Thời Dĩ Châu có một nhóm chat trên Facebook của lớp cấp 3. Trong nhóm cũng có rất nhiều bạn học ở Đại học S, vì thế đã chia sẻ đường link bài viết Tô Gia Ngôn được chọn làm Nam Vương khoá mới của Đại học S vào nhóm.
Châu Du: Không ngoài dự đoán, lớp phó học tập của chúng ta lại là hotboy ở trường đại học. À không, nên gọi là Nam Vương.
Giản Đan: Thế thì hoa khôi tớ cá lại là Hải Đường, dù sao cậu ấy cũng đăng ký Đại học S.
Trần Tình: Wow, thế là lớp phó Tô của chúng ta không cắt đuôi được Hải Đường rồi. Ha ha ha!
Thời Dĩ Châu đang tắm mà điện thoại rung liên tục. Vì quá tò mò chuyện gì khiến tin nhắn nhóm như nổ tung, cậu một tay chùi vào khăn tắm, cầm điện thoại lướt lên, bấm vào đường link.
Tô Gia Ngôn lại được chọn làm gương mặt tiêu biểu cho phái nam ở trường mới thì cậu chẳng lạ. Nhưng sao lại có kèm bức ảnh bà chị già của cậu đi cùng?
Thời Dĩ Châu ngay lập tức gửi tin cho Thời Dĩ An, thậm chí còn đứng giữa phòng tắm trong trạng thái trần chuồng để chờ phản hồi.
Đẹp Trai Nhất Đàm Thành đã gửi một ảnh cho bạn.
Đẹp Trai Nhất Đàm Thành:???
Đẹp Trai Nhất Đàm Thành: Giải thích đi.
Thời Dĩ An hôm nay phải dọn khỏi ký túc xá, cô còn đang bận bịu đóng thùng các vật dụng cá nhân thì nhận được tin nhắn từ em trai 'thân yêu'.
Tin nhắn nhắc nhở trên màn hình chỉ hiện dòng cuối, Thời Dĩ An không hiểu gì, gửi lại mấy dấu hỏi chấm.
Đẹp Trai Nhất Đàm Thành đang gọi bạn...
"Bà chị già, thú vị thật đấy. Em trai đi nhập học ngày nào còn chẳng nhớ, thế mà nhiệt tình dẫn người khác đi nhập học. Chị có phải chị gái của em không vậy?"
Thời Dĩ An lướt lên trên một đoạn mới thấy ảnh mình bị chụp trộm tuần trước.
"Có gì phải giải thích. Hôm đó chị về trường lấy bằng, trùng hợp Tô Gia Ngôn nhập học, chị đi cùng hướng dẫn thôi."
"Thật? Hai người không có quan hệ gì khác?" Thời Dĩ Châu lấy tay gạt bọt dầu gội chảy xuống mí mắt, để điện thoại lên giá, vừa kì cọ vừa nói chuyện.
"Chị là gì của em?"
"Chị gái, ruột thịt!"
"Tô Gia Ngôn là gì của em?"
"Anh em chí cốt."
"Anh em chí cốt của em trai cũng như anh em chí cốt của chị, quan tâm giúp đỡ một chút không có vấn đề gì to tát chứ?"
"Kh... không." Thời Dĩ Châu nói xong còn bổ sung thêm: "Tuy em tin là chị sẽ ế suốt đời nhưng vẫn ohari tiêm dại trước. Em chỉ có duy nhất 2 điều kiện về anh rể tương lai (nếu có). Thứ nhất, phải lớn tuổi hơn em. Em không thể gọi một thằng ranh con ít tuổi hơn em là anh rể! Thứ hai, nhà này em đẹp trai nhất, chị phải tìm người xấu hơn em."
Thời Dĩ Châu nói xong mãi không thấy chị gái trả lời, lại tắt nước: "Ủa? A lô? Thời Dĩ An!!!"
"Biết rồi, yêu cầu thứ nhất còn ổn, yêu cầu thứ hai hơi vô lý."
"Miễn ý kiến... Mà chị đang làm gì? Sao trả lời lâu thế?"
Thời Dĩ An vừa đóng gọi xong thùng carton cuối cùng, cô phủi tay, thở phù một cái: Dọn đồ, phải trả ký túc xá rồi, lát nữa chị còn phải tìm nhà thuê đây, trường chỉ cho lưu kho hành lý tối đa 3 hôm thôi, chị phải mau chóng tìm được nhà để chuyển. Không nói nữa, chị cúp đây! Nếu rảnh có thể lên mạng tìm nhà giúp chị."
Thời Dĩ An nói xong ngắt máy luôn.
Mười phút sau, Thời Dĩ Châu chia sẻ một trạng thái:
Chị gái mình cần thuê căn hộ studio gần khu vực X, ưu tiên phòng đầy đủ thiết bị, nhỏ nhắn, ấm cúng.
Bên này, Thời Dĩ An cúp máy xong lại không còn gì để làm. Cô bâng quơ suy nghĩ.
Anh rể tương lai?
Chậc, cô còn chưa từng tưởng tượng chồng mình sẽ là một người như thế nào, ấy vậy mà Thời Dĩ Châu đã nghĩ hộ cô.
Không biết sao Thời Dĩ An lại nghĩ đến Tô Gia Ngôn, cậu nhóc có vẻ không phù hợp điều kiện được nêu ra rồi.
"Đang yên đang lành sao mình lại nghĩ đến Tô Gia Ngôn nhỉ? Chắc chắn là vì mình ít tiếp xúc với con trai, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có Tô Gia Ngôn là hay gặp nhất.
Cô và Tô Gia Ngôn không có khả năng bước thêm một bước. Cô đã ra ngoài xã hội còn cậu nhóc mới vừa lên đại học, tương lai sau này cậu ấy sẽ gặp vô số người, ai đoán trước được sẽ biến thành kiểu người như thế nào.
Thời Dĩ An không nghĩ nữa, cô ngồi tranh thủ tìm nhà. Ban đầu cô định tìm phòng ở ghép, nhưng lướt một vòng Facebook thấy nhiều người bóc phốt ở ghép với người lạ bị mất đồ, lối sống xung đột, dẫn bạn trai/bạn gái về qua đêm,... khiến cô thay đổi suy nghĩ ngay.
Tiền hết có thể kiếm, nhịn ăn một chút mà có thể thuê được phòng ở riêng cũng đáng.
Đến tối, có một tài khoản lạ trên Facebook nhắn tin cho cô.
"Xin chào, bạn đang có nhu cầu thuê nhà phải không?"
Tên người gửi là Mr J.Y.
Sau khi người lạ gửi ảnh chụp căn hộ và giá thuê, Thời Dĩ An lập tức mê ngay. Giá thuê rẻ đến mức khó tin. Đề phòng là kẻ gian lợi dụng, Thời Dĩ An quyết định hẹn cả bố đến cùng xem nhà.
Đó là một căn hộ cao cấp ở gần công ty cô và Đại học S, 1 phòng ngủ, 1 phòng tắm và 1 phòng khách dạng mở kết hợp với bàn đảo và bếp. Điểm đặc biệt là phòng khách có bức vách kính to có thể thu hút khung cảnh của trung tâm thành phố.
Chủ nhà dẫn cô đến còn rất tích cực khuyên cô nên thuê.
Thời Dĩ An xem xong căn hộ, trên đường về nhà cô vẫn đắn đo, bèn nhắn cho Mr J.Y:
"Anh nói thật cho tôi biết, sao nhà đẹp vậy mà giá thuê rẻ như vậy?"
Không phải từng xảy ra án mạng gì đấy chứ?
Đối phương chỉ nhắn lại 6 chữ:
"Thừa tiền, thích cho thuê rẻ."
Thời Dĩ An:...