Boss Mollusco - Cuộc Chiến Mafia


Chap 13: Hibari Kyoya- Tổ trưởng tổ kỉ luật.Phòng họp hội đồng.
_ Như các bạn đã thấy, bản in các bạn đang cầm trên tay là nội dung phân phòng cho các ủy viên trong hai học kì.- Hội trưởng hội học sinh cầm một tờ giấy trên tay, nói không to nhưng cũng không nhỏ, đủ để các học sinh ở trong phòng nghe được.
Bỗng, một bạn nữ trong hội Đan len lên tiếng phản bác, vẻ không hài lòng:
_ Gì thế này? Có người được sử dụng phòng tiếp khách ư? Ai mà cả gan vậy?
Một bạn nam bên cạnh thì thầm vào tai cô bạn gái đó, sợ hãi, giọng run rẩy:
_ Là ủy viên của tổ Kỉ luật đó!
Cô gái nhất thời bịt miệng lại, mặt tái đi vì sợ.
_ Có chuyện gì sao?- Một giọng nói khàn khàn vang lên khiến tất cả ủy viên trong phòng lạnh sống lưng.
Cô gái vội vàng đứng dậy, cúi gập người, không dám nhìn thẳng vào chủ nhân của tiếng nói lúc nãy đang ngồi trên thành cửa sổ phòng họp:
_ Không có ạ! Xin lỗi anh Hibari!
_ Vậy thì tiếp tục đi!- Giọng nói nhẹ nhàng vang lên nhưng khiến tất cả run sợ. Chủ nhân của giọng nói đó, không ai khác, chính là Hibari Kyoya- Tổ trưởng tổ Kỉ luật.
Họp được một lúc, thành viên tổ Bóng Đá lên tiếng phản bác:
_ Lạ thật! Tại sao chỉ mỗi mình tổ Kỉ luật được sử dụng phòng tiếp khách, các tổ khác thì lại không được?
_ Chính thế! Thật là bất công.
_ Tôi đồng ý! Phản đối việc chỉ có riêng tổ kỉ luật được dùng phòng khách!
Hibari liếc nhìn tổ Bóng Đá, mở miệng:

_ Tôi không thích sự phản đối đó.
Binh! Bốp!
Thành viên tổ Bóng Đá nằm la liệt dưới đất, mặt mày thâm tím, máu chảy đầm đìa.
_ Lỗi của các ngươi không phải là phản đối việc dùng Phòng khách của tổ Kỉ luật, mà là dám tụ tập trước mặt anh Hibari.- Tổ phó tổ Kỉ luật Kasukabe liếc nhìn lũ người đang nằm dưới đất, vẻ mỉa mai.
_ Hibari quả là rất thú vị.- Reborn quan sát việc này từ trên sân thượng, mỉm cười bí hiểm.
Giờ ăn trưa
_ Đệ Thập!
_ Sena!
Yamamoto và Gokudera đánh thức Sena, lôi cô lên tầng thượng ăn trưa. Đương nhiên là hai thằng con trai nhận nhiệm vụ mua đồ nên xuống Canteen trường, còn Sena lên sân thượng trước.
Lên đó, cô vịn vào lan can hóng gió. Cơn gió mùa thu mát lạnh lùa vào từng kẽ tóc khiến cô cảm thấy vô cùng sảng khoái. Mái tóc bạch kim xoã tung trong gió, lông mi dài cong vút khẽ cụp xuống, Sena nhắm mắt lại, tận hưởng sự mát mẻ của mùa thu, chứ không mấy ngày nữa sẽ nắng lên cho coi. Cảnh tượng bây giờ nhìn vào thì thật khó tin đó là Sena đấy, cứ ngỡ là một tiên nữ chứ. Nếu ai đó được chiêm ngưỡng bức họa này thì quả thật là may mắn. Mà....tìm thấy cái đứa may mắn đó rồi. Là Reborn chứ ai vào đây nữa. Với tư cách là một gia sư, cậu ta luôn phải dõi theo để báo cáo tình hình của Sena cho Đệ Cửu. À... còn một người nữa. Một chàng trai có mái tóc màu đen bóng mượt, khuôn mặt góc cạnh, mang đậm chất con trai châu Á. Nhìn qua thì chắc cũng phải là một mĩ nam. Hắn ta đang ngồi trên cửa sổ, chăm chú nhìn vào Sena. Còn Sena thì không biết điều đó.
Trên lan can, Reborn bỗng xuất hiện, định hù ma Sena nhưng chẳng thành. Cậu ta im lặng hồi lâu rồi nói:
_ Cho tôi xem con mắt phải của cô đi! Đệ Cửu muốn tôi nhìn thấy nó.
_ Tôi có thể tin cậu không?
_ Có thể! Tôi sẽ chịu trách nhiệm nếu có chuyện gì xảy ra với cô.
_ Được rồi!- Sena hít sâu, tháo cái bịt mắt màu đen ra, để lộ một con mắt màu đỏ như máu, trong con ngươi còn có nhiều vết rạch được khâu lại một cách cẩu thả. Không biết do vô tình hay duyên đã định sẵn, vị trí của chàng trai ngồi lại có thể nhìn thấy con mắt máu của Sena. Hắn lầm bẩm: " Mắt màu đỏ? Thật kì lạ...". Nói xong hắn rời đi.
Trên sân thượng, Sena đưa một cánh tay ra, mắt nhìn thẳng vào lan can. Cô đưa tay lên, khoát nhẹ. Một vết cắt ngọt in lên thanh sắt....

_ Đó là năng lực của cô sao?
Sena không nói gì cả, chỉ khẽ gật đầu. Bỗng lúc đó, Gokudera và Yamamoto lên đến nơi, Sena vội vàng đeo lại chiếc bịt mắt. Cô cầm lấy cái bánh mì kẹp mì xào ăn ngấu nghiến. Cũng phải thôi, hiện giờ cô đang rất đói.
Ăn xong, Sena bỗng lả đi, mặt tái xanh, rồi ngất lịm đi.
Gokudera hốt hoảng:
_ Đệ Thập! Người không sao chứ?
_ Đó là chất XXX tôi lỡ bỏ vào đồ ăn, chắc cô ấy sẽ tỉnh lại trong vòng 30 phút nữa.- Reborn thờ ơ nói như không phải việc của mình.
_ Nhưng đó là chất độc chết người mà!
_ Cậu nghĩ Sena là ai? Cô ấy mạnh hơn cậu tưởng đó!- Mắt Reborn loé sáng- Mà nhân tiện các cậu đưa co ấy vào phòng kia đi- Reborn chỉ vào cái phòng lúc nãy có chàng trai ngắm Sena trên cửa sổ- Tôi lấy nó làm trụ sở nhà Mollusco rồi.
Vậy là Gokudera bế Sena và cùng với Yamamoto đến căn phòng Reborn nói, còn Reborn thì đã biến đi đâu mất tiêu.
Yamamoto mở cửa, thầm đánh giá căn phòng. Phòng khá rộng, rất thoáng mát. Gokudera đặt Sena xuống chiếc ghế sofa rồi tham quan căn phòng.
Chưa đầy 20 phút sau, có tiếng mở cửa kèm theo một tiếng nói tức giận:
_ Các người tụ tập ở đây làm gì?
Giọng nói đầy lạnh lùng, cao ngạo xen lẫn tức giận và chứa đựng một lượng sát khí đáng nể.
_ Ai?- Cả Gokudera và Yamamoto đều giật mình, quay phắt lại.
Hai người nhìn thấy, đứng dựa vào cửa là một chàng trai cao tầm 180 cm, thân hình hơi gầy nhưng vô cùng rắn chắc. Đôi lông mày thanh tú nhíu lại và ánh mắt giận dữ tột độ. Hắn khoác trên vai chiếc áo đồng phục có băng đô Kỉ luật.
_ Này!- Gokudera tiến lại gần hắn- Đây là căn cứ nhà Mollusco, không phải ai cũng.....

Vút!
Một thứ gì đó vụt qua gạt bay điếu thuốc lá trên miệng Gokudera và ngắt lời nói của cậu.
Gokudera nhanh chóng lùi lại và thủ thế. Yamamoto nói nhỏ:
_ Hibari Kyoya, tổ trưởng tổ Kỉ luật nhưng thực chất là đứng đầu một lũ du côn trong trường. Hắn ta ghét và sẽ tấn công những kẻ nào dám tụ tập trước mặt hắn. Và....hắn ta vô cùng mạnh. Có lẽ phải lên cùng lúc thì mới có cơ hội thắng....
_ Được... Tuy không muốn hợp tác với ngươi....- Gokudera cần trọng nói.
Vụt!
Yamamoto dùng cây gậy bóng chày vung lên, Hibari dùng cây Tonfa của mình chặn lại, tay kia huých một cú vào bụng cậu. Nghe thấy tiếng gãy phát ra từ bụng Yamamoto, Hibari lại tung một cú đá khiến cậu ta bay lên và đập vào tường. Hibari nói:
_ Xong một con.
Gokudera ném ra hàng loạt bom mini đã châm ngòi, Hibari xoay cây Tonfa sắt, tạo ta một luồng gió, đánh bật đống bom trở về phía Gokudera, cậu ta không kịp tránh, lãnh trọn một cú nổ khiến cậu ta bay ra xa và đập vào tường.
_ Hai con.
Nghe thấy tiếng nổ lớn, Sena tỉnh hẳn, bật dậy. Đập vào mắt cô là một thằng con trai lạ mặt đang xách cổ áo hai người bạn của cô, định ném ra ngoài cửa sổ.
_ Thằng khốn! Làm gì vậy?
Sena tức giận hét lên nhảy khỏi ghế Sofa.
_ Vẫn còn một con sao?- Hibari quay lại- Ồ! Cô gái trên sân thượng... Ngươi là bạn của lũ này hả?
Sena im lặng, hắn nói tiếp:
_ Chắc vậy rồi. Ta sẽ cắn chết ngươi can tội tụ tập.
Hibari xoay cây tonfa, tiến về phía Sena. Do vẫn còn choáng với cái thứ thuốc đọc chết tiệt kia nên cô không tránh được đòn ra tay thứ 5 của Hibari, lãnh ngay một cú vào cằm, bật ra xa. Chết tiệt! Sena đang dần mất ý thức. Thấy vậy, Reborn từ đâu xuất hiện, cầm khẩu súng do Leon biến thành, bắn ngay một viên đạn vào chính giữa trán của Sena. Bỗng, người cô bị tách ra, bên trong xuất hiện một con người mới, vẻ giận dữ, mắt không thấy tròng, trên trán có một ngọn lửa màu cam bập bùng.
_ Ta sẽ giết chết ngươi!- Sena hét lên rồi tấn công Hibari.
Sena tung một cú đấm vô cùng nhanh và mạnh, tuy nhiên Hibari tránh được. Hắn ta thụi một thanh Tonfa vào chấn thủy khiến cô phun ra một ngụm máu. Không để ý đến việc đó, Sena tiếp tục tấn công, cô định đấm vào mặt hắn, nhưng Hibari nhanh hơn, hắn túm lấy cổ áo cô xốc lên. Nhanh chóng, Sena gập người, lấy hai chân kẹp chặt lấy cổ Hibari khiến hắn vô cùng khó thở.

Lúc đó một tiếng nổ súng vang lên, viên đạn hướng tới hai con người đang giao đấu kia làm cả hai tránh ra xa. Reborn ném một quả bom về phía Hibari, mỉm cười:
_ Đến đây thôi, quả là cậu rất mạnh.
Ngọn lửa trên trán Sena bỗng nhiên dập tắt, nhận được mối nguy hiểm cận kề, cô ôm lấy Gokudera và Yamamoto nhảy lên khinh khí cầu do Leon biến thành cùng với Reborn.
Bùm!
Tiếng nổ vang lên khá rõ ràng.
Trên khinh khí cầu, Reborn đã giải thích: Viên đạn bắn trúng Sena là Duing-will. Người bị bắn trúng sẽ rơi vào trạng thái chết lam sàng, lúc đó, năng lượng trong cơ thể hoạt động mạnh, khai thác toàn bộ sức mạnh trong cơ thể để phát huy ra bên ngoài. Reborn còn nói:
_ Tôi chắc chắn thực lực của cô hơn hẳn Yamamoto, Gokudera và Sasagawa, nhưng với Hibari, tôi không chắc. Hắn ta thực sự rất mạnh. Phải cho hắn vào gia đình mới được!
Câu nói này thể hiện rõ sự tham lam của Reborn.
Chiều...
Kasukabe lau dọn phòng khách cùng các thành viên của tổ kỉ luật. Hibari ngồi trên cửa sổ, bỗng lên tiếng:
_ Này, tổ phó, cậu biết có biết cô gái nào có mái tóc màu bạch kim mà đeo băng bịt mắt không?
_ À! Đó là Sawada Senayoshi, một cô bé năm cuối tiểu học,bị mọi người xa lánh vì xấu xí và kì quặc.
_ Vậy sao? Tôi thấy cô ấy đâu có xấu nhỉ?
Cả phòng im lặng và cùng có chung ý nghĩ" Tổ trưởng cảm nắng Sena rồi sao?"
Không phải là cảm nắng mà là cảm chiến thì đúng hơn. Sena là người đầu tiên tấn công được Hibari mà!
_ Muốn gặp lại cô ấy ghê!- Hắn ta lẩm bẩm, nhưng đủ để cả phòng nghe thấy.
" Không phải chứ? Tổ trưởng thích con bé đó sao?" Đây là ý nghĩ chung của tất cả mọi người trừ Hibari ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận