Chử Ca FULL


7.
Sau khi lĩnh thưởng, có rất nhiều người đến chúc mừng ta.

Nhìn thấy Chử Kiều có vẻ mệt mỏi nên ta đã nháy mắt để nàng đi trước.
Đợi mọi người giải tán hết ta mới có thể quay về lều trại trong ánh hoàng hôn cuối ngày.
Ngày mai quay về rồi.
Mặc dù trong khí trời rét đậm, vạn vật tiêu điều nhưng ở trong trường săn lại khiến ta cảm thấy rất thoải mái, cảm giác như tìm được nơi mà ta thuộc về.
"Chử Ca".

Giọng nói của Chu Sính vang lên sau lưng ta.
Quay đầu lại đã thấy trong tay y cầm một lọ thuốc.
"Pha với một ít nước ấm rồi bôi lên tay phải, ngày mai vết thương sẽ đỡ hơn rất nhiều".
"Đa tạ điện hạ".

Ta nhận lấy lọ thuốc.
Chu Sính rất tinh tế, chỉ có y phát hiện tay phải của ta bị thương do kéo cung.
Về đến lều, ta đột nhiên nhớ đến cáo nhỏ kia chắn hẳn đã tỉnh.

"Điện hạ có muốn xem Hỏa Hỏa không?".
Ta nghiêng đầu nhìn về Chu Sính, nếu y vào xem ta có thể cho y nếm thử sữa bò nướng.
Y không ngờ ta sẽ mời mình nên có chút sửng sốt, khuôn mặt như ngọc lúc này và khí chất của y trái ngược nhau, thật đáng yêu.
"Được".

Vén màn lên đã thấy chân sau của Hỏa Hỏa đang trèo trên giường còn hai chân trước thì chống xuống đất, bộ lông đỏ của nó lấm lem bụi đất.
Thật là quậy phá!
Chu Sính cười cười bước đến ôm nó vào lòng, tiện tay lấy chiếc khăn bên cạnh rồi nhẹ nhàng lau người cho nó.
Góc nghiêng của y đẹp đến mức làm ta thoáng chốc lơ đễnh.
Tại sao trên đời lại có người gương mặt vô tình nhưng trái tim lại dịu dàng, trong sạch đến vậy?
Ta định thần lại, khẽ sai nội thị mang sữa bò và lò nướng đến.

Ta ngồi cách y một khoảng, chậm rãi nướng sữa bò.
Hương thơm của sữa bò tỏa ra khắp phòng.
"Hỏa Hỏa tham lam".
Nghe vậy ta liền quay đầu nhìn về phía sau.

Viên lửa nhỏ kia đang cố giãy dụa thoát ra khỏi vòng tay của Chu Sính, ta nhịn không được mà bật cười: "Tiểu quỷ tham lam".
Chu Sính nhướng mày: "Nhưng cô cũng tham".
Không hiểu sao tim ta đập nhanh hơn.
Lúc này biểu cảm và giọng nói của y rất quyến rũ, thật không bình thường một chút nào.
Ta nhìn vào nồi sữa, khẽ nói: "Điện hạ chờ một chút, sắp được rồi".
Sữa bò nướng xong ta liền múc vào bát đưa cho Chu Sính.
Hắn cầm lấy thổi thổi rồi đút cho tiểu quỷ đang nằm trong lòng.
Hỏa Hỏa tuy ham ăn nhưng uống rất chậm, mãi đến khi ta uống xong một bát sữa vẫn đang thấy nó liếm liếm, không biết nó đã uống bao nhiêu mà không thấy dừng lại.
"Để thần nữ đút nó ăn, sữa bò nướng phải uống khi còn nóng".

Ta chỉ vào bát sữa bò đang bốc khói nghi ngút ở bên cạnh.
Chu Sính gãi cằm của Hỏa Hỏa một cách cưng chiều, khiến nó khó chịu ngẩng đầu, nhân cơ hội đó mà đưa bát cho ta: "Được".
Tiểu quỷ nằm trong lòng y tủi thân phát khóc làm ta cười c h ế t mất.
Ta nhận lấy bát, ôm lấy Hỏa Hỏa rồi ngồi lên giường, Chu Sính bước đến uống sữa.
Ngẩng đầu lên ta mới phát hiện Chu Sính và ta đang ngồi rất gần.
Mùi hương thơm mát của y cứ bao vây xung quanh ta, nếu ta không kính trọng y thì ta đã đem vị thái tử kim chi ngọc diệp này ra mà cợt nhả rồi.
Mặt ta ngày càng nóng lên, dần dần chuyển sang màu đỏ, không hiểu sao ta lại có phản ứng như vậy.
Ta sợ đắc tội Chu Sính nên sự hồi hộp và cảm xúc kia cũng dần tan biến.
Chu Sính không nói gì, chỉ nhếch nhếch khóe môi có vẻ tâm trạng rất tốt.
8.
Sau khi Chu Sính rời đi ta liền sai nội thị thu dọn lò nướng, tiện thể mang vào một thùng nước nóng.
Ta đổ lọ thuốc vào thùng gỗ, hương thơm tỏa ra khắp phòng hệt như mùi hương của y.
Ta cởi y phục, máng lên giá treo rồi ngồi vào thùng tắm nhắm mắt lại.
Âm thanh của quạt ngọc vang lên, ta trợn mắt, lập tức che tay trước ngực.

Hóa ra là Chu Tẫn.
Ánh mắt của hắn lạnh lùng, không khiêu khích hay khinh thường nhưng cứ nhìn chằm chằm vào ta.

Ta cảm thấy xấu hổ, giọng run run: "Đi ra ngoài".
Chu Tẫn không quan tâm, lấy một lọ thuốc từ trong tay áo ra rồi đặt lên bàn: "Toàn thân của nàng chỗ nào ta chưa từng nhìn thấy?".
Nhìn lọ thuốc kia mà trong lòng ta hoảng loạn, nói không nên lời.

Ta rất sợ hắn đối xử tốt với ta.
Vì sao lại như vậy thì ta cũng không biết nữa…
Nhưng Chu Tẫn không bao giờ làm ta thất vọng, hắn đã xé tan ảo tưởng này.
"Ta đã bôi thuốc mà thái tử điện hạ ban cho".

Ta trầm mình xuống nước một chút, không trực tiếp từ chối hắn.
Chu Tẫn bóp chặt quạt ngọc, khớp tay trắng bệch, mắt híp mà sát lại gần ta:
"Hôm nay hao tâm tổn sức giành chiến thắng là để lấy lòng thái tử sao?".
Ta đã quyết định buông bỏ hắn, nhưng những lời nói này lại tựa như một con dao không ngần ngại mà cứa vào da thịt ta, tầm mắt ta dần trở nên mơ hồ.
"Đúng.

Ta dụ dỗ thái tử thì sao?".

Ta hét lên giận dữ, giọng khàn khàn.
Chu Sính băng thanh ngọc khiết tựa thần tiên, ta không dám tơ tưởng vậy mà giờ phút này lại bất chấp tôn kính.
Hắn nghe vậy thì ngơ ngác một lúc, sau đó đôi mắt tràn đầy sự tức giận cùng sát khí.
Hắn chống một tay lên thùng gỗ, tay kia thò vào nước càn rỡ ôm lấy ta, môi dán lại gần.
"Ngươi xứng không?".
Người ta mềm nhũn, không còn sức lực để chống cự nữa.

Chỉ có thể rủ mắt nhìn xuống mặt nước, sắc mặt trắng bệch.
Chưa dừng lại ở đó, Chu Tẫn nhỏ giọng mập mờ, trêu ghẹo: "Ta và ngươi hoan ái không ít, nay còn muốn bò lên giường thái tử sao?".
Ta không thở nổi, nước mắt giàn giụa.


Hắn thật xa lạ.
Chu Tẫn đột nhiên hoảng hốt, ánh mắt chấn động, mím môi như muốn giải thích.
Ta bật cười rồi giáng cho hắn một bạt tai.
Làn da trắng trẻo như ngọc của hắn giờ đây lại ửng đỏ.
Chu Tẫn rút tay về, đứng dậy liếc nhìn ta.
Hai chúng ta lẳng lặng nhìn nhau, một lúc sau hắn quay người rời đi.
Ta nhìn theo hắn: "Cầu xin điện hạ buông tha cho ta.

Ân tình ở Ly Hận Thiên về sau nếu có cơ hội ta sẽ báo đáp gấp trăm lần".
Ta không thể chịu đựng sự nhục nhã này được nữa rồi.
Chu Tẫn dừng chân, hơi quay đầu: "Ta không có ý đó".
Điện hạ có ý gì không quan trọng, ban nãy ta nhất thời kích động mạo phạm điện hạ, xin điện hạ thứ tội".
Nước cũng đã nguội, ta vuốt ve cánh tay, cười giễu:
"Thái tử là kim chi ngọc diệp, thần nữ không dám tơ tưởng.

Cho dù chỉ là công cụ làm ấm giường thì thần nữ cũng không xứng, thần nữ tự nhận thức được điều đó.

Ban nãy chỉ là lời nói trong lúc tức giận, mong điện hạ đừng xem đó là sự thật".
Chu Tẫn im lặng, cắn chặt răng tựa hồ như đang nhẫn nhịn điều gì.

Cuối cùng hắn nhắm mắt lại rồi quay đầu rời đi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận