Bí Mật Gia Tộc Hoàng Kỳ

Đây là suy nghĩ của tụi hắn.
*Hoàng Quân: Qoái, sao hôm nay hai thằng này lại lạ vậy, lại đi để ý đến con gái cơ đấy.
*Kỳ Phong: Ha ha, là con nhỏ ngày đó, đã vào đây thì chịu chết đi con, dám chọc anh hả con.(anh này đúng là thù dai thật, mà đâu phải lỗi cưa chị đâu nhỉ?.)
*Quốc Hy: Lá em ấy, không ngờ em ấy lại học cùng lớp với mình.
*Nó: Haiz, lại gập cái tên mắc dịch đó nữa, sao số tui xui xẻo vậy nè.
Khi mọi người đang thì thầm bàn tán thì nghe tiếng của một học sinh đang chạy hì hộc vào lớp.
_"Thưa cô, em vào lớp." chưa đợi cô giáo đồng ý, đã vọt thẳng vào chỗ ngồi rồi quay sang Hoàng Quân cười hì hì.
(nhân vật mới đây: Lãnh Yên Chi (16 tuổi) , là con gái cưng của tập đoàn lãnh thị đứng thứ 5 thế giới về trang sức đá quý, tính tình rất nghịch ngợm, trẻ con. Là bạn gái của Hoàng Quân, sau này thì rất thân với nó.)
_"Em tìm chỗ ngồi đi." Cô giáo dù rất giận nhưng cũng chẳng là gì được đám học sinh phá phách này, đành quay sang nó nói rồi bất đầu dạy.
Nó nhìn quanh khắp lớp, nhưng chỉ có chỗ bên cạnh hắn là còn trống.

_"Chào bạn, mình có thể ngồi đây được không?" Nó trao cho hắn một nụ cười tỏa nắng.
Thấy hắn không nói gì cứ đơ ra nhìn nó,Hoàng Quân đành lên tiếng:_" Này, em nó đang nói chuyện với mày kìa."
Thấy mình bị hớ hắn hắng giọng nói:_"Không được, tôi không thích có người ngồi chung." sao nó cười đẹp vậy nhỉ,thật dẽ thương, tỉnh, tỉnh lại mày điên rồi, nó mà dễ thương cái nỗi gì.
_"ak, thì ra là mắt anh có vấn đề, chả trách không nhìn thấy cả lớp chỉ còn trống mỗi chỗ này. haiz, đẹp trai mà.......tiếc thật." Nó đẩy hắn vào trong rồi ngồi xuống.
_"Cô....cô."
_'Hi hi, có người trị được anh Phong rồi nhé. Chào bạn, không ngờ chúng ta học chung lớp đấy. Việc khi sáng mình thành thật xin lỗi nghe." Nó nhìn lên mới để ý , Yên Chi ngồi phía trên nó bên cạnh Hoàng Quân còn Quốc Hy ngồi bàn dãy bên cạnh nó.
_"Hai em quen nhau hả?" Quốc Hy im lặng nãy giờ lên tiếng chen vào, đây cũng là thắc mắc của hai người còn lại.
_"Hì hì ,không có gì, chỉ là lúc sáng tình cờ gặp nhau thôi."
*Quay lại lúc sáng, nó đang đạp xe trên đường thì

..........Két.... á......rầm..... ui da................
_" ui đâu chết mất." Nó lồm cồm bò dậy, vừa xoa xoa cái mông ê ẩm của mình.
_"Ák, bạn có sao không?" Người vừa tông vào nó là Yên Chi , vừa hỏi vừa lật đật chạy qua đỡ nó dậy xem có vết thương nào không.
_"Không sao, mình chỉ bị trành xướt ít thôi."
_"ừ, không sao là tốt rồi, mình xin lỗi nhé tại mình có viêc gấp mới va vào cậu."
_"Được rồi, mình không sao cả bạn có việc gấp thì đi trước đi."
------------------............................-----------------------------
REENG...........REENG......
Haiz , cuối cùng cũng được nghỉ giải lao rồi, mệt chết đi được. Nó đang định đi xuống căn tin thì nhìn thấy cả đống ruồi nhạn đang hướng chỗ nó đi tới. Thế là nó dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi khu vực nguy hiểm. Oày, nguy hiểm thật, may mà mình chạy nhanh. Quay lại nhìn thì thấy hai chàng nhà ta đang chật vật giữa đám con gái, ha ai bảo đệp trai cho lắm.( Đừng thắc mắc vì sao anh Hoàng Quân lại thoát nhé. Không phải anh ấy kém đẹp trai hơn hai người còn lại đâu, chẳng qua là đã bị ánh mắt muốn giết người của chị Yên Chi loại bỏ hêt rồi.)
Vì nó đã từng đi tham quan trương lúc mới đến rồi, nên đối với nó tìm căn tin cũng không khó . Đang mải gặm gặm bánh mì thì
........RẦM........RẦM......OA sao xui xẻo vậy nè, hu hu bánh mì của tôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận