Tạ Nghiên vừa đi, Hàn Mạt Mạt vốn dĩ còn đang do dự không biết nên nói hay không cũng không còn băn khoăn nữa.
“Hoắc tổng, anh mau ăn đi, nếu không sẽ lạnh đó.
Vừa đóng gói xong em liền mang đến cho anh, cơm còn chưa kịp ăn xong nữa.” Hàn Mạt Mạt thích mặc váy dài, thời tiết dần dần lạnh, cũng chỉ thêm một cái áo khoác mỏng có đôi khi không đủ giữ ấm.
Lúc cô ta cảm thấy lạnh Khương Hành đều cởi áo khoác cho cô ta mặc vào.
Có một người phụ nữ xinh đẹp đứng bên cạnh vừa tỉ mỉ vừa chu đáo tâm mình, Hoắc Duyên Niên lại cảm thấy trong lòng không vui vẻ như vậy, nhưng sự chú ý của anh vẫn ở trên người Hàn Mạt Mạt.
“Nhà hàng trước đây em thích ăn vừa ra món mới, tôi bảo thư ký đặt hai phần.” Ngay từ đầu Hoắc Duyên Niên muốn nói dứt khoát là cùng nhau đi ăn.
Nhưng không hiểu sao lúc nói ra khỏi miệng liền nhớ tới vừa rồi ánh mắt Tạ Nghiên tỏa sáng, tinh thần tốt bất ngờ.
Dù vậy nhưng nghe Hàn Mạt Mạt nói cô ta chưa ăn xong, vậy Tạ Nghiên cũng không ăn cơm no.
Hàn Mạt Mạt chuẩn bị ngồi trên ghế đối diện Hoắc Duyên Niên, nhớ lại lúc trước Hoắc Duyên Niên chỉ đặc biệt với một mình cô ta.
Nghĩ lại càng ngày càng khó gặp mặt Khương Hành, Hàn Mạt Mạt cảm thấy đàn ông có được sẽ không quý trọng, công việc có thể có nhiều vội vàng.
Nhưng trước đây Hoắc Duyên Niên có bận rộn đến đâu chỉ cần cô ta nói đói bụng, đều sẽ mời cô đi ăn cơm, công ty Khương Hành không phải bận rộn đến mức thời gian ăn cơm cũng không có sao.
Nghĩ như vậy Hàn Mạt Mạt hạ quyết tâm.
“Hoắc tổng! Anh có thể cho em tiếp tục làm việc ở Hoắc thị không?” Dao và nĩa của Hoắc Duyên Niên xẹt qua phát ra âm thanh chói tai.
“Lúc nào Hoắc thị cũng chào đón em.”
Dưới lầu Hoắc thị, Tạ Nghiên xem cảnh chính chủ đánh người chồng cặn bã ngoại tình.
Nghe lễ tân nói vị giám đốc Dương này trong lúc tụ tập ăn uống ở công ty thì uống say, gọi nhầm điện thoại cho tiểu tam, bảo tiểu tam đến đón gã ta.
Tiểu tam kia còn muốn quyến rũ Hoắc Duyên Niên, giám đốc Dương say rượu sợ tới mức tỉnh luôn sau đó kéo tiểu tam nhanh chóng rời đi.
Xem ra vị giám đốc Dương này không thể tiếp tục ở lại Hoắc thị nữa, Tạ Nghiên xem xong vở kịch trở về phòng làm việc.
Trước khi đi, chị gái nhỏ ở quầy lễ tân uyển chuyển nhắc nhở cậu phải cẩn thận Hàn Mạt Mạt, xem ra Hàn Mạt Mạt nói mình bị bắt nạt quả nhiên không thể tin thật.
Xuống dưới cũng có mười phút, Tạ Nghiên suy đoán Hàn Mạt Mạt và Hoắc Duyên Niên đã có tiến triển.
Quả nhiên vừa ra khỏi thang máy, thư ký liền nói bóng nói bóng gió cho cậu biết Hàn Mạt Mạt muốn trở về Hoắc thị làm việc.
“Trở lại làm việc?” Tạ Nghiên nhớ rõ nữ chính lẽ ra đã gặp mấy nam phụ ở công ty mới.
Sau đó bị nam chính phát hiện sau đó để nữ chính đến công ty của mình làm thư ký, sao bây giờ lại trở về Hoắc thị rồi?
Tạ Nghiên cảm thấy trên đầu mình có chút xanh.
“Anh Tạ Nghiên đói bụng không?! Mau tới ăn chút gì đi.” Vừa mới vào phòng làm việc, Hàn Mạt Mạt liền nhiệt tình chào hỏi Tạ Nghiên.
Mắt Tạ Nghiên nhìn trên bàn trà đặt mấy hộp thức ăn đã đóng gói, xem bề ngoài có lẽ điều do nhà hàng lớn sản xuất.
Thoáng xem qua, hẳn là phần cho hai người, Tạ Nghiên cảm thấy nữ chính một tay nắm hai đầu, quan tâm Hoắc Duyên Niên xong lại quan tâm đến mình.
“Không cần đâu, buổi trưa tôi ăn no rồi.” Tạ Nghiên lắc đầu.
“Đây là Hoắc tổng tự mình gọi món, ngài nhiều ít ăn chút?” Thư ký liếc mắt nhìn Hoắc tổng đang xem văn kiện cách anh rất xa, nhỏ giọng khuyên nhủ.
Hả? Hoắc Duyên Niên gọi đồ ăn cho Hàn Mạt Mạt không kỳ lạ, cậu không nghĩ Hoắc Duyên Niên còn có thể nhớ mình nữa.
“Vậy tôi ăn một chút nhé?” Tạ Nghiên để bụng ăn tráng miệng nhưng không ăn được, bây giờ có thể ăn rồi.
Tạ Nghiên ngồi xuống bàn trà, cẩn thận nhìn thức ăn, mỗi món đều không giống nhau, chỉ có tôm chiên là hai phần.
Một phần đặt ở trước mặt anh, một phần đặt ở trước mặt Hàn Mạt Mạt.
Hoắc Duyên Niên lại muốn cậu bóc tôm à?
“Nghiên Nghiên.” Người nào đó mở miệng.
Tạ Nghiên híp mắt, chỉ cần Hoắc Duyên Niên để cậu bóc tôm, cậu lập tức đẩy tôm cho Hàn Mạt Mạt.
Cậu cũng không tin Hoắc Duyên Niên dám cướp đồ ăn với Mạt Mạt.
“Em thích ăn tôm, ăn nhiều một chút đi.” Hoắc Duyên Niên nói xong tiếp tục làm việc.
Làm sao đột nhiên Hoắc Duyên Niên biết nguyên chủ thích ăn tôm?.