Cửu Thiên Địa Luân Hồi


ĐÌNH ÁNH NGUYỆT ĐÃ LUYỆN RA "TAM ĐANG THĂNG PHẨM "
- Không thể nào con nhóc đó làm sao mà có thể luyện ra Tam Đan Thăng Phẩm được
- mà thứ đó là gì chứ chưa bao giờ nghe qua
- chỉ là ăn may thôi
/BÊN TRONG TÂM TRÍ HOÀNG/
Huyền Hoàng:- * không ngờ ngươi lại có thể chỉ dẫn cho ta luyện ra thứ hơn cả Huyết Lệ mặc dù ta không biết nó là gì*
bi ẩn: - không có gì! nhưng chuyện này ngài không được nói với bất kì ai chỉ ta và ngài biết
Huyền Hoàng:-* được hứa là sẽ không nói cho ai cả*
/Ở MỘT NƠI KHÁC/
ẩn danh:- sao rồi? ngài ấy có bị gì không?
bí ẩn:- Thiên Thượng không bị gì cả chỉ là ngài ấy vẫn còn lưu lạc ở nhân giới
ẩn danh:- ngươi hãy tiếp tục đi theo hổ trợ cho ngài ấy không được xảy ra mệnh hệ gì!

bí ẩn:- tuân lệnh
/QUAY LẠI VỚI CẢNH CỦA HOÀNG/
-NGƯỜI THẮNG LÀ ĐÌNH ÁNH NGUYỆT
Ngữ Phụng:- *Bảo cô ấy mai đến trước cửa Tân Giang Thành*
- VỚI NGÀY MAI NGƯỜI THẮNG HÃY ĐẾN TRƯỚC CỔNG TÂN GIANG THÀNH
Phong Tử An:-( chui ra) lúc nãy ta thấy ngươi dường như không tự luyện mà nghe theo sự hướng dẫn của ai đó, ngươi lại không biết luyện đan sao lại luyện ra Tam Đan Thăng Phẩm?
Huyền Hoàng:-bí mật mà ngươi biến lại chui vô túi ta từ khi nào đấy
Phong Tử An:- lúc cô đi xuống trường đấu là ta lại biến thành hình dạng này
-NGƯỜI THẮNG CUỘC CÓ HAI LỰA CHỌN MỘT LÀ Ở LẠI TÂN GIANG THÀNH HAI LÀ SẼ CÓ MỘT KHOẢNG NGÂN LƯỢNG LỚN, MỜI CHỌN
Huyền Hoàng:- ta chọn ngân lượng
- con nhóc đó điên rồi đây là cơ hội ngàn năm có một mà lại vứt bỏ chỉ lấy tiền
- ôi phải ta là ta không phí phạm của trời như vậy đâu hic!
- cứ ra vẻ nói không chừng trong lòng đang rất nuối tiếc đấy chứ mà
Khánh Hiên:- ta không ngờ muội lại luyện đan giỏi như vậy
Huyền Hoàng:- à ta chỉ luyện đại mà thôi.

.

Khánh Hiên:- trời Hoàng muội cứ giấu diếm làm gì cho mất công hí hí
Huyết Lệ:- kệ đi Khánh Hiên muội ấy chắc là có lý do
Huyền Hoàng:-vẫn là Huyết Lệ hiểu ta nhất
Huyết Lệ:- nhưng mà về muội phải chia ta một khoảng ngân lượng đó để cảm ơn vì ta trị Khánh Hiên giúp
Huyền Hoàng:- * thâ!.


thật đáng GHÉT mắc mưu của hai tên chết bầm đó rồi*
Huyết Lệ:- sao rồi? không chia à? ta thật khổ mà
Huyền Hoàng:- à được, để về ta sẽ đưa cho huynh *còn lâu nhé nếu về thì ta sẽ đi du hoạn ăn chơi cho đến hết mới về*
/HÔM SAU/
Huyền Hoàng:- tự dưng tên kia lại kêu mình ra đây, mà cô là ai?
Ngữ Phụng:- nghe Tố Biên nói là cô có một con chu tước theo cùng, ta có thể đánh đổi tất cả chỉ cần cô đưa con chu tước kia cho ta
Huyền Hoàng:- rõ nó là Khổng Tước mà, ta không đưa
Ngữ Phụng:- là cô ép ta đấy mau đưa con chu tước kia đây( lao về phía Hoàng và đánh bật xa)
Phong Tử An:- quả nhiên ngươi vẫn còn sống
Ngữ Phụng:- chủ nhân? sao người lại ở đây? ta đã tìm người suốt mấy chục năm rồi
Phong Tử An:- câu đó ta phải hỏi ngươi! từ trận chiến 60 năm trước thì ngươi đã đi đâu?
Ngữ Phụng:- ta!.

ta từ năm hoá thân từ khổng tước thành người chưa bao giờ quên công ơn của người cả, từ trận chiến đó ta đã không thấy bóng dáng của người nên ta mới đi tìm
Phong Tử An:- ngươi không phải đã phi thăng tiên giới rồi sao? 7749 lần lôi kiếp là chưa đủ à?

Ngữ Phụng:- chỉ cần được theo người chuyện gì ta cũng bằng lòng
Phong Tử An:- ta có hai 2 điều kiện
Ngữ Phụng:-chủ nhân cứ nói!
Phong Tử An:-điều kiện thứ nhất ngươi phải giao Tân Giang Thành và chức thành chủ cho cô ta! vì như vậy ngươi mới có thể ngao du thiên hạ, 2 phải xoá kí ức ở nhân giới của ngươi
Ngữ Phụng:- ta bằng lòng nguyện vì người
Huyền Hoàng:- vậy thì ngươi có thân thế như nào? Tử An?
Phong Tử An:- ta nằm trong số Tứ Đại Thần Thú thượng cổ
Huyền Hoàng -Thần Thú?! *thật ngạc nhiên khi một phàm nhân như ta lại có thú nuôi là một trong Tứ Đại Thần Thú thời thượng cổ*
Phong Tử An:- không cần sợ ta không ăn thịt cô đâu
Huyền Hoàng:- sợ ư? ta sống chưa biết mùi vị sợ là như thế nào
Phong Tử An:- cứ chờ đi, rồi sẽ có một ngày chúng ta lại gặp nhau


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận