Tin nhắn vừa được gửi đi, nhưng Mộ An An vẫn gọi điện thoại cho hắn.
Vừa được kết nối, liền nói: “Anh đi theo sau, nhìn thấy cô ta về phòng của mình, thì anh mới trở về.
”
Bác sĩ Cố: “Đi theo sao.
”
Mộ an an: “Uh.
”
Bác sĩ Cố: “Nhưng tôi cảm thấy cô không cần phải cuống cuồng lên như vậy.
Trước đây không phải cô nói với tôi, cô và Thất gia còn có nhiều thời gian, sao bây giờ lại nhạy cảm như vậy, không giống cô chút nào?”
Mộ An An im lặng.
Ngày hôm qua khi nhìn thấy Đường Mật, liền trực tiếp cảm giác được mối nguy.
Sau đó, nhìn thấy thái độ của Thất gia đối với Đường Mật, cô
mới yên lòng, nhưng Đường Mật lại vào ở Ngự Viên Loan.
Cảm giác khủng hoảng của Mộ An An hoàn toàn bùng nổ.
Đường Mật không phải là tiểu thư quyền quý bình thường ở Giang Thành, cô ta là người của gia tộc Tông Chính phái tới!
Mộ An An là một cô gái rất tự tin.
Nhưng sự tự tin mà toàn thân Đường Mật phát ra, rõ ràng không phải là cảm giác thanh xuân của một cô gái trẻ mới ngoài 20 tuổi như cô, mà đó là
một người phụ nữ rất có nội hàm và quyến rũ.
Cô gái với phụ nữ, người thường thua thảm hại đều là cô gái.
Mộ An An lần đầu tiên lo lắng, bản thân tuổi không đủ, kinh nghiệm trải đời không đủ, sức hấp dẫn cũng không đủ.
Gặp phải tình địch xuất sắc, sẽ rất khó giải quyết.
Còn chưa tính, Thất gia vẫn còn coi cô là trẻ con.
Mộ An An nói: “Không có gì, chắc
là vừa nãy đánh nhau một trận với người ta, cho nên mới cáu kỉnh.
”
“Đánh nhau một trận?” – Bác sĩ Cố kinh ngạc:”Với ai?”
“Không có gì, chỉ là ngu ngốc muốn kiếm chuyện, đã xử lý xong rồi.
” – Mộ An An không muốn nhiều lời.
Bác sĩ Cố ờ bên kia cũng không có hỏi nhiều: “Vậy tôi đi trước, cô đi làm cho thật tốt.
”
“Uh.
”
Cúp máy, Mộ An An liền đi vào toilet, để xoa dịu tâm trạng một chút.
Kết quả, mới vừa ngồi lên nắp bồn cầu, liền nghe thấy tiếng động tĩnh ở bên ngoài.
“Cô nghe nói chưa, Mộ An An vừa mới mạo phạm Hoắc đại tiểu thư, cô ta cũng thực sự dám làm vậy.
”
“Mộ An An, người nào vậy?”
“Chính là thực tập sinh vô cùng xấu xí đó, cô có phải là kẻ ngốc hay không vậy? Cả đám bác sĩ
chúng ta, còn có ai xấu hơn cô ta không?”
“Có phải không vậy.
”.