Đại Tụng Sư


Q3 – CHƯƠNG 126: ĐƯỢC ĐỔI Ý KHÔNG


Dịch giả: Luna Wong


“Hôn sự còn phải bổ sung.”

Ngồi xuống, Lỗ phu nhân nhìn bốn người bọn họ: “Hôn sự của vương gia và Cửu Ngôn vốn là trên nghị thượng, bất quá dưới mắt Cửu Ngôn có thai, chỉ có thể chờ sinh xong dưỡng tốt thân thể lại nói.”

Quế vương nói: “Ta cũng nghĩ như vậy, không bằng mùa xuân sang năm mới làm.”

“Cũng tốt.” Lỗ phu nhân vừa nói vừa nhìn Lương Di, “Hôn sự của hai người các ngươi, trước đây viết thư báo hỉ, ta bắt đầu chuẩn bị. Chọn mười hai tháng tám, các ngươi cảm thấy được không?”

Lương Di không ý kiến, Lỗ Niệm Tông tự nhiên cũng không có.

“Một hồi đi thử hỉ phục, ” Lỗ phu nhân nói với Lương Di, “Tìm tú nương cố ý tú, chính là thời gian hơi vội vàng một ít, đa dạng bớt một chút.”

Lúc nói chuyện, để người mang hỉ phục tới.

Hình thức không có đổi mới, thế nhưng hoa văn lại là nghĩ qua, bất đồng với hỉ phục của người khác, so với kiện Lương Di trước đây mặc cũng đẹp mắt hơn rất nhiều.

Nàng cực hài lòng, cười ôm Lỗ phu nhân làm nũng: “Mẫu thân, người thật sự quá tốt, giống thân nương ta thật là tốt.”

“Ngươi hài tử này.” Lỗ phu nhân đầy mặt tươi cười, “Còn định mấy khúc vải ở Giang Nam chức tạo cho ngươi và Cửu Ngôn, ra hàng rất khó trên thị trường cũng rất hiếm thấy, các ngươi cầm làm y phục mặc.”

Lương Di vỗ tay, nói với Lỗ phu nhân: “Nương, người yên tâm, ta nhất định sẽ sáu sinh hài tử!”

Lỗ Chương Chi một miệng trà chưa nuốt, sặc mình ho khan.

Đỗ Cửu Ngôn nhịn không được cười ra tiếng.

“Làm sao vậy?” Lương Di không hiểu nhìn mọi người.

Lỗ phu nhân cười híp mắt nói: “Không có việc gì không có việc gì, ngươi cứ sinh, nương giúp ngươi nuôi.”

. . .

Buổi tối, mọi người ở trong nhà Trần Lãng ăn cơm.

Một mình Trần Lãng, là một tiểu viện tử, chỉ có hắn và Hoa Tử cộng thêm một bà tử mỗi ngày tới thu thập quét tước làm cơm tối.

Trong trong ngoài ngoài không quá nhiều đồ, phong cách của hắn luôn luôn diễn xuất tương tự.

Trần Lãng thay đổi thường phục, cùng Quế vương mỗi người một bên ngồi ở bên người Triệu Khải, đối diện còn lại là Đỗ Cửu Ngôn, Ngân Thủ, Hoa Tử, Nháo nhi, Lăng Nhung còn có củ cải nhỏ cùng nhau ngồi.

Buổi chiều Hoa Tử đã khóc một chập, lúc này mắt hồng hồng giơ cái ly, nói: “Ngày hôm nay ta nhất định phải uống một chén.”

“Cho người một nhà chúng ta đoàn tụ, cụng ly!”


Trần Lãng cười nói: “Rượu trái cây uống ít chút không có việc gì, nhưng cũng không có thể mê rượu.”

“Đã biết tiên sinh.”

“Uống, uống!” Đỗ Cửu Ngôn giơ nước, vẻ mặt hào khí nói, “Không say không về.”

Ngân Thủ liếc Đỗ Cửu Ngôn: “Cửu ca rượu của ngươi thiếu để đó, chờ sinh xong chúng ta chúc mừng lớn hơn.

“Chuyện có bây lớn, ghi đó.”

Mọi người cụn cái ly, mỗi người tự uống rượu trong ly của mình, nhưng trong lòng cảm khái hàng vạn hàng nghìn.

Cả nhà bọn họ, tụ tụ tán tán sinh ly tử biệt đều trải qua, sau này còn dư lại, chính là thêm người vào việc vui liên tục.

Buổi tối, Triệu Khải và Quế vương đều uống say, hai người một thân mùi rượu, ở trong viện tử quyền qua cước lại.

Mọi người xách ghế ngồi ở dưới mái hiên, nhìn cao hứng bừng bừng.

Hồi lâu hai người đánh không nỗi nữa dừng lại, Quế vương lung lay lắc lắc chỉ vào Triệu Khải chân, nói: “Quả nhiên, chân tốt rồi công phu có tiến bộ.”

“Luôn luôn rất tốt, bất quá nhường ngươi mà thôi.” Triệu Khải nói.

Quế vương chẳng đáng cười nhạt: “Nếu ngươi không phục, chúng ta lại đánh một hiệp.”

“Chớ!” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Đánh nữa trời sẽ sáng, đều buồn ngủ rồi, không thôi hẹn ngày mai tỉnh rượu?”

Hai người đều hừ một tiếng, một người do Vương Bảo Ứng đỡ, người do Cố Thanh Sơn đỡ, đều tự cũng không quay đầu lại đi.

Sáng ngày thứ hai thức dậy, một đều cũng không nhớ rõ tình hình tỷ thí tối hôm qua.

Đỗ Cửu Ngôn dở khóc dở cười, chỉ đầu Quế vương nói: “Ta thấy tửu lượng của ngươi cũng không được tốt lắm.”

Nhưng thật cao hứng, trước đây bọn họ cũng không uống say, mặc dù sau thiên bôi cũng phải lưu cho bản thân một ly giữ gốc thanh minh, nhưng tối hôm qua lại không phải, hai người đều say, ở trong viện tử đùa giỡn rượu điên.

Quế vương hoàn hảo, tính cách của Triệu Khải cần phát tiết như thế.

“Đau đầu, ta muốn uống nước.” Quế vương làm nũng với nàng.

Đỗ Cửu Ngôn ưỡn bụng rót nước cho hắn.

Đảo mắt đến mười hai tháng tám, Lỗ Niệm Tông và Lương Di lại làm hôn sự. Lỗ Chương Chi quyền cao chức trọng, quan phong nội liễm bảo thủ, cho nên không có đưa thiệp mời quá nhiều, chỉ mời một ít bạn tốt và người nhà.

Hôn sự làm rất náo nhiệt, Lương Di từ hành cung xuất giá, lấy thân phận của nàng cũng hợp.

Sáng sớm ngày thứ hai nhận thân, Đỗ Cửu Ngôn sớm thu thập thỏa đáng, cùng Quế vương mang theo củ cải nhỏ đi Lỗ phủ.

Bookwaves.com.vn

Một tháng này Lương Di vội vàng gấp gáp làm lễ nhận thân, không biết làm y phục vớ, nàng mời châm tuyến phòng đến, sau khi làm xong, mỗi dạng lên mấy châm tượng trưng tiêu sái, coi như là nàng làm.


Đỗ Cửu Ngôn không cần chuẩn bị lễ, thu hai đôi hài hai đôi lót hài, củ cải nhỏ thu được văn phòng tứ bảo, còn có một túi muối Lương Di từ Thăng Long mang tới.

“Nghe nói gần đây học nấu ăn, ngày nào chúng ta có lộc ăn a?” Đỗ Cửu Ngôn cười nói.

Lương Di dương dương đắc ý: “Tùy thời đều có thể, hiện tại một mình ta có thể nấu một bàn thức ăn.”

“Nấu!” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Ta muốn nấu trước khi trong tháng, ăn ngon uống tốt một trận.”

Lương Di đã muốn biểu diễn trù nghệ, không khỏi mắt lom lom nhìn Lỗ phu nhân, hô: “Nương, ta có thể đi làm cơm không?”

Lỗ phu nhân không có cách, cũng không thể ngăn nhi tức phụ hiền lành. Thế nhưng, không thể không nói nàng kỳ thực một chút cũng không chờ mong Lương Di làm cơm.

“Đi đi, cẩn thận chút chớ cắt vào tay phỏng trúng người.”

Lương Di gật đầu, dẫn theo váy đại hồng chạy chạy nhảy nhảy ra ngoài: “Ta trở về thay quần áo, các ngươi chờ buổi trưa ăn cơm đi.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Buổi trưa, một bàn hải sản nấu, đủ loại kiểu dáng. Đỗ Cửu Ngôn nhìn cũng ngạc nhiên, nói: “Nhiều hải sản như vậy, cũng không dễ dàng a.”

Đều nấy, nói trình độ gì?

“Ta sớm nửa tháng đã nói với người ta, bảo hắn giúp ta làm. Vốn là dự định làm gia yến, nhưng đối phương chưa kịp đưa tới.”

“Vừa lúc ngày hôm qua đưa tới, ta chỉ nghĩ ngày hôm nay để trù phòng nấu.”

“Không nghĩ tới, cuối cùng ta nấu.”

Đỗ Cửu Ngôn lột một con tôm, chấm giấm ăn, nguyên nước nguyên vị. . . Là một chú vị cũng không có.

“Ngươi ăn ít một chút.” Lỗ phu nhân nói với Đỗ Cửu Ngôn, “Hải sản tính hàn.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, ăn mấy còn tôm liền dừng tay.

Buổi trưa ở Lỗ phủ nghỉ ngơi, củ cải nhỏ hồi cung, Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương tản bộ quay về vương phủ, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thế nào còn chưa có động tĩnh, có phải là chúng ta ngày tính sai rồi hay không?”

“Phản chính nàng cũng không đi xa nhà, lúc nào đau thì lúc đó sinh đii.”

Đỗ Cửu Ngôn rất lo nghĩ: “Muốn mau chóng cho xong, không thôi ngày ngày nghĩ, cũng chỉ nghĩ việc này.”

Hai người vừa nói chuyện đến cửa vương phủ, bỗng nhiên, ở một bên có một người nhảy ra, Quế vương nâng quyền liền đánh, người nọ sợ ngồi dưới đất, vỗ ngực nói: “Vương gia, một năm không gặp người không nhớ bần đạo thì thôi, thế nào còn có thể động thủ thế.”

Quế vương lườm hắn một cái.

“Mao đạo sĩ, đã lâu không gặp, ngươi còn chưa có mọc cánh thành tiên sao?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Mao đạo sĩ liếc bụng của Đỗ Cửu Ngôn, dắt chủy liệt nha cười nói: “Vương phi cực khổ a, cư nhiên tự mình sinh hài tử.”

“Đúng vậy, không thôi người thay ta sinh?”

Mao đạo sĩ xua tay: “Bần đạo còn muốn thăng tiên, hài tử làm lỡ nhiều chuyện.”

Quế vương túm hắn lên, hỏi: “Một mình ngươi trở về? Ngọc đạo nhân đâu?”

“Sư phụ hắn đi du lịch.” Mao đạo sĩ nói.

“Ngươi lại bị sư phụ ngươi đuổi ra ngoài?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Mao đạo sĩ rầm rì không nói chuyện.

“Vậy được rồi, hắn luôn luôn không được Ngọc đạo nhân đãi kiến.” Quế vương vừa vào cửa, vừa nói, “Ngọc đạo nhân nói hắn lấm la lấm lét, làm nhục sư môn.”

Mao đạo sĩ sửa lại thái dương một chút: “Bần đạo ngọc thụ lâm phong, mới không có làm nhục sư môn.”

Làm nhục chính là sư phụ của hắn, ục ịch ục ịch, còn không bằng hắn.

Bất quá, lời này hắn cũng không dám nói, bằng không sẽ bị trục xuất sư môn.

“Ta vừa thấy Kiều Mặc và Trịnh cô nương khanh khanh ta ta, bọn họ đây là thành thân sao?” Mao đạo sĩ hỏi.

Quế vương ừ một tiếng.

“Tiểu tử này lăn lộn không tệ a.” Mao đạo sĩ nói, “Hàn Đương thì sao?”

Cố Thanh Sơn nhất định là không có, nhìn bộ dáng kia của hắn sẽ không được người thích.

“Không rõ ràng lắm, ngươi hỏi hắn đi. Hôn sự của bản thân tự phụ trách!”

Mao đạo sĩ đang muốn nói, chợt nghe Đỗ Cửu Ngôn đang ôm bụng ai u một tiếng, hắn sợ hết hồn, vội vã tránh ra lui ba thước cẩn cẩn dực dực đánh giá Đỗ Cửu Ngôn.

“Làm sao vậy?” Quế vương hỏi nàng.

Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn thấp giọng nói: “Ta cảm giác, có thể sắp sinh.”

“Sắp sinh?” Nhất thời cả người Quế vương phát lạnh, “Vậy, vậy làm sao bây giờ, ở đây không được. . . Ta, ta ôm nàng vào?”

Đỗ Cửu Ngôn lườm hắn một cái: “Cũng không phải đẻ trứng, lăn lông lốc liền rơi xuống.”

“Tài cung rụt một cái, ngươi đỡ ta vào trong phòng trước.”

Tiền ma ma cố ý thu thập một phòng ra sinh hài tử, vật gì đều bị lấy đi, từ đầu tháng tám bắt đầu đã nuôi bốn bà đỡ ở trong viện, mỗi ngày ổn định lưu một người trông giữ.

Đỗ Cửu Ngôn vừa đi, vừa cũng cảm giác hạ thân có nước chảy ra, nàng nói: “Lấy kinh nghiệm của ta, có thể đây là nước ói, bằng không chính là thấy đỏ.”

Quế vương không kinh nghiệm, gấp xoay quanh, hướng về phía trong viện thét to: “Nhanh đi chuẩn bị, vương phi sắp sinh!”

Một tiếng rống của hắn, nóc nhà đều theo run lên ba cái.

Vương phủ thoáng cái sôi trào, bình thường cũng không thấy nhiều người, một tiếng rống này của hắn, bốn phương tám hướng dũng mãnh tiến ra thật là nhiều người, người này hô nấu nước, người kia hô trải giường chiếu, người này tìm bà đỡ không ở vương phủ, người kia vào trong cung hồi bẩm thái hậu.

Đỗ Cửu Ngôn nằm xuống, lôi kéo Quế vương nói: “Nếu như sinh hạ là nhi tử, không cho ngươi hướng về phía mặt của hắn hô ghét bỏ.”


“Đã biết đã biết.” Quế vương nói, “Nàng có đau hay không?”

Đỗ Cửu Ngôn xua tay: “Không đau, khả năng còn chưa có bắt đầu.”

“Hơn nữa, ta là ai, một chút đau nhỏ căn bản không làm khó được ta.”

Quế vương gật đầu: “Phải, phải. Đỗ Cửu Ngôn bất đồng với nữ tử khác, cực khổ tầm thường vô dụng với nàng.”

“Thì đó.” Đỗ Cửu Ngôn nói xong, ngao một tiếng kêu, Quế vương sợ thiếu chút nữa ngồi dưới đất, tay đều bị nàng véo gãy.

“Đau?” Quế vương nói.

Khóe miệng của Đỗ Cửu Ngôn run lên, nói: “Vương gia, người khác tựa hồ cũng không có xạo, thật đúng là đau.”

Một hồi thái hậu và Tiền ma ma còn có Triệu Khải đều chạy tới, cả nhà Lỗ Chương Chi, bên kia phu nhân của Mạnh Giao cũng tới, Trần Lãng và Ngân Thủ cũng theo qua đây. . .

Phòng khách ngoại viện vương phủ, ngồi đầy nhóc, như tụ hội, mọi người cùng một chỗ uống trà.

Đều là nam nhân, cũng không biết trò chuyện cái gì. Nhưng muốn đi, lại lo lắng, cũng chỉ có thể ngồi.

“Không bằng, đặt tên?” Mao đạo sĩ nhấc tay, “Tiếp thu ý kiến quần chúng, để vương gia chọn.”

Kỳ thực đặt tên cũng không quá thích hợp, dù sao Triệu Khải cũng ở, nhưng thực sự không có việc gì làm, mọi người thật đúng là thảo luận.

Trong phòng sinh, Đỗ Cửu Ngôn một đầu mồ hôi, Quế vương càng như vậy, cả người như gặp mưa, tát bản thân một cái, nói: “Ta thu hồi lời buổi chiều nói.”

“Nói cái gì?” Đỗ Cửu Ngôn cắn răng, đau không khí lực, “Một ngày ngươi nói nhảm nhiều như vậy.”

Quế vương nói: “Thu hồi lời vô ích cho nàng sinh mười đứa.”

Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, nói: “Không có việc gì, ngươi vui vẻ là được rồi, dù sao ngươi nghĩ và ta nguyện ý là hai chuyện khác nhau.”

Quế vương lau mồ hôi cho nàng, cực đau lòng.

Đỗ Cửu Ngôn chưa bao giờ yếu ớt, ngày hôm nay có thể để cho nàng đau mặt đều vặn vẹo, có thể thấy được có bao nhiêu đau.

Sớm biết sẽ không sinh.

Nhi nữ nào có quan trọng bằng tức phụ.

“Vương phi, người, người lại dùng lực a.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Ta, ta đã rất cố sức.”

“Lực đạo của người không đúng.” Bà đỡ nói.

Quế vương nhìn bị Đỗ Cửu Ngôn bẻ ngón tay sắp gãy, theo gật đầu: “Lực, lực đạo không đúng.”

“Ông trời của ta!” Đỗ Cửu Ngôn cắn khăn, “Ta đổi ý sao?”

Quế vương cũng muốn đổi ý!

—— lời nói ngoài ——

Ngày mai hội điểm xong xuôi, ái các ngươi! ! Sau đó ta sẽ mở tân văn chiêm hãm hại, nhìn ngày hôm nay có thể thành công hay không, không thể nói tựu ngày mai! ! Mọi người nhớ kỹ lai cất dấu.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận