Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Hạ An Lan nắm giữ quyền cao chức trọng bao nhiêu năm nay, sớm am hiểu cách giấu giếm cảm xúc của bản thân, khoảng thời gian ngắn ngủi vừa nãy là lần duy nhất ông đánh mất sự kiềm chế của bản thân.

Hào quang của bản thân ông, sự trầm tĩnh nội liễm cũng với sự từng trải qua bao năm tháng khiến gương mặt ông vào thời khắc này có vẻ cực kì bình tĩnh, nhìn không ra cảm xúc, nhưng vẫn có thể khiến người đứng trước mặt cảm nhận được sự nghiêm nghị toát ra từ người ông.

Tiểu Triệu sắc mặt trắng bệch, hai chân run rẩy: “Tôi… thành thật xin lỗi ngài, xin lỗi… Tôi nghĩ rằng đó chỉ là hai tấm ảnh mà thôi, không có gì quan trọng hết, xin lỗi, tôi thành thật xin lỗi ngài…”

“Cậu nghĩ rằng… cậu nghĩ rằng…” Hạ An Lan lầm bầm, cái “nghĩ rằng” của anh ta khiến ông biết đến sự tồn tại của cô bé đó muộn mất bao nhiêu ngày, suýt chút nữa là khiến tia hy vọng bao nhiêu năm của gia đình ông bị chôn vùi.

Hạ An Lan ngồi xuống, nhìn bức ảnh của Yến Thanh Ti nói: “Đưa con bé đến gặp tôi ngay lập tức. Mang hết tất cả tư liệu của con bé đến đây cho tôi?”

Tiểu Triệu thấy Hạ An Lan không tức giận nữa thì thở phào một hơi, vội vã nói: “Vâng!”


Nhưng không ngờ được Hạ An Lan lại nói: “Làm xong những chuyện này, cậu đến Sở Ngoại Vụ đi.”

Thoáng cái mặt mũi Tiểu Triệu đã tái xám.



Tô Thành là thành phố ở phía nam, thời tiết tháng tám vào ban đêm thường hay có mưa, nhưng hầu hết là những cơn mưa phùn rả rích, không quá lớn.

Quý Miên Miên che ô cho Yến Thanh Ti, đạo diễn đang hướng dẫn những chi tiết trong cảnh quay cho cô.

Đạo diễn: “Trong cảnh quay của ngày hôm nay, nhân vật của cô bị rơi xuống nước. Cô có biết bơi không?”

Yến Thanh Ti: “Biết.”

“Vậy thì tốt. Sau khi rơi xuống nước thì giãy giụa vài cái nhé, khi nào tôi bảo “chìm xuống” thì cô tỏ ra kiệt sức chìm xuống, cứ chìm hẳn xuống ấy. Tôi sẽ sắp xếp nhân viên cứu hộ cho cô, không có vấn đề gì chứ?”

Yến Thanh Ti lắc đầu: “Không vấn đề gì.”

Cảnh quay này không khó, chẳng qua chỉ hành diễn viên đôi chút, may mà nhiệt độ trong thời tiết này cũng không tính là thấp, không thì thảm rồi.

Quý Miên Miên hoá trang cho Yến Thanh Ti, “Chị, cố gắng lên. Hôm nay trời nhiều mây, âm u quá, để em đánh lớp trang điểm không thấm nước dầy một tí, quay xong chúng ta có thể đi ăn rồi. Hôm qua em phát hiện ra một nhà hàng ăn ngon lắm, lát nữa em đưa chị đến đó ăn nhé!”


Yến Thanh Ti cười nói: “Ok.”

Hoá trang xong, nhân viên của tổ đạo cụ và những diễn viên khác đều đã chuẩn bị xong, đạo diễn nói: “Thanh Ti, cố gắng một lần là xong nhé!”

Yến Thanh Ti gật đầu.

Đạo diễn hô bắt đầu, nữ diễn viên đứng bên bờ hồ có nhiệm vụ phải đẩy Yến Thanh Ti xuống nước nói: “Tôi đẩy nhé!”

Yến Thanh Ti: “Đẩy đi.”

Cô diễn viên đó ngay lập tức nhập vai, vẻ mặt trở nên hung ác đáng sợ, cô ta hét lên một tiếng phẫn nộ: “Đi chết đi!”

Theo lực đẩy của cô ta, cả người Yến Thanh Ti ngửa ra đằng sau rơi xuống hồ.


Khoảnh khắc Yến Thanh Ti rơi vào hồ nước cô giật mình, không ngờ nước trong hồ lại lạnh thế! Cô vùng vẫy trong nước hai cái, diễn giống như một người không biết bơi, miệng thì hét to “cứu với”.

Mấy giây sau, đạo diễn hét bảo chìm xuống, Yến Thanh Ti thở phào một cái, cảnh này sắp kết thúc rồi. Đang chuẩn bị chìm xuống thì đột nhiên cô cảm thấy chân mình nằng nặng, dường như có thứ gì đó đang muốn kéo cô xuống.

Yến Thanh Ti hoảng hốt, cô lập tức giãy ra. Đêm nay trời đầy mây, ánh sáng mờ mịt khiến hồ nước càng có vẻ sâu hơn, Yến Thanh Ti chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng đen.

Cái bóng đen đó đang lôi cô xuống sâu hơn nữa.

Cô gặp phải mưu sát ư? Cô cố gắng nín thở, không khí trong phổi đã chẳng còn bao nhiêu, cô phải nhanh chóng thoát thân, bằng không rất có thể cô sẽ phải chết ở đây.

Yến Thanh Ti đè nén sự hận thù đang trào lên trong lòng mình, rốt cuộc là ai hết lần này đến lần khác muốn dồn cô vào chỗ chết?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận