Bạch Hổ liều chết ngăn cản, hắn biết rõ, hậu quả xuyên tạc ký ức của người phàm khó mà lường được.
Nhạc Tâm một thần thổ địa thanh cao khác thói thường, cô không vì bị lưu đày xuống nhân gian hối hận, cũng không dùng tinh thần sa sút sống qua ngày, càng không tìm một chỗ đào đất chôn mình.
Cô tích cực lạc quan, đi lên đại học, có bạn trai, yêu đương, còn làm cho sự nghiệp buôn bản của mình trở nên rực rỡ.
Cô là thần tiên kiên cường nhất lạc quan nhất mà Bạch Hổ từng được gặp, cũng là một thần thổ địa rất không giống thần thổ địa mà hắn từng được thấy.
Hắn không thể để Nhạc Tâm làm chuyện điên rồ, chủ yếu nhất là sự nghiệp buôn bán bọn họ cùng nhau phát triển vừa cất bước, hắn không thể mất đi đồng bọn thương nghiệp của hắn.
Bạch Hổ: "Không sao đâu, thần thổ địa đại nhân, bọn hắn không có chứng cứ trực tiếp, cô không nhận giết người là được.
dù là trên cái dao kia có vân tay của cô cũng không sợ, chúng ta trộm làm biến mất là được, ngài là vị thần duy nhất ở nhân gian cơ mà, làm những chuyện này không ai có thể phát hiện.
Video theo dõi cũng có thể hủy đi, ngài không cần thiết phải trả cái giá lớn như vậy để xuyên tạc kí ức của tất cả mọi người."
Nhạc Tâm: "Tôi không muốn để cho hôn lễ của Hoắc Thành có máu."
Bạch Hổ khẽ cắn môi: "Không sợ, chúng ta sẽ phụ thân đứng lên nói cho bọn họ máu trên đất là sốt cà chua, tôi lừa bọn họ chơi, là đùa ác."
Nhạc Tâm: "..."
Cô bỗng nhiên cười: "Cám ơn Bạch Hổ."
Tiếng nói lại chuyển: "Anh cảm thấy tôi khờ sao?"
Bạch Hổ vô thức lắc đầu, không biết sao Nhạc Tâm đột nhiên nói đến chuyện mình ngốc hay không ngốc.
Ánh mắt Nhạc Tâm mềm mại: "Tôi còn có một bạn trai yêu tôi như vậy, sao mà nỡ vứt bỏ hết thảy, trả một cái giá lớn như thế chỉ để thu dọn cục diện rối rắm mà Lam Sầm bày ra, cuối cùng còn khiến mình bị trừng phạt?"
Chiếu này của Lam Sầm quả thực hay, làm cho Nhạc Tâm chỉ có hai lựa chọn.
Nhưng tất cả những thứ này xây dựng trên cơ sở thực lực của Huyền Nhất chân nhân đứng đầu tiên giới.
Bây giờ, thực lực của tiên thái tử Phó Dư đã vượt qua Huyền Nhất chân nhân rồi.
Bạch Hổ mờ mịt: "?"
Nhạc Tâm chỉ cho một câu: "Còn nhớ việc tiên thái tử bảo tôi giúp chứ"
Tiên Thái tử Phó Dư muốn Nhạc Tâm truyền lại một tin tức cho Lam Sầm, trong lúc lơ đãng, để Lam Sầm vô tình biết được.
Lúc hôn lễ tiến hành, sau khi Nhạc Tâm gây sự chú ý của Lam Sầm, làm bộ tránh cô ta nhận một cuộc điện thoại.
"Bạch Hổ à, anh gọi điện thoại tới đây làm gì? Tôi nói, tôi không gặp tiên thái tử."
"Anh nói gặp tôi một lần rồi về tiên giới?"
"Anh ta muốn bế quan rất lâu mới có thể ra ngoài, thì tôi nhất định phải về gặp anh?"
"Tôi có bạn trai, tôi sẽ không gặp anh ta."
"Anh ta không thoải mái? Sao anh nhìn ra được? ...!Che ngực không nhất định là trái tim không thoải mái, còn có thể là..."
Bị tôi từ chối nên đau lòng.
Câu này, Nhạc Tâm không có nói ra, cô cúp điện thoại.
Nhưng cô tin Lam Sầm có thể tưởng tượng ra.
Trái tim không thoải mái, bế quan.
Đây là điều tiên thái tử muốn cho Lam Sầm biết được.
Nghe Nhạc Tâm nói, Bạch Hổ vẫn mờ mịt.
Nhạc Tâm: "Anh biết điều này có ý gì không?"
Có nghĩa là tiên thái tử muốn trừng trị Huyền Nhất chân nhân, tính rõ ân oán với ông ta.
Bạch Hổ lắc đầu.
Nhạc Tâm thở dài: "Anh như thế, ngay cả ba tập ở tiên giới cũng không sống nổi."
Quả thật là ở nhân gian hòa bình quá lâu, tâm tư lương thiện trong sáng.
Bạch Hổ: "..." Cô đừng cho là tôi biết ánh mắt của cô tựa như đang nhìn đứa thiểu năng.
"Làm như tôi nói đi, tôi không sao."
Cô như là đã lựa chọn đứng ở phía tiên thái tử, thì sẽ không để ý đẩy thêm, để sóng tới càng nhanh, mạnh hơn.
Huyền Nhất chân nhân vẫn muốn thay thế tộc Thiên Đế, chân chính trở thành tiên đứng đầu tiên giới.
Đạo Nhất Tiên Quân ngăn cản con đường của Huyền Nhất chân nhân, cho nên, luc Đạo Nhất Tiên Quân xảy ra chuyện, tất cả tiên đô cho rằng trong đó không thể thiếu bút tíc của Huyền Nhất chân nhân.
Chờ Đạo Nhất Tiên Quân biến mất, không ai ở tiên giới có thể cản Huyền Nhất chân nhân, thay thế tộc Thiên Đế là chuyện sớm hay muộn.
Huyền Nhất chân nhân chờ đợi rất nhiều năm, ông ta không muốn lỗ mãng, cho dù Đạo Nhất Tiên Quân đã đi đời nhà ma, ông ta cũng không động thủ ngay.
Truyền thuyết tộc Thiên Đế đại biểu sức sống của thiên địa khiến oong ta có một chút kiêng kị.
Nhưng hôm nay xảy ra ngoài ý muốn, thực lực của tiên thái tử Phó Dư vượt qua ông ta, mộng ước nhiều năm của Huyền Nhất chân nhân nhiều bị phá.
Ông ta không cam tâm.
Tu tiên luôn luôn tiến hành theo chất lượng, thực lực tiên thái tử có thể đột nhiên phi thăng, nhất định là có nguyên nhân.
Huyền Nhất chân nhân sẽ nhanh đoán được là tiên thái tử sử dụng trái tim của tổ tiên tộc Thiên Đế.
Nếu là lúc này, ông ta biết trái tim của tiên thái tử không thoải mái, muốn bế quan tu dưỡng, vậy thì ông ta nhất định sẽ cho rằng trái tim kia không thể hòa hợp với thân thể tiên thái tử.
Thừa dịp tiên thái tử bế quan, Huyền Nhất chân nhân chắc chắn sẽ đập nồi dìm thuyền, liều chết đánh cược một lần.
Dù sao, bỏ qua cơ hội lần này, rốt cuộc ông ta không thể tiên đứng đầu tiên giới được nữa.
Tiên thái tử bế quan ra tìm ông ta tính sổ? Hừ, bế quan hung hiểm, chuyện ngoài ý muốn cũng có nhiều lắm.
Tỉ như Đạo Nhất Tiên Quân.
Lúc tiên thái tử tìm Nhạc Tâm hỗ trợ, cô không có từ chối.
Nếu đã dùng sức của riêng mình không thể đối kháng với Huyền Nhất chân nhân, vậy trợ giúp người khác đối phó Huyền Nhất chân nhân cũng là một biện pháp.
Nhạc Tâm vốn không định trả thù Lam Sầm, nhưng chuyện lần này Lam Sầm làm khiến Nhạc Tâm ghê tởm, bia ngắm cũng đã đưa đến trước mặt, Nhạc Tâm đành thêm một mồi lửa.
Sửa chữa ký ức của tất cả mọi người ở đây, bao gồm ký ức của những người tham gia và sắp tham gia, để Bạch Hổ nhập vào thân thể ở thế gian của Lam Sầm che giấu hết thảy đi.
Hoàn mỹ.
Nhạc Tâm đang ôm Trữ Vệ chợt nghe Hoắc Thành gọi tên cô: "Nhạc Tâm, tránh ra!"
Một chậu nước lạnh sắp ụp xuống người Trữ Vệ, Nhạc Tâm vội sử dụng thuật pháp định trụ Hoắc Thành.
Hắn muốn dùng nước lạnh để Trữ Vệ tỉnh rượu?
Nhạc Tâm: "..."
Thật sự là anh em tốt của Trữ Vệ, hắn không lo là Trữ Vệ sẽ đau đầu sao?
May là cô muốn xuyên tạc trí nhớ của bọn họ, không thì thật đúng là khó mà giải thích vì sao chậu nước này có thể thoát khỏi tác dụng của lực hấp của trái đất mà đứng lại giữa không trung.
Hôn lễ rốt cục kết thúc vô cùng náo nhiệt.
Ngày hôm sau,Trữ Vệ tỉnh lại sau cơn say, anh hoàn toàn không nhớ rõ về sau hôm qua xảy ra chuyện gì.
Nhạc Tâm ngồi trong phòng khách, nắm lấy một cây bút, vắt hết óc suy nghĩ cáo trạng lên tiên giới như thế nào để vạch trần mọi hành vi của Lam Sầm.
Tim tiên Thái tử không thoải mái nên đã bế quan, Huyền Nhất chân nhân sẽ do dự, sẽ đi thám thính sự thật, có khả năng phát hiện đây là âm mưu của tiên thái tử.
Điều Nhạc Tâm muốn làm bây giờ, chính là không cho Huyền Nhất chân nhân thời gian này.
Cô cáo trạng Lam Sầm xuyên tạc ký ức người phàm và chưa hết tuổi thọ đã tự ý về tiên giới, xáo trộn trật tự đầu thai của quỷ giới.
Cô đưa cho tộc Thiên Đế một cái cớ, Thiên Đế tất nhiên sẽ bắt lấy điểm ấy, ép Huyền Nhất chân nhân giao Lam Sầm ra để Lam Sầm chịu phạt.
Đây là đứa con gái duy nhất của Huyền Nhất chân nhân, thiên kiều vạn sủng, Huyền Nhất chân nhân chắc chắn không nỡ.
Dưới sự bức bách của Thiên Đế, Huyền Nhất chân nhân không có lựa chọn, chỉ có thể thực hiện kế hoạch sớm hơn dự định.
Đến lúc đó, ông ta rơi vào cạm bẫy của tiên thái tử.
Nhạc Tâm thì sao, không chỉ không bị trách phạt, trái lại cô là người có công.
Bây giờ chỉ thiếu một bức thu cáo trạng Lam Sầm.
Cô không biết hạ bút như thế nào.
Nhạc Tâm xin giúp đỡ nhìn Trữ Vệ, Trữ Vệ: "?"
Cô không dối gạt anh, kể hết mọi chuyện cho anh nghe.
Chuyện đã đến bước này, đàm luận có nên hay không đã không còn ý nghĩa.
Trữ Vệ nuốt xuống tất cả lo lắng, cầm tay Nhạc Tâm, bảo đảm: "Giao tất cả cho anh."
Trữ Vệ gọi điện thoại cho tên trợ lý (vẫn chưa có tình danh), nói cho cậu ta biết, có người cần viết hộ một thứ.
Giới thiệu đại khái bối cảnh ân oán của tiên thái tử, Huyền Nhất chân nhân, Lam Sầm và Nhạc Tâm, sau đó, anh hỏi trợ lý, viết thư tố cáo như thế nào mới có khiến người lần thứ nhất duyệt kinh hãi, lần thứ hi duyệt tức giận, lânf thứ ba duyệt cao huyết áp, lần thứ bốn duyệt muốn giết người?
Trợ lý không gìkhông làm được, ngồi tại trên trực thăng, cam đoan với Trữ Vệ: "Cho tôi chút thời gian xây dựng cấu tứ, lát nữa gửi cho ngài!"
Ông chủ giao nhiệm vụ giao cho cậu ta là tín nhiệm cậu ta, về phần viết hộ cho ai, cậu ta không quan tâm.
Lòng hiếu kỳ hại chết mèo, cậu ta thân là trợ lý, chỉ cầu qua loa, qua loa mới phú quý.
Không mất bao lâu, trợ lý đã viết xong gửi cho Trữ Vệ.
Trữ Vệ đọc tỉ mỉ một lần, vành mắt người đàn ông cũng phải đỏ lên, anh không nói lời nào, ôm chặt lấy Nhạc Tâm đang ngồi ăn trái cây xem tivi trong phòng khách, ôm thật chặt.
Nhạc Tâm đang cầm một quả dâu: "?"
"Em thật là đáng thương..." Anh nói.
Nhạc Tâm xem hết thư tố cáo trợ lý viết, một lúc lâu sau cũng chưa lên tiếng.
Mẹ ơi, cô thành một đóa hoa trắng chịu biết bao oan ức, quả thực là người nghe rơi lệ, người thấy tan nát cõi lòng.
Lam Sầm việc ác bất tận, táng tận thiên lương, không bị thiên lôi đánh cũng có lỗi với mấy chữ lên án đẫm máu và nước mắt này.
Tiên giới.
Lam Sầm đang ở trong cung điện của mình phát cáu.
Cô ta trở về tiên giới mới biết được tiên thái tử Phó Dư từ chối hôn ước!
Cô ta thành trò cười của tiên giới.
Cô ta không tin, tiên thái tử lại dám ngỗ nghịch ba cô ta, không muốn cưới cô ta.
Cô ta chất vấn Huyền Nhất chân nhân vì sao, kết quả Huyền Nhất chân nhân sợ cô ta không biết nặng nhẹ chạy đến trước mặt tiên thái tử ồn ào lại chịu thiệt thòi, nên ra lệnh cưỡng chế tiên hầu trong cung trông giữ chặt chẽ, không cho phép cô ta bước ra cửa cung một bước.
Cho đến khi Thiên Đế phái tiên hầu đến bắt Lam Sầm hỏi tội.
Chuyện Lam Sầm làm ở thế gian, sau khi cô ta trở về cũng không nói cho Huyền Nhất chân nhân.
Cô ta còn tưởng rằng, Huyền Nhất chân nhân là tiên đứng đầu tiên giới, không ai dám trêu chọc, cho dù là Thiên Đế.
Cô ta phạm chút sai lầm nhỏ ấy, sẽ được mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua.
Nhưng ai biết lần này không qua được.
Huyền Nhất chân nhân thở dài, Lam Sầm đã bị ông ta chiều qua sinh hư.
Nhưng con gái của mình, ông ta phải bảo vệ đến cùng.
Lam Sầm nghe được tin tức, xông vào, không dám tin nhìn tiên hầu của Thiên Đế tiên hầu đứng đó không hề sợ hãi, bọn họ lại dám đối đầu với ba cô ta, không muốn sống nữa sao?
Huyền Nhất chân nhân cương quyết đuổi tiên hầu của Thiên Đế đi.
Nhóm tiên hầu hừ lạnh một tiếng, quay người đi.
Thứ bọn họ muốn chính là thái độ này của Huyền Nhất chân nhân, cứng rắn kháng lệnh Thiên Đế, đây là mưu phản.
Huyền Nhất chân nhân, mưu phản.
"Chuyện này rốt cuộc là thế nào?" Lam Sầm hỏi.
Huyền Nhất chân nhân gọi tiên hầu bên người, sai hắn gọi đồ đệ ẩn núp bên người tiên thái tử đến, sau đó mới nói cho Lam Sầm: "Bây giờ, cái tiên giới này không có ai là đối thú của tên nhóc Phó Dư kia."
Lam Sầm trợn to đôi mắt đẹp: "Sao có thể?"
Trực giác nói cho cô ta, đây là sự thực, nếu không Nhạc Tâm sao dám cáo trạng cô ta, Thiên Đế sao dám mệnh lệnh tiên hầu đến bắt cô ta?
Huyền Nhất chân nhân không phải đối thủ của tiên thái tử, cho nên tiên thái tử cự tuyệt hôn ước, lực lượng tộc Thiên Đế cũng cứng lên, không sợ Huyền Nhất chân nhân.
Cô ta chợt nhớ tới Nhạc Tâm: "Chẳng phải tiên thái tử tim không thoải mái nên muốn bế quan sao?"
Huyền Nhất chân nhân: "Sao con biết?"
Lam Sầm mấp máy môi, thật lòng nói.
Rất nhanh, tên đồ đệ ẩn núp bên người tiên thái tử đến đây, cậu ta nói tiên thái tử từ thế gian trở về, bỗng nhiên miệng phun máu tươi, sau đó muốn bế quan.
Tin tức này, bị tiên hầu bên người tiên thái tử liều mạng che giấu, ngày đó cậu ta trùng hợp phục thị bên cạnh, tận mắt nhìn thấy.
"Sư phụ, đồ nhi nhìn thấy tiên thái tử che ngực thổ huyết, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, lúc này hắn lại bế quan, rất không thích hợp."
Trái tim của tổ tiên Thiên Đế nhất há lại để cho hắn dễ dàng sử dụng như vậy?
Đến khi Thiên Đế mệnh lệnh thiên tướng dẫn thiên binh nghìn nghịt vây quanh cung điện, ép Huyền Nhất chân nhân giao Lam Sầm ra, Huyền Nhất chân nhân nhìn thoáng qua mặt mũi tràn đầy kinh hoàng của con gái, ngón tay xiết chặt, rốt cục hạ quyết tâm.