Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Phỏng vấn của ban tổ chức, mọi người quyết định cử tiểu Bánh Bao đi.

Vì hình như đạo diễn rất có hứng thú với mối duyên nợ giữa anh ta và THK.

Phỏng vấn xong, mọi người về lại phòng chờ, tiểu Bánh Bao vẫn còn lải nhải: "MC cố ý đúng không, năm câu hỏi hết bốn câu là về chuyện ở bệnh viện, khó khăn lắm các fan mới quên đi mà..."

"Anh yên tâm đi, không quên được đâu." Mục Vãn Vãn nói, "chuyện này dân mạng ít nhất cũng phải nói đến mùa giải năm sau."

Một phía khác, các thành viên của YSP xem hết toàn bộ trận đấu ngày hôm nay.

"YUYI chơi dại rồi." Secret nói, "nếu cứ gank đường giữa, đường dưới lấy bộ đôi ôm trụ farm, thì còn có cơ hội."

"Con Thresh của Lu đánh khó chịu quá." Hỗ trợ của YSP chậm rãi mở game, nói, "nếu chung kết gặp bọn họ thì cứ BAN thẳng tay luôn đi, tôi cũng không giành Thresh nữa."

Secret cười cười, năm người của đội ngồi trong phòng chờ, ai có việc riêng của người nấy, thấy đội tuyển chỉ xếp sau mình thất bại thảm hại, nhưng trên mặt họ không hề có bất kì sự kinh ngạc nào, kinh nghiệm nhiều năm đã khiến họ trở nên bình tĩnh lạ thường.

"Các cậu đi đường thắng được họ không?"

"Sợ hơi khó." AD ăn một miếng dưa hấu, "kĩ năng của Wan tốt quá."


"Tốt hơn cậu?"

"Có lẽ, bốn năm trước tôi từng gặp cô ấy trong rank..."

Hỗ trợ giờ mới ngẩng đầu: "Chuyện của bốn năm trước mà cậu vẫn còn nhớ? Với cả lần đó cậu nhường vị trí à? Mạnh lắm hả?"

Thời đó vẫn còn chưa có hệ thống cho phép mình tự chọn vị trí khi đánh xếp hạng, khiến rất nhiều người vì tranh giành vị trí mà cãi nhau ỏm tỏi trước khi vào game.

"Ừm, vì cô ấy nói, không nhường AD sẽ feed, thế nên tôi nhường cho cô ấy chơi AD."

"..."

"Chơi tốt lắm, bốn năm trước đã chơi rất ghê rồi, lâu nay tôi cứ tưởng là con trai, đến tận hôm đọc được bài báo...bảo cô ấy là tusha2012, tôi mới nhận ra." Anh ta hít sâu một hơi, "...hồi đó tôi gửi lời mời kết bạn cho cô ấy, bị từ chối cmnl."

Secret "ồ" lên một tiếng: "Thảo nào cô ta lại còn dám diss tôi ngay trong bài phỏng vấn." chắc hẳn là đã ngông như thế nhiều năm rồi.

Hỗ trợ bỗng thấy buồn cười—— còn chưa đối đầu nhau lần nào, vậy mà hai thành viên trong đội hình chính của họ đã bị AD bên kia phũ hết một lượt rồi, nhưng lại chẳng thể nổi giận được.

"Ai bảo cậu cười nhạo Lu trước làm gì, thành tích năm nay của TS chói lóa như thế, Lu lúc trả lời phỏng vấn không phản kích lại cậu đã là tốt lắm rồi." người chơi đi rừng nói mát một câu.

Secret nhún vai, không giải thích gì thêm.

Hồi đó còn trẻ người non dạ, đúng thật là có hơi quen thói nhìn người khác bằng nửa con mắt.

Vì là đội LPL duy nhất còn trụ lại được, nên thời lượng phỏng vấn sau trận đấu của TS cũng dài hơn lúc trước một chút.

Người nhận trả lời phỏng vấn sau trận đấu do bên LPL tổ chức là Mục Vãn Vãn và Bùi Lộ.

Hai người đứng cạnh nhau, bình luận chằng chịt giăng kín cả màn hình, khán giả phải tắt bình luận mới có thể nhìn thấy được mặt của hai người.

Sau khi hỏi xong một loạt câu về cách ứng phó với THK, cuối cùng cũng đến các câu hỏi bên lề.


"Trở thành đội tuyển cuối cùng của LPL tại chung kết thế giới lần này, các bạn có thấy áp lực không?"

"Tất nhiên là có rồi." sợ Mục Vãn Vãn gáy sớm, Bùi Lộ nhanh chóng lên tiếng trước, "nhưng áp lực đã có ngay từ khi bắt đầu giải đấu rồi. Tuy nhiên có áp lực mới có động lực, các trận đấu tiếp theo, chúng tôi sẽ tập trung thi đấu thật tốt."

MC gật đầu, micro trong tay chuyển hướng: "wan thần, trận sau là bán kết rồi, các bạn sẽ gặp đội giành chiến thắng trong trận tứ kết ngày mai, bạn có tự tin sẽ vào được trận chung kết hay không?"

Mục Vãn Vãn liếc nhìn anh Dương đang nháy mắt ra hiệu với cô ở gần đó.

"...Tự tin thì tất nhiên là có rồi."

"Có nghĩ lần này mình sẽ vô địch chung kết thế giới không? Nếu, chúng tôi chỉ đưa ra một giả thiết—— nếu các bạn đánh bại được đội thắng trong trận ngày mai, vào chung kết gặp YSP của Hàn Quốc, thì bạn nghĩ mình có cơ hội thắng hay không? Vì các bạn chưa từng chính thức đối đầu với YSP, thế nên mọi người đều rất tò mò, cũng rất trông đợi!"

"...Có...mà?" cô do dự một hồi, giơ tay, dùng ngón trỏ và ngón cái tạo thành một khe hở nhỏ, khó khăn nói, "không nhiều, chỉ tầm này thôi..."

[Đó là biểu hiện của sự lươn lẹo ha ha ha ha]

[Rõ ràng ẻm bảo chỉ có một chút xíu xiu, nhưng sao tui cứ có cảm giác trong đầu ẻm đang nghĩ là "còn phải hỏi à, bà đây thắng chắc chứ còn gì nữa"]

[Con cưng của giới phỏng vấn: wan.]

[Nãy giờ Lu thần chưa từng rời mắt khỏi gáy của wan, ngọt thật sự...]

[ha ha ha ha ha vkl gáy...lầu trên đang nói chuyện nghiêm túc đó hả?]


Phỏng vấn xong, Mục Vãn Vãn vừa lên xe đã nhận được một cuộc gọi video.

Đây là lần đầu tiên mẹ Mục gọi điện video cho cô kể từ sau khi cô đến Hàn Quốc.

Cô nhanh chóng chỉnh đốn lại đầu tóc, nghe máy.

Hình ảnh phía bên kia vừa hiện ra thì cô ngu người ngay tắp lự.

Trên màn hình là một ấm trà nhỏ đầy tinh tế, trong tách trà thậm chí còn có cả hoa văn, cạnh đó là một phần bánh ngọt trông đầy hấp dẫn.

Đã gần chín giờ tối rồi, mẹ cô vẫn còn ở bên ngoài chưa về? Lạ à nha.

"Từ từ đã, mẹ quên chuyển camera."

Mẹ Mục nói xong, hình ảnh đứng yên nửa giây, sau đó chuyển về lại camera trước.

Mẹ cô đầu tóc chỉnh tề gọn gàng, trên người vẫn còn đang mặc đồ đi làm, quang cảnh sau lưng cũng không phải là ở nhà, nhìn thấy Mục Vãn Vãn, bà cười hỏi: "Ăn cơm chưa?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận