Cho nên nếu Nguyệt Vô Nhai cố gắng tu luyện thì sau này cũng có thể trở thành cường giả Tinh Hoàng chân chính, thậm chí là cường giả Tinh Tôn!
Bắc Băng Tinh Hoàng thở ra một luồng hàn khí, hư không xung quanh lập tức ngưng tụ vô số bông tuyết nhỏ, ông ta nhìn Nguyệt Vô Nhai và nói: "Đi thôi, đến vương triều Thương Long."
Nguyệt Vô Nhai cảm thấy hơi bất ngờ: “Sư phụ, người mang ta đi sao?"
Bắc Băng Tinh Hoàng cười cười: “Ta với thái thượng hoàng của vương triều Thương Long từng là bạn tốt, bây giờ đã mấy chục năm không gặp, vừa vặn dẫn con đi đến đó rồi ôn chuyện với ông ta."
Lời này vừa nói ra, nụ cười trên mặt Nguyệt Vô Nhai càng tươi hơn.
Bắc Băng Tinh Hoàng đích thân dẫn hắn ta trở lại, sau lưng còn có thái thượng hoàng, lần này dù thế nào hắn ta cũng sẽ là thiên chỉ kiêu tử được chú ý nhất.
Đội hình mạnh như vậy thì ai có thể tranh đấu với hắn ta?
"Đa tạ sư phụ!"
Nguyệt Vô Nhai nhẹ nhàng nhảy một cái đã đáp xuống lưng Tiên hạc, khóe miệng hắn ta nhếch lên một nụ cười lạnh như băng, lần này Diệp Tu còn tranh với hắn ta thế nào?
Trong Thiên Nguyên Cửu Tiên cung.
"Khởi bẩm Cửu Tiên đại nhân, hiện nay Thánh Tử đã thành công lĩnh ngộ được ngôi sao thứ chín mươi chín, đã đến rất gần với cảnh giới Vạn Tinh Thiên Nguyên Quyết tâng thứ nhất đại viên mãn."
"Trong mười ngày ngắn ngủi, Thánh Tử đã thành công lĩnh ngộ kiếm ý, cầm ý, họa ý, thủy ý, băng ý, đồng thời năm loại ý cảnh này đều đã đạt đến mức độ tiểu thành."
Ý cảnh phân chia thành nhập môn, tiểu thành, trung thành, đại thành, viên mãn.
Trong lòng chín tiên tử không khỏi rung động. Thiên phú của tiểu tử này thật đáng sợ.
Dù là yêu nghiệt tuyệt thế đến mấy cũng cần mấy năm mới lĩnh ngộ được Vạn Tinh Thiên Nguyên Quyết hoặc là năm ý cảnh kia, nhưng chỉ trong mười ngày ngắn ngủi mà Diệp Tu đã †u luyện Vạn Tinh Thiên Nguyên Quyết đến ngôi sao chín mươi chín, năm ý cảnh nọ thì đạt đến trình độ tiểu thành.
Khả năng trưởng thành và sức lĩnh ngộ của Diệp Tu đã vượt xa dự đoán của các nàng.
Người này tuyệt đối là yêu quái!
Trong lúc chín tiên tử khiếp sợ, Mạc lão tiếp tục nói: "Đúng rồi thưa Cửu Tiên đại nhân, Thánh Tử nói hôm nay phải đi về vương triều Thương Long một chuyến, ngài ấy nói ngày mai là ngày vương triều Thương Long chọn lại đại tướng trấn quốc nên nhất định phải trở về."
Đôi mắt xinh đẹp mang đầy kinh ngạc của Mộng Linh hơi bình tĩnh lại: “Để hắn đi là được."
"Nhưng Mạc lão phải bảo vệ hắn cho thật." "Không thể để Diệp Tu có bất trắc gì."
Lúc này Tuyết Dao nhảy ra nói: "Tỷ tỷ nói rất đúng, Mạc lão nhất định phải bảo vệ tốt cho Diệp Tu."
Không biết tại sao khi nghe thấy Diệp Tu muốn ra khỏi thánh cung Thiên Nguyên thì chín vị tiên tử cao quý, bình thường căn bản không biết quan tâm người khác đều cảm thấy lo lắng cho an nguy của Diệp Tu.
Mạc lão nở nụ cười: “Cửu Tiên đại nhân yên tâm, ai muốn động vào Thánh Tử thì trừ phi bước qua xác của ta."
"Tỷ tỷ, mặc dù nói không để người khác biết, nhưng trên danh nghĩa Diệp Tu cũng là đồ đệ của chúng ta, lần này hắn xuống núi nhất định phải có đủ uy phong mới được, đồ đệ của Cửu Tiên cũng không thể quá keo kiệt đúng không?" Tuyết Dao lầm bầm nói.
Mặc dù Tuyết Dao còn nhỏ nhưng rất coi trọng mặt mũi, tuy lần này Cửu Tiên các nàng không thể đi cùng, nhưng cũng phải có đủ thể diện mới được.
Mộng Linh khẽ gật đầu: “Cũng đúng, Mạc lão ngươi đi đến sau núi, mấy ngày trước ta có bắt một con Tử Dực Thiên Bằng
cấp bậc Tinh Vương đỉnh cao, dùng nó làm thú cưỡi đi."
Nghe được câu nói này, Mạc lão suýt đã há to mồm kinh ngạc.
Tử Dực Thiên Băng cấp bậc Tinh Vương đỉnh cao! Không phải ai cũng có được đãi ngộ này.
Cửu Tiên đại nhân cũng thiên vị Thánh Tử quá rồi.