Điên Cuồng Cưỡng Gian


Triệu Tiêu Phi vốn cho rằng mặc dù những vị thiếu gia và những vị tiểu thư này khá kiêu ngạo, nhưng bọn họ cũng sẽ không làm điều gì quá đáng.

Là cô sai rồi, cô đã xem bản chất con người quá đơn giản.Những người này thậm chí còn không bằng cầm thú.Có phải bọn họ nghĩ rằng miễn là có quyền lực và quyền thế, dù có làm ra chuyện dơ bẩn gì đi nữa, vẫn đều có thể che đậy?Thuốc dần dần hết, Triệu Tiêu Phi dùng lực lấy chân đá vào ngực Bùi Cảnh.

Chàng thiếu gia không chút đề phòng bị đạp té ngã, anh đứng dậy, cau mày tức giận.


Anh nhìn thấy cô gái ấy giờ phút này đang quỳ trên giường, dùng sức kéo cà vạt trên giường.Con người luôn có thể bùng lên nguồn năng lượng tuyệt vời trong những tình huống tuyệt vọng.Cà vạt buộc trên giường bị kéo ra, Triệu Tiêu Phi run rẩy dùng đôi tay mở dây trói ở miệng, dùng sức chạy về phía cửa.Chạy gì chứ? Còn chưa chạy tới cửa, Triệu Tiêu Phi đã nhanh chóng bị khống chế.

Chàng trai cao 1m9 ngồi lên người cô, kéo hai tay cô lên rồi tiếp tục trói cô lại.

Anh cười, nghiêm nghị nói: “Không muốn ở trên giường? Muốn ở trên mặt đất hả?”Triệu Tiêu Phi không khỏi run rẩy: “Bùi Cảnh, cầu xin anh, cầu xin anh đấy!” Đôi mắt cô đỏ hoe, nước mắt lưng tròng, cô run rẩy van xin anh, “Anh tha cho tôi, tha cho tôi được không? Bùi Cảnh, làm ơn, tôi sẽ không nói gì cả, tôi sẽ giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.”Ngón tay cái của anh nhẹ nhàng lau nước mắt trên khóe mi của cô: “Khóc cái gì? Tôi sẽ nhẹ nhàng.”Bùi Cảnh đưa cái lọ mà anh đang nghịch lúc nãy ra trước mặt cô và nói: “Có biết đây là gì không?”Chai màu xám không có logo đính kèm.


Bùi Cảnh mở nắp chai, lấy ra một viên thuốc màu trắng trong đó và giải thích: “Thứ này sẽ khiến cô thấy thoải mái.”Sức lực của cô gái này thật là tràn đầy, có trói tay cũng không chịu thua.

Bùi Cảnh không thể làm gì được, vì vậy anh ta lại bế cô lên giường và trói cô vào giường.Để ngăn cô di chuyển, anh đè lên người cô, tay phải thì khống chế phần khác của cô.Triệu Tiêu Phi nhắm nghiền mắt lại, nước mắt chảy dài trên khóe mi.Sau khi nhắm mắt, mọi thứ trở nên dữ dội hơn.Ngón tay của Bùi Cảnh vươn tới nơi bí mật của cô, bên trong se khít.

Anh chỉ mới dùng một ngón tay mà đã bị kẹt chặt.

Anh đẩy thuốc vào bên trong, ngón tay nhẹ nhàng xoay chuyển.Bụng của Triệu Tiểu Phi co thắt lại, cô nhẫn nhịn, quay mặt qua bên một, mắt nhắm nghiền..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận