Bí Thư Trùng Sinh

Lúc này Sầm Vật Cương muốn động vào Kim Chính Thiện, như vậy sẽ có một tranh đấu lớn diễn ra. Nếu nắm bắt được Kim Chính Thiện thì uy tín của Sầm Vật Cương sẽ tăng tiến thêm một bước, nếu như không thì sẽ là ảnh hưởng càng thêm nhiều.

Hơn nữa vài năm qua Kim Chính Thiện chủ trì công tác của thành phố Rừng Mật, đã làm không ít chuyện tốt, có thể nói là nhận được sự coi trọng của lãnh đạo thượng cấp. Nếu những thành tích của Kim Chính Thiện bị Sầm Vật Cương chối bỏ, nếu không đẩy Kim Chính Thiện rời đi được, như vậy sẽ là một đòn nặng nề vào thanh danh của bí thư Sầm.

Phương Anh Hồ suy tư giây lát rồi nói: - Bí thư Sầm, có vài chuyện tôi cảm thấy không nên nóng vội, nếu không được thì tôi sẽ tìm gặp trò chuyện với bí thư Kim một phên.

- Nếu như có thể bàn được thì tôi có thể đưa rượu và thức ăn đến bàn với anh ta rồi. Sầm Vật Cương phất phất tay trầm giọng nói.

- Cốc cốc. Hai tiếng gõ cửa vang lên, Cố Tắc Viêm đẩy cửa đi vào. Hắn thấy Sầm Vật Cương đang nói chuyện với Phương Anh Hồ thì cười nói: - Bí thư, tôi có chút chuyện cần báo cáo với ngài.

Phương Anh Hồ khẽ cười với Cố Tắc Viêm, sau đó nói với Sầm Vật Cương: - Chiều nay tôi cần phải tham gia một cuộc tiếp đãi, tôi đi trước, hai vị cứ trò chuyện với nhau.

Người có quyền tự do đi vào trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương có thể nói đây là quyền lợi vô hình, càng biểu hiện mình là người thân cận với bí thư Sầm. Bây giờ trong số các thường ủy tỉnh ủy Mật Đông thì chỉ có hai người có quyền lợi như vậy, một là Cố Tắc Viêm, người còn lại là Phương Anh Hồ.

- Mời anh ngồi, có chuyện gì vậy? Sầm Vật Cương ngồi xuống chiếc ghế sau bàn làm việc của mình rồi trầm giọng hỏi Cố Tắc Viêm.

Quỹ tích phát triển của Cố Tắc Viêm những năm qua có liên quan mật thiết đến Sầm Vật Cương, nhiều lần hắn đến báo cáo công tác cũng làm cho Sầm Vật Cương thả lỏng hơn. Sau khi nghe câu nói của bí thư Sầm thì Cố Tắc Viêm cười nói: - Bí thư Sầm, ngày hôm qua tôi đến tham gia lễ khởi công công viên thế kỷ ở thành phố Linh Long, tôi đã trò chuyện qua với giám đốc Đỉnh Thành.

Sầm Vật Cương có ấn tượng không tồi với Lỗ Đỉnh Thành, người này đã cho ra nhiều cống hiến trong quá trình phát triển kinh tế của thành phố Linh Long. Trước đó vài ngày lão sở dĩ để cho Phương Anh Hồ ra mặt giúp đỡ cho con của Lỗ Đỉnh Thành, chính là vì không muốn để cho người có lực ảnh hưởng lớn đến sự phát triển kinh tế của tỉnh phải chịu ảnh hưởng.

- Giám đốc Lỗ nói thế nào? Tôi đã lâu rồi còn chưa gặp mặt anh ấy.

Cố Tắc Viêm cười cười nói: - Giám đốc Đỉnh Thành rất muốn báo cáo công tác với bí thư, thế nhưng dạo này ngài quá bận rộn.

Sầm Vật Cương chỉ cười cười mà không nói gì. Lão tuy chú trọng đến lực ảnh hưởng của tập đoàn Đỉnh Duyệt với sự phát triển kinh tế của tỉnh, thế nhưng vẫn giữ khoảng cách với những người là chủ doanh nghiệp như Lỗ Đỉnh Thành. Lão dù cảm thấy có lòng tin với sự tự chủ của mình, thế nhưng cũng không muốn đi quá gần với đám thương nhân kia.

Cố Tắc Viêm thấy Sầm Vật Cương không có phản ứng thì hiểu đó là quy củ, thế nên hắn khẽ cười nói: - Giám đốc Lỗ biết ngài đang nóng lòng thúc đẩy các hạng mục chuẩn bị cho đại hội thể dục thể thao, thế nên cố tình xuất lực vì sự kiện này, anh ấy nói tập đoàn của bọn họ tình nguyện đầu tư hai mươi tỷ.

Hai mươi tỷ không phải là con số nhỏ, Sầm Vật Cương là người mà hầu như ngày nào cũng nhức đầu vì tài chính, bây giờ nghe thấy điều này thì tỏ ra cực kỳ vui mừng. Tuy hai mươi tỷ không giải quyết được vấn đề, thế nhưng với tình hình tài chính hiện tại của tỉnh Mật Đông, có hai mươi tỷ này cũng gần đủ để chống đỡ xây dựng các hạng mục chuẩn bị cho đại hội thể dục thể thao.

- Vậy điều kiện mà tập đoàn Đỉnh Duyệt đưa ra là gì? Sau khi làm cho mình tỉnh táo một chút thì Sầm Vật Cương khẽ hỏi.

Cố Tắc Viêm cười cười nói: - Cái này tôi không nghe bọn họ nhắc đến, nhưng vài ngày trước khi bí thư Vương đi đến kiểm tra thị sát công tác của thành phố Linh Long, giám đốc Lỗ Đỉnh Thành đã từng cầm theo bản kế hoạch đầu tư của mình đi gặp mặt bí thư Vương.

- bí thư vương cũng không nói với tôi về điều này. Sầm Vật Cương nâng ly trà lên uống một ngụm rồi vẻ mặt trở nên có chút ngưng trọng.

Cố Tắc Viêm cười cười nói: - Lỗ Đỉnh Thành nói bí thư Vương cũng không quá chú trọng phương diện đầu tư của bọn họ, thế nên yêu cầu bọn họ cần ngồi xuống đàm phán với diễn đàn đầu tư.

Sầm Vật Cương không nói lời nào, ánh mắt của lão xẹt qua mặt Cố Tắc Viêm, một lúc lâu sau mới nói: - Bí thư Vương có suy xét của riêng bí thư Vương.

Cố Tắc Viêm cũng không nói gì ở phương diện này, với những gì hắn hiểu về Sầm Vật Cương, hắn biết lần này mình bị tra thuốc vào mắt. Chưa nói đến những phương diện gì khác, có đôi khi nói hớ, hơn nữa nói hớ quá nhiều cũng không phải là chuyện gì tốt.

Sau khi hồi báo vài hạng mục công tác mìn được giao quản lý, Cố Tắc Viêm rời khỏi phòng làm việc của Sầm Vật Cương. Sau khi Cố Tắc Viêm rời đi thì Sầm Vật Cương khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn, tiếp tục rơi vào trầm ngâm.

Tập đoàn Đỉnh Duyệt chuẩn bị đầu tư hai mươi tỷ vào phương diện xây dựng hạng mục chuẩn bị cho đại hội thể dục thể thao, điều này làm cho Sầm Vật Cương vui mừng, đồng thời cũng có chút chấn động. Tuy lão biết rõ Lỗ Đỉnh Thành luôn hy vọng kéo quan hệ với mình, thế nhưng tiền không phải là lá cây, Lỗ Đỉnh Thành không thể tự nhiên ném ra nhiều tiền như vậy, chắc chắn có điều kiện của mình.

Trước khi Vương Tử Quân đề xuất xây dựng diễn đàn đầu tư thì lỗ hổng về tài chính cho hạng mục của đại hội thể dục thể thao là quá rõ ràng, sao trước đó Lỗ Đỉnh Thành không ném ra hai mươi tỷ? Không phải lần này diễn đàn đầu tư của Vương Tử Quân sẽ có kết quả tốt sao?

Trong đầu Sầm Vật Cương lóe lên ý nghĩ như vậy, lão khẽ xoa đầu mình. Hai mươi tỷ không là con số nhỏ, Vương Tử Quân từ chối số tiền lớn như vậy, Lỗ Đỉnh Thành có tiếp tục cầm số tiền này ra đầu tư không?

Nếu lấy ra thì tất cả dễ nói, nhưng nếu như Lỗ Đỉnh Thành đổi ý, mà diễn đàn đầu tư không hoạt động đạt được hiệu quả mong muốn, thậm chí có hiệu quả không tốt, như vậy sẽ làm mất đi cơ hội tiếp nhận đầu tư của tập đoàn Đỉnh Duyệt, là mộ thất sách với công tác chuẩn bị cho đại hội thể dục thể thao.

Chuyện lớn như vậy thì cần nên thương lượng với mình mới cho ra quyết định mới đúng. Sầm Vật Cương chợt nghĩ như vậy, sau đó lão bấm điện thoại của thư ký: - Cậu liên lạc với bí thư Vương, hỏi xem khi nào thì diễn đàn đầu tư của bọn họ khai trương đây?

Thư ký chỉ mất ba phút đã đi đến phòng làm việc của Sầm Vật Cương, sau khi châm đầy ly trà cho Sầm Vật Cương thì dùng giọng cung kính báo cáo: - Bí thư, vừa rồi tôi đã liên hệ với bí thư Vương, anh ấy nói tất cả công tác đã chuẩn bị xong, ngày cụ thể sẽ do ngài chỉ định.

- À, vậy thì cậu nói bí thư Vương đến phòng làm việc của tôi một chuyến, tốt nhất là đưa theo cả tài liệu về diễn đàn đầu tư đến đây. Sầm Vật Cương khoát tay với thư ký rồi trầm giọng phân phó.

Thư ký đi rất khẽ, Sầm Vật Cương nhìn cửa đóng lại mà không khỏi thì thào: - Tốt nhất là diễn đàn đầu tư phát huy được tác dụng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui