Khoảng Cách Của Người
8.1/10
149.688

Tác giả:

Thể loại: Hài Hước, Đam Mỹ

Nguồn: Internet

Trạng thái: Full

Số chương: 97

Tần suất cập nhật: 1 giờ/chương

Ngày đăng: 4 năm trước

Cập nhật: 4 năm trước

-- Trích đoạn :
- Sau khi vụ việc kia xảy ra, Đình Sương tựa như một con cá khú để lâu bốc mùi, hoặc là miếng áo lót phơi mãi không khô trên ban công vào mùa mưa.

Di động vứt vạ trên sàn nhà bỗng chốc rung lên, đồng thời trên hình nhảy ra một tin nhắn.


“Anh, anh xin nghỉ mấy ngày để qua chỗ em đi, mấy thằng bạn em nếu gặp phải chuyện như thế, toàn xin nghỉ học để ra ngoài giải sầu thôi.”


Đình Sương nốc hơi nhiều, đang ngủ, không nghe thấy tiếng điện thoại rung.


Đến giữa trưa hôm sau cậu tỉnh lại, nhặt điện thoại trên mặt đất lên, thông báo tin nhắn đã không đếm xuể, cái gần nhất đến từ bạn học Tống Hâm: “Đình Sương mày chết rồi à? Hôm nay là ngày khai giảng đấy! Tiết đầu tiên của thứ hai còn là tiết Robotik! Mày dám không đến à? Mau gửi email giải thích cho giáo sư đi, chưa biết chừng còn cứu vãn được.”


Đình Sương ôm cái đầu đau như búa bổ, gọi điện thoại cho Tống Hâm.


“Này…” Đình Sương cảm giác cổ họng mình như đang bốc hỏa: “Tao vướng chút việc riêng nên sáng nay không đi học được.”


Tống Hâm nói: “Mày mau mau gọi điện cho bác sĩ đi, xin cái giấy khám bệnh rồi gửi cho giáo sư.”

Đình Sương đáp: “Ờ. Trên lớp có dạy gì quan trọng không? Mày gửi pass tài liệu cho tao, chút nữa tao tải xuống.”

sstruyen mời các bạn đọc tiếp..

8.1/10
149.688
Khoảng Cách Của Người

Tác giả :

Thể loại: Hài Hước, Đam Mỹ

Nguồn: Internet

Trạng thái: Full

Số chương: 97

Tần suất cập nhật: 1 giờ/chương

Ngày đăng: 4 năm trước

Cập nhật: 4 năm trước

-- Trích đoạn :
- Sau khi vụ việc kia xảy ra, Đình Sương tựa như một con cá khú để lâu bốc mùi, hoặc là miếng áo lót phơi mãi không khô trên ban công vào mùa mưa.

Di động vứt vạ trên sàn nhà bỗng chốc rung lên, đồng thời trên... màn hình nhảy ra một tin nhắn.


“Anh, anh xin nghỉ mấy ngày để qua chỗ em đi, mấy thằng bạn em nếu gặp phải chuyện như thế, toàn xin nghỉ học để ra ngoài giải sầu thôi.”


Đình Sương nốc hơi nhiều, đang ngủ, không nghe thấy tiếng điện thoại rung.


Đến giữa trưa hôm sau cậu tỉnh lại, nhặt điện thoại trên mặt đất lên, thông báo tin nhắn đã không đếm xuể, cái gần nhất đến từ bạn học Tống Hâm: “Đình Sương mày chết rồi à? Hôm nay là ngày khai giảng đấy! Tiết đầu tiên của thứ hai còn là tiết Robotik! Mày dám không đến à? Mau gửi email giải thích cho giáo sư đi, chưa biết chừng còn cứu vãn được.”


Đình Sương ôm cái đầu đau như búa bổ, gọi điện thoại cho Tống Hâm.


“Này…” Đình Sương cảm giác cổ họng mình như đang bốc hỏa: “Tao vướng chút việc riêng nên sáng nay không đi học được.”


Tống Hâm nói: “Mày mau mau gọi điện cho bác sĩ đi, xin cái giấy khám bệnh rồi gửi cho giáo sư.”

Đình Sương đáp: “Ờ. Trên lớp có dạy gì quan trọng không? Mày gửi pass tài liệu cho tao, chút nữa tao tải xuống.”

sstruyen mời các bạn đọc tiếp..

Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Mở Bình luận truyện