Đã mấy ngày liên tiếp Châu Kha Vũ không thấy tin tức gì từ Trương Gia Nguyên, có lúc nhịn không được mở điện thoại gọi qua, đầu bên kia luôn là một mảnh âm thanh máy bận.
Hôm nay hắn cũng thử vận may bấm số điện thoại, liền nghe được hai tiếng “bíp bíp” sau đó điện thoại được kết nối.
Có lẽ là vừa được nghỉ ngơi nên giọng của cậu vẫn lộ ra chút mệt mỏi.
“Kha Vũ.” Âm thanh mềm mại của Trương Gia Nguyên như mèo con cào ngứa.
“Mấy ngày nay em đều học diễn?” Châu Kha Vũ cũng đoán được, điều mà Trương Gia Nguyên quyết tâm làm thì không ai có thể xoay chuyển được quyết định của em ấy.
“Đúng rồi, mấy ngày nữa em phải tiến tổ, em còn muốn bản thân phải tiến bộ hơn.” Trương Gia Nguyên thuận tay cầm lấy chai nước gần đó, dùng bả vai kẹp điện thoại để nói chuyện với Châu Kha Vũ, hai tay tùy ý mở nắp chai đổ nước vào miệng.
“Ai dô ây! Tê ~” Tiếng kêu đau của Trương Gia Nguyên xuyên qua điện thoại truyền tới.
Châu Kha Vũ vốn đang rất nhàn nhã vừa cười vừa lắng nghe nhất cử nhất động của Trương Gia Nguyên, bị sự đáng yêu làm cho nheo mắt, đột nhiên nghe thấy tiếng kêu đau này lập tức đứng dậy khẩn trương: “Sao vậy? Có phải em bị thương không?”
“Ài, đúng rồi.” Hôm nay liên tục cắn đũa luyện tập, khóe môi Trương Gia Nguyên bị cọ đến trầy da, da thịt của cậu non mịn, khuôn mặt sạch sẽ trắng nõn đột nhiên khóe môi lại xuất hiện vết đỏ, còn bị Phó Tư Siêu bóp mặt nghi ngờ hỏi có phải do Châu Kha Vũ cưỡng hôn hay không.
“Nguyên nhi, em làm sao vậy?” Nghe được lời nói thầm của Trương Gia Nguyên, tâm Châu Kha Vũ theo đó mà run lên.
“Mấy ngày nay em cắn đũa luyện tập, khóe miệng bị cọ trầy da, vừa rồi uống nước đụng phải miệng vết thương.” Trương Gia Nguyên lại một lần nữa há miệng đổ nước vào.
“Nỗ lực đến vậy?” Châu Kha Vũ cúi đầu cười khẽ, tưởng tượng đến vết đo đỏ trên khóe môi hồng nhuận của Trương Gia Nguyên, đột nhiên tâm liền ngứa, không nhịn được nuốt nước miếng: “Anh hy vọng vết đỏ tiếp theo xuất hiện trên khóe môi em là do anh hôn.”
Trực tiếp bị những lời này của Châu Kha Vũ làm sặc nước, Trương Gia Nguyên trừng lớn mắt, ho khan vài tiếng mới phản ứng lại: “Anh dám đùa giỡn lưu manh với em hả! Đồ không biết xấu hổ!”
“Anh nỡ đối xử với người có thương tích như vậy hả?” Trương Gia Nguyên phồng phồng má như con cá nóc.
“Vậy Nguyên nhi muốn quà gì không? Anh mua cho em!” Châu Kha Vũ đương nhiên rất biết điều, điều đầu tiên trong các quy tắc thương vợ của họ Châu, là yêu vợ vô điều kiện.
“Kem nha, anh biết em muốn ăn vị gì mà, mau tới, giải trí Vũ Hải Tinh đang chờ anh!” Trương Gia Nguyên hiếm khi làm nũng.
Thời điểm Châu Kha Vũ đến trước cửa giải trí Vũ Hải Tinh đã là gần chín giờ tối, toàn bộ tòa nhà được chiếu sáng rực rỡ.
Hắn xách theo bịch kem đi vào cửa lớn, cô nương ở quầy tiếp tân nhìn thấy một vị đại soái ca mặc tây trang đi giày da thì có hơi sửng sốt, thẳng đến khi đối phương mở miệng nói một câu “Xin chào” mới nhận ra chính mình vừa thất thố.
“Xin chào xin chào!” Chị gái lễ tân thẹn thùng đỏ mặt, trong lòng thầm mắng chính mình không có tiền đồ, rõ ràng làm trong một cái công ty giải trí lớn cũng có rất nhiều idol khí chất đẹp trai, vậy tại sao gặp soái ca lại còn xấu hổ.
Chắc chắn là tại người này quá đẹp trai! Chị gái lễ tân âm thầm an ủi bản thân.
“Xin chào, tôi là Châu Kha Vũ, tôi…” Châu Kha Vũ trước tiên tự giới thiệu, vừa định hỏi Trương Gia Nguyên đang ở đâu liền nghe thấy bên cạnh truyền đến một giọng nói: “Xin chào Châu tổng, Ngô tổng phân phó tôi đến để dẫn ngài đi lên, mời đi bên này.”
Một người có diện mạo ưu tú khéo léo mỉm cười với Châu Kha Vũ, chỉ hướng thang máy ra hiệu cho Châu Kha Vũ đi theo mình.
Nhìn Châu Kha Vũ và thư ký của Ngô Vũ Hằng biến mất sau cánh cửa thang máy, hai chị gái ở quầy tiếp tân dựa vào nhau khe khẽ nói nhỏ: “Cô có thấy không? Vị Châu tổng kia xách theo kem trên tay đó!”
"Đúng vậy đúng vậy, Ngô tổng còn kêu người xuống đón anh ấy, wow, không phải anh ấy là bạn trai của Ngô tổng chứ?”
“Chắc chắn là vậy, đau lòng Ngô tổng đi làm về muộn như vậy, mang chút kem tới để bạn trai thư giãn một chút, trời ạ phim thần tượng lãng mạn, thiệt là ngọt ngào!!!”
“Vừa nãy anh ấy có nói anh ấy là Châu Kha Vũ?” Chị gái nhấn bàn phím điện thoại vang đùng đùng như tiếng sét đánh: “Anh ấy không phải là tổng giám đốc của tập đoàn Châu thị chứ?”
“Wow, thân phận cũng rất xứng!” Chị gái lễ tân nhịn không được lộ ra nụ cười mất liêm sỉ.
Mở ra cửa văn phòng của Ngô Vũ Hằng, Châu Kha Vũ liền nhìn thấy Phó Tư Siêu đang dựa vào Ngô Vũ Hằng, không biết hai người đang nói cái gì, Trương Gia Nguyên thì duỗi cái chân dài chiếm hết toàn bộ sô pha le lưỡi kêu nóng.
Phó Tư Siêu cãi lại: “Đều đã giảm điều hòa xuống 22 độ cho cậu rồi, vậy mà còn nóng? Cậu là đang nóng nảy!”
Trương Gia Nguyên lười biếng: “Một tiếng rồi mà kem của bạn trai em chưa tới, đồ xấu xa không đáng tin."
Châu Kha Vũ cười đặt túi kem dán lên khuôn mặt đỏ bừng của Trương Gia Nguyên: “Đồ xấu xa tạ lỗi em.”
Bị lạnh làm giật mình, Trương Gia Nguyên nhìn lên liền thấy Châu Kha Vũ đang cười tủm tỉm đứng ở bên cạnh mình, trong lúc nhất thời cái gì cũng không rảnh lo ngay lập tức nhào lên ôm lấy cổ Châu Kha Vũ: “Em nói cho anh biết, mấy ngày nay em chưa được ăn miếng kem nào, em quá thảm, đều là tại Phó Tư Siêu!”
“Tại sao lại trách tui?” Nghe thấy tên mình, Phó Tư Siêu từ trong lòng ngực Ngô Vũ Hằng lộ ra cái đầu nhỏ: “Lần trước ăn liên tục năm hộp kem kết quả bị tiêu chảy, hơn nửa đêm kêu ai dô ai dô không ngừng, chẳng lẽ không phải cậu?”
Châu Kha Vũ nghe Phó Tư Siêu nói xong, nghiêm túc nhìn kĩ Trương Gia Nguyên, người đang ôm lấy mình xấu hổ dời đi đầu nhỏ, nhìn kem trong túi mắt sáng lòe, cái miệng nhỏ giống như được bôi mật: “Cảm ơn ca ca, ca ca giỏi quá!”
Phó Tư Siêu sợ hãi nhìn Trương Gia Nguyên làm nũng, há to miệng tỏ vẻ không quen biết, bị Ngô Vũ Hằng ôm vào trong lòng ngực: “Tình thú của đôi tình lữ, đừng xem náo nhiệt nhà người ta.”
Mở nắp hộp kem cắm muỗng nhỏ rồi đưa cho Gia Nguyên, Châu Kha Vũ ngồTrươngi bên cạnh nhìn cậu ăn được muỗng kem thứ nhất mà cười đến nheo mắt lại, tâm đều mềm: “Khi nào tiến tổ?”
Trương Gia Nguyên liếm muỗng: “Ngày mốt, vậy nên không phải hôm nay em muốn mau hẹn hò với anh một chút sao.”
Châu Kha Vũ xoa xoa đầu cậu: “Đến lúc đó đưa địa điểm cho anh, anh đi thăm ban.”
“Anh không bận hả? Mỗi ngày đều tìm em như vậy ba anh không mắng anh?” Trương Gia Nguyên vẫn biết Châu Kha Vũ sợ ba hắn đến mức nào.
“Tìm em cũng là một loại công việc, ông ấy hiểu mà.” Châu Kha Vũ nhìn mấy lọn tóc ngốc của Trương Gia Nguyên lại lần nữa không nghe lời nhếch lên, buồn cười giúp cậu vuốt xuống, nhưng mấy lọn tóc ngốc này nghịch ngợm muốn chết, vuốt xuống nó lại nhếch lên, lắc qua lắc lại.
“Đúng rồi Nguyên nhi, nếu em không muốn để cho người khác biết thân phận của em, vậy anh lén đăng ký cho em một cái studio nhé, em xem thế nào?” Châu Kha Vũ đột nhiên nghĩ đến lần trước có cùng phụ thân nói tới chuyện này, nhưng vẫn là nên thương lượng với Trương Gia Nguyên một chút.
Trương Gia Nguyên nghiêng đầu: "Tại sao phải mở studio cho em?"
"Tài nguyên hiện tại của em không ổn, nếu tự mở studio, không phải em có thể làm ông chủ mang đoàn đội lựa chọn tài nguyên mà mình thích sao?" Châu Kha Vũ kể ra chỗ tốt của việc mở studio: "Hơn nữa Châu thị không có hạng mục giải trí, nếu mang một người đang hồng, hạng mục giải trí này cũng có thể phát triển tốt hơn, em thấy sao?".