Đêm đã khuya; một vầng trăng màu tím mờ ảo đang treo lơ lửng trên vòm trời.
Cả thành phố chìm vào một bầu không khí tĩnh lặng và băng giá.
Giai tầng bình dân vẫn lặp lại cuộc sống tẻ nhạt bình thường; ban ngày làm việc cật lực, đêm về ngủ yên - hoàn toàn không biết gì về những cơn sóng ngầm mãnh liệt tại đây cả.
Gần vùng ngoại ô thành thị, có một ngôi biệt thự tọa lạc tại đó.
Từ sân vườn đến đại sảnh của nơi này, không gian trông vô cùng quạnh quẽ.
Chỉ khi dọc theo con đường tiến vào căn phòng kia, mùi vị con người mới dày đặc hơn một chút.
Không những thế, còn có hai người.
Trên mặt sàn gỗ sồi đắt tiền, hai “xác chết” trông càng mờ ảo hơn dưới ánh nến heo hắt.
Một trong 2 thi thể ấy - xác chết của gã thanh niên - đột nhiên nhúc nhích và rên nhẹ một tiếng theo bản năng.
Đường Kỳ bất chợt mở mắt ra, để rồi tự thể nghiệm lấy một cảm giác kỳ lạ mà bản thân chưa bao giờ trải qua trước đó.
Kiểu, đây là một dạng đau đớn sau khi bị người khác đánh đập điên cuồng vào đầu mình.
Trước mặt hắn, mọi thứ đều biến thành từng ảo ảnh chồng lặp lên nhau.
Cơ thể vốn dĩ nên thoải mái cũng nặng nề dần, dù muốn nhấc một tay lên cũng vô cùng vất vã.
Nhưng ngay cả như vậy, Đường Kỳ cũng nhanh chóng ngồi thẳng lên.
Đầu tiên, hắn quay đầu nhìn xác chết của một lão già da đen bên cạnh.
Người này mặc trang phục quản gia, sắc mặt u ám xấu xa, hai mắt nhắm nghiền; dù không chạm vào nhưng hắn vẫn biết cái xác ấy đang trong trạng thái lạnh lẽo và cứng đờ.
Thi thể, đây mới là thi thể thật sự; Đường Kỳ vô thức tự nhủ.
Tuy nhiên, dù thâm tâm đang rối loạn nhưng hắn vẫn xoay đầu lại, quan sát cán cân cũ kỹ bằng đồng thau ở gần đó.
Bên trên cây thập tự giá nhuốm máu, quả nhiên đã có một bóng người xuất hiện ngay vị trí trung tâm.
Tuy bóng dáng ấy đã thu nhỏ lại rất nhiều, nhưng nét mặt vẫn duy trì trạng thái thống khổ kia lại giống y hệt với khuôn mặt của xác chết lão già da đen bên cạnh.
“Ha ha ha...!khụ khụ, mình thành công rồi.”
Đường Kỳ nhếch miệng cười ha hả; nhưng bởi vì chưa thể khống chế thân thể mới một cách trọn vẹn, khuôn mặt thanh tú của hắn có chút méo mó, nước mắt chảy ròng ròng, trông rất khó coi.
Từ một ác ma thấp kém - sau đó thành công bật ngược một lão già da đen tà ác rồi tái sinh thành nhân loại, quá trình tưởng chừng như không quá dông dài, nhưng đối với Đường Kỳ thì đây quả thật là một sự biến chuyển cực lớn.
Lúc này, dù hắn có buông thả thế này đi nữa thì cũng là một chuyện hiển nhiên.
Và khi hắn đang thỏa thích cười to, trong não bộ chợt chấn động mạnh một cái, giống như bị ai đó nện mạnh vào vậy.
Chỉ là lần này, trong đầu hắn như có một con đê vừa vỡ nát, mang theo một cơn hồng thủy ký ức tràn vào.
Nhưng khoảnh khắc lúc này lại khác hẳn với ban nãy, khi mà Đường Kỳ dường như hoàn toàn biến thành thanh niên kia, trải nghiệm lại mấy chục năm cuộc đời của kẻ lạ mặt ấy.
Khi Đường Kỳ tỉnh táo trở lại, hắn không chỉ biết mọi thứ về cơ thể nguyên bản này, mà còn nắm thêm một chút kiến thức về thế giới mới hiện tại.
Đây là một thế giới khá giống với Trái Đất trước đây, nhưng cũng khác hẳn về một số phương diện.
Hành tinh này được gọi là Hành tinh xanh Khởi Nguyên, và môi trường, ngôn ngữ, lịch sử hay những thứ khác đều tương tự như ở Trái đất.
Thế nhưng mà, nơi đây lại chứa đựng một số truyền thuyết thần bí - thứ mà khoa học chưa thể giải thích được.
Thế giới này cũng không có hàng trăm quốc gia như Địa cầu, trong khi cả một vùng lãnh thổ rộng lớn lại bị một vài đoàn thể chính trị phân chia rõ rệt.
Cụ thể là, Đế quốc Longevity, Liên bang Condor, Liên minh Europa, Đế quốc India cổ đại và Đế chế Maya...!cộng với một số thế lực nhỏ lẻ có thể bỏ qua, gộp lại thành bố cục chính trị hoàn chỉnh trên cả hành tinh xanh này.
Bên cạnh đó, danh tính của Đường Kỳ chỉ là một cư dân bình thường sinh sống tại thành phố Moses thuộc quyền quản lý của tiểu bang Mật Hoàng, nằm trong Liên bang Condor; và hắn cũng là một cậu quý tử khá giả vừa mồ côi cha mẹ.
Thật ngạc nhiên thay, tên gốc của bộ cơ thể này cũng được gọi là Đường Kỳ.
Cha mẹ hắn là người sáng lập công ty sắt thép họ Đường, một công ty tầm trung và chỉ có thể chiếm một thị phần nho nhỏ trong cả thị trường sắt thép tại thành phố Moses.
Dù vậy, chỉ nhiêu đấy thôi cũng đủ để mang lại một khối tài sản khấm khá cho cả gia đình.
Đáng tiếc là, hai vị chủ cả đầy tham vọng của công ty lại mất mạng trong một vụ tai nạn.
Đương nhiên, tay chủ nhân thật sự của cơ thể hiện tại này chết đi không phải do u buồn trầm trọng vì cái chết của song thân, mà do bị lão quản gia hãm hại.
Lão Morgan, người quản gia đã làm việc trong nhà họ Đường hơn 20 năm, luôn được thanh niên trẻ tuổi này và bố mẹ cậu hết lòng tin tưởng.
Chính vì vậy, nguyên chủ đã bị lão Morgan đánh lừa.
Cậu ta thực sự tin rằng lão Morgan có sức mạnh ngoại cảm, hòng thực hiện một nghi thức tâm linh để gặp gỡ vong hồn của cha mẹ mình.
Sau khi uống vào một ly dung dịch đáng ngờ, linh hồn của cậu ấy quả nhiên đã rời khỏi cơ thể.
Đáng buồn thay, những gì mà cậu ta nhìn thấy không phải là cha mẹ mình, mà là lão Morgan - kẻ cũng đã biến thành trạng thái linh hồn.
Mà lúc này, lão Morgan đã xé bỏ lớp mặt nạ đạo đức giả của bản thân, thay vào đó là diện mạo dữ tợn gớm ghiếc.
Tất nhiên, đó không phải là một nghi lễ ngoại cảm, mà là một nghi thức tà ác nhằm tráo đổi linh hồn.
Lão Morgan, tay già gân độc ác này, không chỉ để mắt đến tài sản của nhà họ Đường, mà còn thèm muốn cơ thể tươi trẻ của Đường Kỳ nữa.
Chỉ tiếc rằng, cũng có vẻ như đây là lần đầu tiên lão Morgan thực hiện nghi thức này.
Lão không quen thuộc với nó cho lắm, ít nhất là không biết Ác ma Phán xét đau đớn trên ngọn thập tự có thể rời khỏi cán cân nghiêng trong một thời gian ngắn ngủi.
Vì vậy, Đường Kỳ - một kẻ xuyên không - đã có thể bật ngược thành công.
Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ nấp sau lưng - mọi thứ đều thuộc về Đường Kỳ.
Hiện tại, Đường Kỳ - người đã dần quen với cơ thể mới - vừa hấp thụ ký ức trong tâm trí, vừa phân loại chiến lợi phẩm của mình, cũng chính là di sản của lão Morgan.
Cơ thể của lão Morgan đã bị Đường Kỳ trói gô lại.
Mặc dù Đường Kỳ chắc mẫm một trăm phần trăm rằng lão đã chết, nhưng linh hồn của lão đã bị cán cân nghiêng bắt giữ và trở thành con ác ma Phán Xét mới.
Nếu không có ai thực hiện nghi thức hoán hồn lần nữa, có lẽ lão ta sẽ chẳng bao giờ có thể trở mình lại được.
Tuy nhiên, tính cách thận trọng của bản thân đã thúc đẩy Đường Kỳ gia tăng thêm một lớp bảo vệ.
Đối với việc tiêu hủy thi thể, Đường Kỳ cũng đã nghĩ tới.
Nhưng hắn đang cân nhắc đến một sự lựa chọn khác, thế nên tạm thời chưa ra tay.
Sau khi thu dọn xong xác chết này, tất nhiên mọi thứ trên người lão Morgan đều được Đường Kỳ moi ra.
Tổng cộng có 6 món vật phẩm.
Vật đầu tiên là cán cân hoán hồn quen thuộc, bị Đường Kỳ trực tiếp gạt sang một bên.
Vật thứ 2 là một quyển bút ký trông khá cũ kỹ.
Vật thứ 3, thứ 4 và thứ 5, trông có vẻ như là những chế phẩm vu thuật rất thô ráp.
Vật cuối cùng là một quyển sách cuộn lại làm bằng da thú.
Trước hết, Đường Kỳ dõi mắt nhìn về quyển bút ký kia.
Hắn mở ra, lật xem thử.
Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt hắn là từng trang giấy khô héo và vàng vọt, nhìn thoáng qua là biết vật này đã có tuổi đời cực xa xưa.
Bởi vì ký ức của cơ thể gốc, chữ viết của thế giới này hoàn toàn không ảnh hưởng đến khả năng đọc hiểu của Đường Kỳ.
Mà nội dung ghi trong đây lại khiến Đường Kỳ khá hứng thú.
Vu thuật, mỗi một trang đều ghi về một loại vu thuật.
Nhưng từ cách mô tả, có vẻ như tất cả chúng đều là vu thuật theo phương pháp tà ác.
Hơn nữa, điều kiện để thực hành từng loại vu thuật rất phức tạp, và hiệu quả dường như cũng không mạnh mẽ như trong truyền thuyết.
Đại loại như, với mục đích giết người cướp của, điều kiện tiên quyết để bắt đầu thuật này vô cùng hà khắc, lại rối tinh rối mù
Ví dụ, muốn thực hiện một vu thuật có tên là “Trái Tim Hãi Hùng” thì trước hết phải thu thập máu, tóc và móng tay của mục tiêu; sau đó chọn một thời điểm và địa điểm cụ thể, thiết lập một nghi thức phức tạp để triệu hồi con quỷ hãi hùng nhằm xâm lược vào giấc mơ của mục tiêu.
Sau một vài ngày liên tiếp, mục tiêu sẽ rơi vào trạng thái gặp phải ác mộng quanh năm, cuối cùng trở nên điên loạn.
Hay một vu thuật gọi là “Con rối Uluru”.
Sau khi thành công, vu thuật này có thể tạo ra một con rối hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh bản thân.
Tuy nhiên, yêu cầu đầu tiên là phải tìm ra mục tiêu có trí thông minh bẩm sinh bị khuyết tật, sau đó ngâm kẻ đó vào một loại nước thuốc đặc biệt, mà phương pháp chế nước thuốc ấy đòi hỏi một độ chính xác cực cao - tương đương với quá trình thay máu bằng giải phẫu ngoại khoa - thì mới có tỷ lệ thành công nhất định.
Mà tỷ lệ thành công nhất định này, ắt hẳn cũng không quá cao.
Mặc dù các món vu thuật này vừa tà ác vừa rườm rà, Đường Kỳ vẫn xem chúng với sự thích thú.
Hắn đã xuyên không, tái sinh tại một thế giới xa lạ.
Mặc dù đã biết một số thông tin về thế giới mới, nhưng đây dường như là một thế giới cực an toàn và rất giống với Trái đất trong kiếp trước.
Thậm chí, thế giới này vẫn chưa sản xuất ra vũ khí hạt nhân, thế nên chắc chắn còn an toàn hơn mới đúng.
Nhưng từ cảnh ngộ của cơ thể gốc, dù không có vũ khí hạt nhân, nhưng lại có sức mạnh phi phàm tồn tại.
Đường Kỳ không thể không đoán rằng, chẳng lẽ đây là một thế giới hắc ám với yêu ma quỷ quái chạy loạn khắp nơi ư?
Nếu đúng như vậy, di vật để lại của lão già da đen này chính là phần tài nguyên mà Đường Kỳ có thể tận dụng để tự bảo vệ bản thân.
Trong phòng làm việc, ngoài một cái xác bị trói chặt và ngọn nến lung linh, chỉ có từng tiếng lật trang “soạt soạt.”
Chẳng mấy chốc, ngón tay của Đường Kỳ đột nhiên dừng lại tại một trang giấy nào đó.
So với các vu thuật khác, trang giấy này chi chít các dòng chữ, đi kèm với khá nhiều các hình ảnh minh họa đẹp đẽ; mà ở chính giữa trang giấy chính là một bức tranh vẽ hình chiếc cân nghiêng.
Đúng vậy, những gì được ghi trên trang giấy này chính là nghi thức hoán hồn.
Sau khi cẩn thận đọc lại cả nghi thức, Đường Kỳ mới thở ra một hơi dài.
Hắn đã triệt để xóa bỏ một chút vết tích nghi ngờ cuối cùng.
Theo nội dung bên trong quyển bút ký, nếu nghi thức thất bại, kẻ thiết lập nghi thức chỉ có 2 loại kết cục.
Một, bị cán cân hoán hồn bắt lấy - trở thành Ác ma Phán Xét mới.
Hai, trực tiếp tan biến.
Rõ ràng, lão Morgan xui xẻo phải gánh lấy kết cục đầu tiên.
Lão không biết thứ mà bản thân đã triệu hồi đến cũng không phải là Ác ma Phán Xét thực sự, mà là một linh hồn từ thế giới khác đang liều mạng để được tái sinh.
Rốt cuộc, lão Morgan nhẹ dạ cả tin vào lời của ma quỷ, để rồi trở thành một con quỷ mới tại đây, trong khi Đường Kỳ lại là người nhận hết mọi lợi nhuận trong vụ này.
“Có lẽ, mình sắp sửa bắt đầu cuộc sống mới rồi.”
Đường Kỳ thở dài, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp.
Ai đã từng trải qua dạng trải nghiệm như của Đường Kỳ, e là khó mà tỉnh táo lại được trong một thời gian ngắn.
May mà phẩm chất tâm lý của hắn cũng không tệ, cộng thêm với cảm giác hứng thú vì có bản bút ký vu thuật kia.
Chỉ là khi Đường Kỳ lật đến một trang khác, sau đó nhìn thấy nội dung tiếp theo bên trong, vẻ mặt thư thái của hắn lập tức trở nên nặng nề hẳn.
Vừa lật nhanh, vừa đọc lướt qua vài trang, sắc mặt của Đường Kỳ lập tức trở nên ảm đạm đi rất nhiều.