"Yến Quy.
Yến Quy?"Giọng nói của Cố Dĩ Di đột ngột kéo Yến Quy ra khỏi dòng suy nghĩ của nàng, nàng sững sờ một lúc, sau đó quay đầu nhìn sang: "Hả?""Chị đang nghĩ gì vậy?" Bây giờ đang là đèn đỏ, Cố Dĩ Di dừng xe lại nhìn nàng.Yến Quy định thần lại và nhận ra áp suất không khí trên người nàng quá thấp, vội điều chỉnh lại trạng thái và cố nặn ra một nụ cười: "Chị đang nghĩ đến vụ án.
Mà hôm nay lại phải thức cả đêm rồi nên có chút mệt mỏi."Cố Dĩ Di nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu, nhưng không thể nhìn thấy được cảm xúc gì của nàng, khi đèn xanh, cô lại khởi động xe."Chị có chuyện gì thì phải nói với em nhé." Cô không hỏi nữa: "Chúng ta là người yêu của nhau, chị có chuyện gì thì cũng đừng gánh vác một mình nhé."Yến Quy mím môi nói: "Ừm, chị biết rồi.""Đừng có giấu em.""Ừ.""Cũng đừng có làm qua loa với em."Yến Quy nhìn chằm chằm và khuôn mặt của cô và nói: "Không đâu."Cố Dĩ Di không nói thêm gì nữa........Trong căn chòi nhỏ tối om, chiếc bật lửa trên tay người đàn ông đột nhiên sáng lên, ánh sáng soi rõ đường nét lạnh lùng và cứng nhắc trên cằm của người đàn ông, tay kia của hắn ta đang cầm điện thoại di động và đang gọi điện thoại."T, hôm nay tôi đã giúp anh thay đổi địa chỉ IP của anh rồi, điều này là trái với quy tắc, sẽ không có lần sau đâu nhé."Một giọng nữ phát ra từ điện thoại, còn có tiếng gõ bàn phím rõ ràng nữa.T cười khùng khục: "Tôi nói H à, anh lại sợ cô ta như thế sao?"H trả lời: "Cô ấy là chị tôi.""Cũng đâu có thân thích gì."H dừng lại một lúc rồi nói: "Còn hơn cả thân thích.
Hơn nữa tôi cũng không có người thân."T bật bật lửa trên tay một cái, ngọn lửa lại bùng lên sáng rực khuôn mặt không biết vui hay giận của hắn ta.Hắn không nói gì một hồi lâu, H do dự một hồi rồi lại lên tiếng: "T, đừng có làm chuyện ngu ngốc nữa."T không nhịn được cười: "Anh đừng có quên chúng ta là người như thế nào?"H nói: "Ý tôi là, anh đừng có công khai khích động công an nữa, tôi thực sự rất lo lắng cho anh."T giật mình, cổ họng cứng nhắc.
Bọn họ là những người đầu tiên tham gia K xã và đi theo Lão Quỷ, người phụ nữ đó rất nhiều mánh khóe, nhưng đối với họ lại rất tốt.
Mặc dù họ rất ít gặp mặt, cũng chưa bao giờ nhìn thấy khuôn mặt thật của đối phương, nhưng những cảm xúc này không phải là giả.
T có một vài người bạn, Z là người giỏi về thuốc nổ, H là hacker, còn C người mà hắn hận đến xương tủy.Hắn đã từng thực sự nghĩ rằng C là một người bạn tốt, nhưng hắn không ngờ rằng người bạn này thực sự là một đặc vụ ngầm được đưa vào nằm vùng."H.""Chuyện gì?""Cô gái à, cô đừng có ngu ngốc nữa là được, đừng lo lắng cho tôi.""T!" H vẫn còn muốn nói thêm cái gì đó nữa, nhưng T đã tắt điện thoại rồi.Trong bóng tối, T đứng dậy, đổ thùng xăng đã chuẩn bị sẵn xuống đất rồi đẩy cửa bỏ đi, hắn dùng bật lửa châm một điếu thuốc rồi ném chiếc bật lửa vào căn chòi chứa đầy xăng.T nhanh chóng rời khỏi đây và nhanh chóng biến mất trong màn đêm.Hắn từng rất thích C, mặc dù họ luôn đeo khẩu trang khi gặp nhau, nhưng người phụ nữ cao, mảnh khảnh, ăn nói lạnh lùng, quan trọng hơn là nàng có học thức uyên bác và ghi nhớ tốt, họ có tiếng nói chung nữa.T cảm thấy nàng rất hấp dẫn.Đã từng rất thích, bây giờ lại càng không thể tha thứ cho sự phản bội của nàng ấy............Một tuần sau khi vụ án của Tô Liệt kết thúc, đội điều tra hình sự Tân Hà lại bận rộn.
Trong phòng họp nhỏ, Nhậm Du Nhiên đang nghe Triệu Phong báo cáo: "Người chết tên là Võ Hanh, nam, độc thân, ba mươi sáu tuổi, nghề nghiệp không rõ, vẫn đang điều tra, không có người thân ở Tân Hà, hiện tại chỉ biết anh ta còn một người mẹ ở quê miền Nam."Các mối quan hệ thì sao?"Triệu Phong nói: "Vẫn đang điều tra, thời gian vụ án xảy ra đã quá muộn, bởi vì là ban đêm, có rất nhiều việc không thể tiến hành suôn sẻ được."Khuôn mặt Nhậm Du Nhiên lạnh như băng bắc cực, liếc nhẹ Triệu Phong: "Anh Triệu, rạng sáng ngày mai hãy đưa người đẩy nhanh tiến độ điều tra đi, chiều mai tôi cần biết tất cả các mối quan hệ của Võ Hanh.""Được!"Kết quả khám nghiệm tử thi của Yến Quy đã sớm được đưa đến, xác nhận rằng người chết là do trúng độc, chất độc cụ thể đã được gửi đi xét nghiệm rồi, vài ngày nữa mới có thể có kết quả.Vụ án này rất rõ ràng hung thủ là T, nhưng tại sao hắn lại giết Võ Hanh đã trở thành một vấn đề cấp thiếp nhất cần được điều tra trong giai đoạn này."Chỉ có hai khả năng, một là T vừa xảy ra thù oán với Võ Hanh này, hai là vẫn mua bán mạng người, cho nên việc cấp bách trước mắt vẫn là điều tra mối quan hệ của Võ Hanh." Nhậm Du Nhiên nhíu mày nói: "Còn nữa phía Diêu Viễn cần điều tra rõ, rốt cuộc hung thủ có ở trong tòa nhà đó hay không hoặc là hắn đã dùng cách này để tránh khỏi camera giám sát ra vào của tiểu khu....!"Họ đã bận rộn cả đêm, bây giờ đã là rạng sáng, Nhậm Du Nhiên liếc nhìn điện thoại của cô ất và hỏi mọi người có muốn cùng nhau ra ngoài ăn sáng không.Cả một đêm không ngủ, lại còn bận rộn nữa, bây giờ đã rất đói rồi, ba người cùng nhau đi xuống tầng, định ra quán điểm tâm gần đó ăn chút gì.Vừa mới đi xuống tầng còn chưa kịp rời khỏi cục, điện thoại di động của Nhậm Du Nhiên đã đổ chuông, cô ấy liếc nhìn số điện thoại gọi đến, khóe mắt hiện ra một ý cười, sự cáu kỉnh và mệt mỏi vừa rồi đã bị cuốn đi."Alo, sao hôm nay em dậy sớm vậy?"Tất nhiên là Hạ Chi Tinh gọi đến, cô ấy cười và nói: "Em sẽ mang bữa sáng qua cho chị."Hai mắt Nhậm Du Nhiên sáng lên: "Em đang ở đâu?""Đây là bãi đậu xe ở ngã tư bên trái từ cục thành phố của chị đi ra.""Được rồi! Vậy chị sẽ qua đó!"Hạ Chi Tinh lại nói: "Gọi pháp y Yến và đội trưởng Cố cùng đi đi, em đoán là cả ba người đều chưa ăn đúng không.""Được rồi."Sau khi tắt điện thoại, Nhậm Du Nhiên nói với Yến Quy rằng Hạ Chi Tinh đã mang bữa sáng đến cho họ rồi, nhưng cả hai đã từ chối và Nhậm Du Nhiên liền cưỡng bức kéo họ đi.Chiếc xe thương vụ đậu ở ven đường, Nhậm DU Nhiên gõ cửa xe, cửa tự động mở ra, cô ấy ngồi lên xe, Yến Quy và Cố Dĩ Di cũng lên theo.Hạ Chi Tinh bảo tài xế đóng cửa, cô lấy từ trong túi ra hai hộp cơm, trong đó có bánh mì và cơm nắm đã được chuẩn bị sẵn."Em đoán là mọi người chưa ăn cơm nên em đã làm thêm một ít, tay nghề không tốt lắm, pháp y Yến và đội trưởng Cố đừng chê cười nhé."Khi nàng ấy vừa nói xong, Nhậm Du Nhiên đã cầm lấy một nắm cơm và ăn ngấu nghiến, cô ấy vừa ăn vừa nói: "Hai người họ có đồ ăn là tốt lắm rồi, lại còn nói cố ăn nữa, hai người dám nói là không ngon thì chị sẽ đá họ ra ngoài luôn."Cố Dĩ Di bật cười nhìn cô ấy nói: "Ăn cũng không chặn được họng của cô nhỉ, chúng tôi bị ăn giấm rồi."Nhậm Du Nhiên thật sự rất đói, cô ấy đã nuốt chửng mà không cần quan tâm đến hình tượng của mình.
Hạ Chi Tinh lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau miệng cho cô ấy, Nhậm Du Nhiên tự mãn nhướng mày nhìn Cố Dĩ Di.Cố Dĩ Di không quan tâm đến cô ấy, thể hiện tình cảm cũng không có gì mới mẻ, giống như không thể hiện, ngây ngô.Ba người cùng nhau ăn chút đồ ăn trên xe của Hạ Chi Tinh, bụng đói như vậy cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều và không còn mệt mỏi như vậy nữa rồi.
Nhậm Du Nhiên lấy điện thoại di động ra, trên đó còn có tài liệu của vụ án, nhấm vào đó chính là ảnh chụp của người chết.Hạ Chi Tinh ngồi bên cạnh cô ấy, nhìn qua màn hình cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, người trong ảnh có chút quen thuộc cho nên nàng ấy không thể không nghiêng người nhìn lại lần thứ hai.Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của nàng ấy, Nhậm Du Nhiên trầm giọng hỏi: "Có chuyện gì thế?"Hạ Chi Tinh nhìn chằm chằm vào bức ảnh trên màn hình điện thoại di động, cau mày nói: "Nhiên Nhiên, hình như em biết người này."Nhậm Du Nhiên sửng sốt: "Cái gì?""Anh ta là một phóng viên giải trí, đồng thời cũng là một người tiếp thị.
Hai ngày trước công khai đăng tải trên Weibo để xin lỗi Lam Tịch và làm rõ người có tài khoản "chuyện phiếm giải trí", bên dưới bình luận chính là người này."Nhậm Du Nhiên có vẻ nghiêm nghị hỏi lại: "Chi Tinh, em chắc chứ?"Hạ Chi Tinh nhìn kỹ bức ảnh, gật đầu nói: "Chắc chắn ạ.
Anh ta tương đối nổi tiếng trong giới, có mặt ở không ít các sự kiện.
Hiện tại đang là thời đại của mạng xã hội, trong giới có không ít công ty môi giới, nền tảng xã hội, chủ đầu tư đều hợp tác với phóng viên, anh ta tham gia rất nhiều hoạt động, em cũng quen biết anh ta."Nghe nàng ấy nói thế, Nhậm Du Nhiên và Yến Quy, Cố Dĩ Di đều nhìn nhau, lập tức gọi điện thoại cho Triệu Phong: "Kiểm tra tài khoản "chuyện phiếm giải trí" xem đã gây thù oán với những người nào."Sau khi Nhậm Du Nhiên đã liên lạc với Triệu Phong xong, Yến Quy mới nói: "Chúng ta cũng có thể kiểm tra theo manh mối của Tô Liệt, không phải là có hai địa chỉ sao?"Lời nhắc nhở của Yến Quy rất hay, vì Tô Liệt đã đưa ra hai địa chỉ, họ có thể lập tức kiểm tra rồi.
Trước đó sợ rằng hành động sẽ khiến hung thủ cảnh giác, nhưng bây giờ hung thủ đã tự mình không chờ được mà nhảy ra ngoài khiêu khích cảnh sát rồi, vậy thì không còn gì phải lo lắng nữa.
Đến bây giờ, T đã công khai khai chiến với cơ quan công an rồi, không còn ý định ẩn trong bóng tối nữa rồi.Sau khi ăn sáng xong, Yến Quy và Cố Dĩ Di xuống xe trước, Nhậm Du Nhiên nói thêm vài câu với Hạ Chi Tinh."Bảo bối, lát nữa em có bận việc gì không?"Vách ngăn của ghế sau và ghế trước đã được nâng lên, tài xế không thể nhìn thấy phía sau, Hạ Chi Tinh vươn tay ôm Nhậm Du Nhiên, nằm trong vòng tay cô ấy thì thầm nói: "Em phải quay lại Kinh Thành một chuyến, vẫn còn công việc ở đó."Nhậm Du Nhiên lập tức bĩu môi, Hạ Chi Tinh không nhịn được mà bật cười khi nhìn thấy bộ dạng đó của cô ấy, đưa tay bóp miệng của cô ấy."Đừng bĩu môi, có thể treo cả ấm trà lên rồi này."Nhậm Du Nhiên không vui, ôm chặt Hạ Chi Tinh làm nũng, không chịu buông tay: "Lại muốn đi rồi sao."Hạ Chi Tinh xoa đầu cô ấy nhẹ nhàng nói: "Ngoan.
Ba ngày nữa em về rồi.""Ba ngày rất dài đấy.""Không phải chị cũng bận sao?"Nhậm Du Nhiên: "...." Được rồi, không thể phản bác được nhưng cô ấy vẫn không vui.Rầm rì rầm rì.Hạ Chi Tinh vừa cười vừa dỗ dành cô ấy, trong lòng nghĩ rõ ràng nàng ấy đã tìm được bạn gái lớn hơn mình bốn tuổi nhưng hóa ra lại là một đứa trẻ con.Cuối cùng Nhậm Du Nhiên còn tranh thủ lợi dụng cơ thể Hạ Chi Tinh một chút, lúc cô ấy chuẩn bị xuống xe, còn giúp bạn gái đã mềm nhũn trong vòng tay sửa lại quần áo, hôn lên môi nàng ấy một cách miễn cưỡng, cuối cùng cũng ấn nút công tắc cửa tự động mở ra."Phải nhớ chị đó."Hạ Chi Tinh ừ một tiếng, nhẹ nhàng dặn dò cô ấy: "Chị nhớ chú ý an toàn nhé."Nhậm Du Nhiên xuống xe vẫy tay chào nàng ấy: "Yến tâm đi đi."Cửa xe lại bị đóng lại, chiếc xe thương vụ chạy ra khỏi chỗ đậu xe, Nhậm Du Nhiên nhìn chằm chằm vào phía sau xe một lúc lâu.Sau khi quay lại, cô ấy nhìn thấy Yến Quy và Cố Dĩ Di đang đứng cách đó không xa, Cố Dĩ Di nhìn cô ấy với vẻ mặt vô hồn, trêu chọc cô ấy: "Ôi, không nỡ xuống xe luôn rồi sao?"Nhậm Du Nhiên cắm đầu đi qua, thở dài và nói: "Cô ấy còn có việc ở Kinh Thành."Cố Dĩ Di vừa rồi còn đang trêu chọc cô ấy lúc này mới lại đồng cảm, vỗ vỗ vai cô ấy an ủi: "Dù sao cô cũng đang bận rồi, không sao đâu."Nhậm Du Nhiên: "....." Cô ấy không cảm thấy đã được an ủi."Tôi vừa mới thảo luận với Yến Quy, chúng ta sẽ đến địa chỉ nơi Tô Liệt để lại, số một bốn sáu, ngõ X, đường XX, khu Tây Thành."Bây giờ sao? Đã qua một đêm rồi, tôi vốn muốn bảo các cô về nhà nghỉ ngơi trước đã." Nhậm Du Nhiên hơi ngạc nhiên.Yến Quy nói: "Phải đi trước một bước, xem nơi đó rốt cuộc là nơi nào."Nhậm Du Nhiên suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Có cần đưa theo vài người nữa không?"Cố Dĩ Di lắc đầu: "Không, có tôi ở đây.
Hơn nữa chúng ta chỉ đi một vòng, sẽ không đi vào, không có chuyện gì đâu."Yến Quy nói: "Nhưng, cần đội trưởng Nhậm giúp tôi một chút."Nhậm Du Nhiên gật đầu nói: "Giúp chuyện gì?""Mượn giúp tôi một con chó nghiệp vụ."Nhậm Du Nhiên: "????"