Đặc Công Manh Phi


Mỗi lần sau khi xuất hiện loại cảm giác này, Mộc Nghiên biết là có thứ tốt xuất hiện, để mặc cho cảm giác mang mình đi tới.
Quả nhiên, Mộc Nghiên lại một lần nữa nghiệm chứng giác quan thứ sáu của mình, lần này phát hiện chỗ này, xuất hiện dược liệu đều là linh dược lão đầu nói thế gian khó thấy.
Mộc Nghiên miệng khẽ ngâm nga, vừa thu thập, thân thể ở giữa núi rừng giống như tinh linh bướng bỉnh.
Bỗng nhiên trước mắt tản ra một đạo tia sáng bảy màu gì đó hấp dẫn ánh mắt Mộc Nghiên.
Rất lớn, so với trứng ngổng còn lớn hơn, không biết là tảng đá hay trứng, xung quanh nó tản ra ánh sáng bảy màu.

Mộc Nghiên hai mắt lóe sáng, đây là đồ chơi gì? Xem chừng giống như là bảo bối.
Mộc Nghiên từng bước tới gần, đây giống tảng đá xung quanh tản ra nhiệt lượng mạnh liệt.
Ngay khi tay nhỏ bé của Mộc Nghiên muốn tiếp cận, trên mình nó tỏa ra ánh sáng bảy màu càng thêm mạnh liệt.
Một màn kế tiếp khiến Mộc Nghiên giật mình trừng lớn mắt…
Chỉ thấy tảng đá vừa rồi còn nằm trên mặt đất, chậm rãi bay lên.
Càng làm cho Mộc Nghiên không thể tin được đó là, nàng giống như thấy tảng đá kia cười cười đối với nàng, tiếp đó đột nhiên hướng nàng bay tới…

Vốn cho rằng tảng đá sẽ đập tới trên người nàng, thế nhưng ngạc nhiên chính là, tảng đá kia trực tiếp từ mi tâm Mộc Nghiên tiếp nhận thân thể hắn.
Mộc Nghiên toàn than như nghe được sét đánh giống nhau, đứng yên bất động.
Rất lâu sau, Mộc Nghiên mới khôi phục tri giác, chuyện đầu tiên chính là kiểm tra thân thể mình, đặc biệt cái trán, thế nhưng không bị thương, cũng không một chút vết tích.
Đây là chuyện gì chứ? Vừa rồi tảng đá rõ ràng là hướng mình bay tới.
Lại nhìn xung quanh một chút, ôi chao, kỳ quái, cũng không thấy tảng đá kia.
Thế nhưng vừa rồi một màn kia là chuyện gì xẩy ra? Vì sao nàng lại thấy một màn quỷ dị như vậy??
“Ha ha…” Đột nhiên một tràng cười chế giễu vang lên, nhưng là không có ác ý.
“Là ai? Ai đang cười? Ra đây.” Mộc Nghiên toàn thân đề phòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận