Editor: XZanChạng vạng 6 rưỡi, Tô Minh An trở về từ công ty trước, một tay xách nguyên liệu nấu ăn tối nay, một tay bấm chuông cửa nhà 302.
“Bố ơi!”Tô Diệu Diệu nhào vào lòng Tô Minh An.
Bạc tình như mèo, được con người thật lòng thương yêu lâu như vậy cũng đã sớm nhận thân hai người này rồi.
Tô Minh An cười ôm lấy con gái, đứng trước cửa nhà 302 trò chuyện với bà nội Đào một hồi, chủ yếu là hỏi xem hôm nay con gái có nghịch ngợm hay gây họa gì không, sau đó hai bố con liền ra về?Tô Diệu Diệu đã ăn tối rồi, tô Minh An buộc chắc tạp dề, động tác nhanh nhẹn chuẩn bị làm cơm tối cho anh và Đường Thi Vi.
Tô Diệu Diệu ngồi ở của phòng bếp, nhìn anh đầu tắt mặt tối.
“Diệu Diệu thích ăn cá, lát nữa ăn một ít cùng với bố mẹ nhé.
” Tô Minh An tay thì bận, miệng thì nói chuyện với con gái.
Tô Diệu Diệu dùng hai tay chống cằm, đôi mắt to đảo một vòng, hỏi: “Bố ơi, nếu mẹ chết thì bố sẽ tìm mẹ kế cho con sao?”Tô Minh An suýt cắt trúng tay!Đúng là anh và Tạ Vinh là anh em tốt, nhưng cả hai đều đã có gia đình và sự nghiệp riêng, trừ lúc gặp nhau ở hành lang thì bình thường cũng không có cơ hội trò chuyện, Tạ Vinh lại càng không chủ động đề cập đến tình yêu mới với anh.
Mẹ Tạ Cảnh Uyên mới đi được hơn một năm, vậy mà Tạ Vinh đã vội tái hôn ư?“Bố ơi, bố vẫn chưa trả lời câu hỏi của con.
” Tô Diệu Diệu cố chấp hỏi.
Tô Minh An hoàn hồn, bắt gặp khuôn mặt nhỏ nghiêm túc của con gái, anh bỏ dao xuống, lau tay lên tạp dề, đi tới bế con gái lên rồi nghiêm túc trả lời: “Thứ nhất, mẹ sẽ không chết, mẹ sẽ sống lâu trăm tuổi, sẽ luôn ở cạnh chúng ta.
Thứ hai, bố thích mẹ nhất, chỉ thích mẹ thôi, dù cho mẹ thật sự gặp chuyện thì bố cũng không lấy người khác, không tìm mẹ kế cho Diệu Diệu.
”Người với người chẳng giống nhau, không phải đàn ông nào cũng đa tình như Tạ Vinh.
Tô Diệu Diệu không có cơ hội giao tiếp với con người.
Kiếp trước cô bé làm mèo một trăm năm, vừa biến được thành người, mới ở lầu xanh có nửa tháng đã bị Tạ Cảnh Uyên bắt được, sau khi chuyển đến Thanh Hư Quán, xung quanh trừ một cún một chim thì tất cả đều là đạo sĩ thanh tâm quả dục.
Nhưng Tô Diệu Diệu mơ hồ cảm thấy những gì Tô Minh An nói đều là lời thật lòng, đáng để tin tưởng.
Như vậy là tốt nhất, cô bé không cần mẹ kế gì đó, bé chỉ thích mẹ Đường Thi Vi.
Lúc này Đường Thi Vi cũng đã về.
“Có phải Diệu Diệu lại đang làm nũng với bố không?” Cô hiểu rõ, hỏi.
Tô Diệu Diệu trượt khỏi lòng bố, chạy tới đòi mẹ bế.
Tô Minh An lại cầm dao lần nữa, nhận tiện chia sẻ tin tức lớn của hàng xóm.
Đường Thi Vi cũng ngẩn người.
Tô Diệu Diệu thấy bố mẹ có hứng thú với chuyện này thì chủ động tiết lộ: “Cô Kiều mang thai rồi, là sinh đôi ạ!”Tô Minh An, Đường Thi Vi: …Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng dù sao vẫn là chuyện của người ta.
Dọn thức ăn lên bàn, Tô Minh An chăm chú gỡ xương cá cho con gái, sau đó đặt con cá đã được gỡ sạch xương vào bát của con.
Tô Diệu Diệu ăn ngon miệng, dì Tống làm cá không ngon bằng bố làm.
Đường Thi Vi vừa ăn cơm vừa bàn với chồng: “Ngày 25 tháng 4 là Diệu Diệu nhà ta tròn hai tuổi, chúng ta ra quán chụp một bộ ảnh làm kỉ niệm nhé?”Tô Minh An: “Được, hôm đó là thứ mấy?”Đường Thi Vi: “Thứ sáu, thứ bảy mình đi, không chênh lệch lắm.
”Tô Minh An: “Ừm, tối thứ sau ở nhà ăn bánh kem, hôm sau đi chụp ảnh trước rồi đến vườn bách thú.
”Tô Diệu Diệu: “Vườn bách thú là cái gì?”Đường Thi Vi: “Vườn bách thú nuôi rất nhiều động vật, khỉ, sư tửu, hổ, tất cả đều có hết, đi rồi con sẽ biết thôi.
”Tô Diệu Diệu chớp mắt, tiếp tục ăn cá.
Đường Thi Vi nhìn Tô Minh An: “Diệu Diệu và Cảnh Uyên sinh cùng ngày, chúng ta hẹn bà nội Đào đi cùng nhé?”Tô Minh An: “Được, bà lớn tuổi rồi, chắc là cũng chẳng nghĩ tới mấy thứ này đâu, chúng ta dẫn theo bọn họ, rồi cùng đi vườn bách thú.
”Ngày hôm sau, Đường Thi Vi đưa con gái đến nhà bà nội Đào, nhân tiện nói về kế hoạch chụp hình sinh nhật và đi dạo vườn bách thú.
Bà nội Đào cười híp mắt: “Cứ quyết định vậy đi, hai đứa đừng mua bánh sinh nhật, để dì đi đặt, tối hôm đấy đến nhà dì ăn, càng nhiều người càng vui.
”.