Có Em, Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào Vừa Ấm Áp

Hôm nay Lâm Yên hẹn Triệu Hồng Lăng nói chuyện ký kết, không có rảnh nói mò với Bùi Vũ Đường, thu thập một chút liền tới nhà trọ của Triệu Hồng Lăng.

Hai người Đa Đa cùng Triệu Hồng Lăng đang thẩm tra đi thẩm tra lại hợp đồng.

"Đa Đa, đi mở cửa." Nghe thấy tiếng chuông cửa, Triệu Hồng Lăng nói.

Lúc này, Đa Đa đứng dậy, mở cửa.

"Yên tỷ, chị đến rồi." Trông thấy Lâm Yên, Đa Đa chào hỏi.

"Gọi chị là cái gì?" Lâm Yên mỉm cười.

Đa Đa: "..."

"Bà nội, bà đến rồi!" Khoé miệng Đa Đa hơi hơi co rúm, một lần nữa mở miệng nói.

"Nghe lời." Lâm Yên nhẹ gật đầu, nhét túi vào trên ghế sa lon.

"Lâm Yên, chị đã xem kỹ, hợp đồng của chúng ta đều không có vấn đề gì, chẳng qua là..." Ánh mắt Triệu Hồng Lăng rơi vào trên người Lâm Yên, vẻ mặt hơi có chút cổ quái.

"Lăng tỷ, làm sao vậy?" Lâm Yên hỏi.

"Chính là vấn đề tiền lương." Triệu Hồng Lăng đi thẳng vào vấn đề.

Lâm Yên: "Lăng tỷ, là tiền lương quá thấp, không hài lòng sao?"

"Không phải." Triệu Hồng Lăng lắc đầu: "Vừa vặn ngược lại, là tiền lương quá cao."

Triệu Hồng Lăng trước đó cũng cố ý đi hỏi một chút vấn đề tiền lương của giải trí Đỉnh Phong, tiền lương một số người đại diện uy tín lâu năm được giữ sau khi trích phần trăm, hoàn toàn hết sức lý tưởng, thế nhưng, phần hợp đồng này của Triệu Hồng Lăng, tiền lương còn cao hơn những người đại diện uy tín lâu năm kia của giải trí Đỉnh Phong.

Mà dựa theo như logic của người bình thường, bọn họ mấy người đi ăn máng khác này, tiền lương ban đầu cùng trích phần trăm chia hoa hồng, hẳn là không cách nào so sánh với cùng những công nhân viên uy tín lâu năm kia mới đúng.

"Sao lại không được! Lăng tỷ, chị cảm thấy còn có vấn đề gì không?" Lâm Yên khó hiểu.

Nghe thấy, Triệu Hồng Lăng gật đầu, nói: "Đối với đãi ngộ cùa giải trí Đỉnh Phong, chị tự nhiên là hết sức hài lòng, chị chẳng qua là kỳ quái, giải trí Đỉnh Phong vì sao lại bỏ ra giá tiền lớn như vậy? Chị đã xem qua, hợp đồng diễn viên của em, đãi ngộ đưa ra cũng rất tốt!"

"Cái kia còn phải hỏi sao, giải trí Đỉnh Phong cho rằng người ký đáng cái giá này, bọn họ mới có thể đưa ra, bọn họ cũng không phải làm từ thiện." Lâm Yên cười nói.

Đối với lí do thoái thác này của Lâm Yên, Triệu Hồng Lăng lại không có hoài nghi cái gì.

Chính như Lâm Yên nói, giải trí Đỉnh Phong không phải cơ quan từ thiện, bọn họ đích xác là nhìn trúng năng lực cùng tiềm lực của một người sau này, mới có thể tiến hành định giá.

Dựa theo suy nghĩ trước đó của Triệu Hồng Lăng, tiền lương cùng công việc của họ, nhất định phải thấp hơn trình độ trung bình của giải trí Đỉnh Phong, nhưng tình huống hiện tại, lại làm Triệu Hồng Lăng không có nghĩ đến.

Thu nhập của người đại diện bình thường là theo chân diễn viên, bởi vì giải trí Đỉnh Phong cho Lâm Yên đãi ngộ rất tốt, cho nên mới kèm thêm đãi ngộ của cô ấy và Đa Đa cũng rất cao.

Trong quá khứ, dạng người đại diện giống cô ấy, không dám suy nghĩ có thể tiến vào dạng công ty hàng đầu như giải trí Đỉnh Phong này.

"Tiền lương của em cũng tăng gấp bội đấy!" Đa Đa nhìn Lâm Yên chằm chằm, mặt mũi tràn đầy hưng phấn.

Giải trí Đỉnh Phong bên kia, tiền lương trợ lý đều là công ty trực tiếp thanh toán.

Gia cảnh của Đa Đa cũng không tốt, có thể nói là trụ cột trong nhà, thực ra, tiền lương tại giải trí Khải Tinh, cô đã hết sức thỏa mãn.

Chỉ có điều, tiền lương giải trí Đỉnh Phong cho cô, là gấp sáu lần giải trí Khải Tinh!

Đồng thời, đây vẻn vẹn chẳng qua là tiền lương thực tậo, nếu như cô biểu hiện tốt hơn, tiền lương còn có cơ hội tăng lên cực lớn.

Vừa mới bắt đầu xem xong hợp đồng, Đa Đa tựa như đang nằm mơ, căn bản khó có thể tin.

Lâm Yên cùng Triệu Hồng Lăng chờ trong chốc lát, rất nhanh, công nhân viên giải trí Đỉnh Phong bên kia đã tới.

Người tới là một công nhân viên phụ trách ký kết và một đồng nghiệp bên pháp lý của giải trí Đỉnh Phong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui