng hỏi, vẻ nghiêm trọng trên mặt cậu khiến Thor lo lắng theo.
- Vẫn... vẫn đang nghiên cứu rada trong phòng thí nghiệm. Loki, em...
Loki không có tâm trạng trả lời Thor, cậu phóng vụt ra khỏi cửa đi thẳng đến phòng thí nghiệm. Thor ngây người một lúc sau đó cũng bám theo cậu, anh chắc rằng Loki sẽ không gây chuyện nhưng theo sát cậu vẫn an toàn hơn.
Jane và Bruce đang chụm đầu tính toán gì đó. Cả hai khá ngạc nhiên khi Loki xông vào trong mà không báo trước.
- Chuyện quái quỷ gì vại...? - Bruce bật hỏi khi Thor cũng tông cửa xộc vào ngay sau đó.
- Cái máy hôm trước ngươi dùng để kiểm tra Aether trong người ta, ở đây có không?
- Hả? Ờ... dĩ nhiên là có. Nhưng để làm gì? - Bruce bối rối khi người hỏi là Loki chứ không phải Thor.
- Dùng nó kiểm tra một lần nữa đi.
Cả bốn người có mặt trong phòng trừ Loki ngẩn ra và đồng loạt quay đầu nhìn ra ngoài.
- Trời đang bão hả ta? - Thor lẩm bẩm, mắt anh chạm phải ánh mắt hoang mang không kém của Jane. - Hay là anh đang mớ ngủ?
Loki bắt đầu mất kiên nhẫn và nói.
- Ta không có thời gian giải thích đâu. Mau làm đi!
Bruce liếc Thor một cái sau đó chậm chạp gật đầu.
- À... Cũng được thôi. Nhưng lần này ngươi đừng có nghiền nát phòng thí nghiệm nữa nhé, bọn ta vẫn cần dùng đấy.
Loki không trả lời, lúc này cậu chẳng còn tâm trạng đi nói mấy câu bông đùa vớ vẩn. Cậu không do dự nằm xuống bàn thí nghiệm để Bruce quét tia X qua người cậu lần nữa.
- Không có vấn... Khoan đã. Ngươi nằm yên đó, có lẽ gặp trục trặc kỹ thuật, ta kiểm tra lại một lần. - Đối với yêu cầu của Bruce, Loki hiếm khi không phản đối, cậu vẫn nằm yên trên bàn thí nghiệm.
Bruce nghiêm túc đẩy kính, cẩn thận quét thêm một lần. Cuối cùng gã ngẩn ra, nhìn chằm chằm lên màn hình điện tử.
Thor nhấp nhổm đứng bên ngoài, thấy sắc mặt của Bruce lần Loki đều trầm xuống, anh sốt ruột lên tiếng.
- Có chuyện gì rồi? Có ai đó nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra không?
Bruce mở cửa phòng lab để Thor bước vào trong, há miệng ra một hồi như muốn nói gì đó nhưng rồi nuốt lại, lắc đầu nói.
- Anh hỏi em trai anh đi. Tôi cũng không biết tại sao... không tìm thấy nguồn năng lượng kia trong cơ thể cậu ta nữa.
Sắc mặt Thor biến đổi, anh nhìn Loki nuốt nước bọt.
- Em trai...? Aether ra khỏi cơ thể em rồi sao?
- Ước gì được như thế. - Loki đứng dậy, một tay chống lên trán. - Chuyện này... thật không thể nào. Aether... dung nhập với cơ thể tôi rồi.
- Sao cơ? Vậy không phải... Nhưng em đã nói...
- Phải. Nó là một Viên đá Vô Cực - Viên đá Thực tại. Chết tiệt! - Loki bóp trán, bắt đầu cảm thấy vừa hoảng loạn vừa hoang mang. - Có lẽ cơ thể tôi thích hợp, cũng có thể nó nhận ra nguy cơ nếu như tôi khôi phục phép thuật thì nó sẽ bị tiêu hủy... Tôi không biết. Thề có chòm râu Odin, chuyện này điên rồ cỡ nào chứ?
- Vậy là tốt hay xấu? - Bruce hỏi lại.
- Ngươi không muốn biết đáp án đâu, tiến sĩ Banner.
Giữ một nguồn sức mạnh có thể thiêu cháy bất cứ thứ gì trong người là tốt hay xấu, dùng đầu gối cũng biết được đáp án.
- Không thể ép nó ra ngoài được sao? - Sắc mặt Thor bắt đầu biến trắng.
- Nó là một phần cơ thể tôi rồi. Anh có moi tim mình ra được không?
Dưới ánh mắt hoang mang của Thor và phức tạp của Bruce, Loki rời đi. Bóng lưng gầy gò của cậu trong ánh chiều tà nhìn cô độc lạ thường.
__TBC__
By: Lam Vũ.
P/s: Các thím ủng hộ truyện tui nhiệt liệt quá 😆 chap này coi như thay lời cảm ơn với các thím nha 😆 tui đã hứa là càng nhiều bình luận chap càng ra nhanh 😆 thế nên từ qua đến nay ngồi cắn bút đẩy nhanh tiến độ 😆 Ai đó cho tui lời khen nào 😆😆