Edit: windy
Đế Đô.
“Dịch Thần, mẹ cậu tìm kìa!” Ngoài văn phòng, giọng của Lý Lợi vang lên.
Dịch Thần đang đang biên tập mã hóa, nháy mắt trên màn hình liền xuất hiện chuỗi mã hóa sai lệch.
“Thần Thần, con đang làm việc sao?”
Cửa văn phòng bị đẩy ra, Tiền Tuệ mang theo một túi lớn đi tới.
Dịch Thần bỏ công việc lại, đứng dậy tiếp nhận túi đồ.
“Mẹ, mẹ tới thì cứ tới, mang gì tới vậy?”
Tiền Tuệ liếc nhìn anh một cái, “Ai nói là cho con, đây là cho An An, đúng rồi, hôm nay An An tới công ty chưa?”
Dịch Thần đầu đầy hắc tuyến, “Mẹ, An An không làm ở đây.”
Anh nói không hề sai, công ty cô làm đích thực không phải ở đây, huống hồ lúc này mới qua vài ngày, mẹ đã ôm một túi lớn tới đây cho cô ấy, còn không hù chết cô ấy.
“Không làm ở đây? Thần Thần, mẹ là mẹ của con đấy, đừng có nói dối để mẹ quay về.” Bà sẽ không để mình bị quay vòng vòng đâu.
“Mẹ, con nào dám, An An thật sự không làm ở đây, mẹ cũng không xem xem đây là chỗ nào, đây chỉ có một người con gái.”
Tiền Tuệ nghe anh nói như vậy, cũng thấy có đạo lý, nhưng con dâu bà không làm ở đây, vậy ở đâu?
“Thần Thần, con nói cho mẹ biết địa chỉ làm việc của An An, hoặc là đến trường học của con bé, mẹ có thể tự đi tìm nó.”
Dịch Thần: “...”
“Dịch Thần, phần mềm nhỏ tôi nhờ anh làm thế nào rồi?”
Giọng Lê An An lớn tiếng từ ngoài cửa truyền vào.
Mắt Tiền Tuệ sáng lên, nụ cười càng thêm sâu, xoay người hô: “Con dâu, mẹ tới thăm con đây!”
Dọa!
Lê An An hiển nhiên không nghĩ tới Tiền Tuệ lại ở trong văn phòng của Dịch Thần, ngây ra một hồi, sau đó nói: “Dì, dì cũng ở đây ạ.”
“An An, dì tới thăm con, Thần Thần còn nói con không làm việc ở đây, hừ, xú tiểu tử này là không muốn ta gặp con thôi.”
Lê An An nắm lấy tay bà, giải thích: “Dì, chỗ cháu làm việc thực sự không ở trong công ty này, công ty cháu ở trên tầng trên.”
“Như vậy sao, dì cũng nói rồi, xú tiểu tử này vẫn không có gan lừa gạt ta.”
Hai người: “...” Thay đổi nhanh như thế, là học lật mặt hả?
Tiền Tuệ không quản biểu tình của hai người, kéo Lê An An đến chỗ túi lớn bên cạnh.
“An An, những thứ này đều là ta mang lên cho con, sắp giữa trưa rồi, con gái vẫn nên ăn ít thức ăn bên ngoài thôi, dễ đau bụng, những thứ này đều là dì tự mình làm, để cho con và Thần Thần cùng nếm thử, hương vị tuyệt đối rất ngon!”
Lê An An rất muốn nói cô mỗi ngày đều ăn đồ ăn của Phúc Vườn, tuyệt đối sạch sẽ, nhưng thấy mẹ chồng tương lai có lòng tốt cũng không thể cô phụ, chỉ là đáng tiếc cho đồ ăn buổi trưa hôm nay, cô nhớ rõ thực đơn hôm nay có thịt viên...
“Vâng, dì, đồ dì làm khẳng định là ngon nhất, cháu và Dịch Thần nhất định sẽ ăn hết tất cả!”
Nắm chặt tay quả đấm quơ cánh tay lên, khí phách hùng dũng oai vệ hiên ngang, như là một chiến sĩ.
Tiền Tuệ bị bộ dáng của cô đùa đến vui vẻ, “Nha đầu này, chẳng lẽ còn chưa tin lời dì nói?”
Lê An An vội vàng nói: “Làm sao có thể, cháu chỉ là lo lắng đồ ăn hôm nay quá ngon, sau này ăn mấy đồ thức ăn nhanh kia, khẳng định khẩu vị không tốt như trước nữa.”
Dịch Thần: “...” Hôm nay mặt trời mọc phía tây sao, Lê An An chưa từng có khẩu vị không tốt vậy mà có thể nói khẩu vị sẽ không tốt.
“Này cũng đơn giản, sau này mỗi ngày dì đều đem thức qua được không.”
“Không cần!”
“Không được!”
Nếu là mỗi ngày sau đều như vậy, bọn họ còn không phải bị cười chết sao!
Vẻ mặt Tiền Tuệ nghi ngờ.
Dịch Thần tiến lên kéo tay bà, “Mẹ, thỉnh thoảng làm một lần là được, nếu là mỗi ngày đều đem cơm tới, chút tiền con kiếm còn không đủ tiền xe cộ đâu.”
Lê An An sau đó nói: “Đúng vậy, dì, vãn bối như cháu sao có thể để cho dì vất vả mỗi ngày được.”
“Nhưng mà, cơm công ty hai đứa?”
Con dâu của mình, sao có thể chịu đãi ngộ không tốt được.
“Dì, đồ ăn công ty cháu rất ngon, thật sự, hơn nữa đều là phối hợp dinh dưỡng.”
“Thật là như vậy?” Tiền Tuệ vẫn có chút không tin.
Lê An An khẳng định gật gật đầu, thực là như vậy.
Tiền Tuệ nhẹ nhàng thở ra, “Như vậy dì cũng an tâm, nhưng mà An An, nếu là ăn đồ ăn không quen cứ bảo Thần Thần đưa con tới nhà dì ăn, dì nhất định làm một bữa lớn.”
“Cảm ơn dì ạ.”
“Chậc, đều là người một nhà, nói cái gì cảm ơn với không cảm ơn.”
Lại nói tới Lily, giờ phút này cô đang tập yoga.
“Ầm.”
“Thật là quá đáng!”
Vẻ mặt Garci tức giận xông tới, ngồi ở trên ghế bên cạnh, rót một chén nước một ngụm uống hết.
Lily môi đỏ thở ra một hơi, nhắm mắt lại nhàn nhạt hỏi: “Làm sao vậy?”
“Còn có thể làm sao vậy, tôi mấy ngày nay đi ăn cơm với mấy đạo diễn với nhà sản xuất, nhưng bọn họ cả đám đều không muốn cho cô một vai diễn, nói cái gì mà vai bọn họ không có vai cần người nước ngoài đóng, bằng không chính là một vai không quan trọng, còn có mấy chương trình nữa, cả đám khách mời đều là nổi tiếng, một chút cũng không muốn mời minh tinh không có danh tiếng như cô.”
Kết quả như vậy là cô ta không dự liệu được, dù sao Lily ở nước ngoài cũng có chút danh tiếng, mà theo tình huống ở sân bay khi đó, cô ta cũng đã có fan, rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề?
“Garci, Đế Đô chính là như vậy.”
Lòng người phức tạp hơn, nịnh nọt, bản thân coi như có chút nổi, nhưng cũng chỉ là một chút, so với những khách mời họ mời đến, bản thân cô ta đến cỏ dại cũng không bằng.
“Chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy mà rời đi sao? Lily, cô phải nhớ kỹ, chúng ta chỉ có thời gian là nửa năm!”
Garci cũng không muốn ép buộc gì, nhưng cô ta hiểu rõ, thời gian của Lily không nhiều lắm, nhất là bên trên vẫn còn có Văn tiểu thư nhìn tới, nếu là trong khoảng thời gian ngắn không làm ra bất cứ thành tích gì, như thế chờ đợi bọn họ chính là bị bỏ rơi.
“Garci, chúng ta vẫn còn có một cơ hội.” Cũng là cơ hội duy nhất...
Khóe miệng Lily nhếch lên, trong mắt lại sâu thẳm không thấy đáy.
“Cơ hội gì?”
“Đương nhiên là...”
Sân bay quốc tế.
Tô Thụy giống như rất nhiều người, kéo hành lý từ sân bay đi ra taxi.
Trước khi trở lại biệt thự, lấy ra chùm chìa khóa có chút kích động mở cửa ra.
Đáng tiếc, cảnh tượng tưởng tượng không hề xuất hiện...
Không có người hoan nghênh mình, cũng không có âm thanh vui mừng...
Lily đi ra ngoài làm việc rồi hả?
Cũng chỉ có lý do này có thể thuyết phục bản thân.
“Bốp.”
Thình lình xuất hiện âm thanh, làm cho anh ta không chút do dự đi lên trên lầu.
“Garci, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Đây là tiếng của Lily.
“Lily, không có cách nào cả, lúc trước trước khi tới đây công ty đã nói với chúng ta, nếu là không có chút tiến triển nào, lập tức trở về.” Garci nói gần như lạnh lùng nói.
“Không! Tôi không muốn về, Garci, nếu không, cô nói với công ty một chút, tôi không muốn cứ như vậy mà