Điệp viên nữ hoàng

Đôi khi chiến thắng đồng nghĩa với mất mát và thương đau. Nhưng có lẽ lần này Lạc Văn đã nhầm…vì Nguyệt đang đứng ở bờ biển chờ cậu tới. Chiếc váy trắng đung đưa trong gió và mái tóc dài tung bay…Lạc Văn hạnh phúc vì cả hai cuối cùng cũng được ở bên nhau. Cậu chạy thật nhanh tới bên người con gái mà mình yêu rất sâu nặng. Những làn sóng cũng ríu rít xô lên bàn chân nhỏ của cô gái đang quay mặt về phía biển. Chạm nhẹ vào vai người con gái, Văn mừng rỡ ôm Nguyệt vào lòng. Những giọt nước mắt hạnh phúc cứ thế tuôn rơi.
-Tốt quá rồi, Nguyệt à!_Lạc Văn vừa ôm Nguyệt vào lòng vừa thủ thỉ. Nhưng đáp lại cậu chỉ là sự im lặng.
-Em…có nghe thấy anh nói gì không? Sao em không nói gì?_Lạc Văn bắt đầu hoảng sợ, cậu lay lay vai Nguyệt. Gìơ cậu mới để ý tới ánh mắt vô hồn của cô và làn môi tím tái.
-Đã có chuyện gì xảy ra? Em sao vậy?_Lạc Văn sửng sốt nhìn Nguyệt.
-Là lỗi… của em…_Nguyệt thều thào, mắt tuôn ra dòng lệ trong veo.
-Nói cho anh biết, chuyện gì vậy?_Lạc Văn lau nước mắt cho Nguyệt, chắc chắn phải có chuyện gì đó. Cậu càng lo hơn, càng hỏi dồn hơn.
-Em..không…hức…không thể là…một …người mẹ tốt…_Nguyệt nói ngắt quãng, nước mắt lại chảy ra nhiều hơn. Văn nghe thấy vậy thì còn đau hơn gấp trăm lần…cậu hiểu thế có nghĩa là gì, tay cậu nắm chặt, gân xanh nổi trên mặt, răng cắn chặt vào nhau.

-Không phải lỗi của em! Là bọn chúng! Anh nhất định sẽ giết chúng_Lạc Văn căm hận ôm Nguyệt vào lòng. Cậu không để ý tới mọt nòng súng đang chĩa về phía mình…không có thời gian để nhắn Lạc Văn tránh ra, Nguyệt xoay người lại để viên đạn nhắm trúng mình. .
-Không…………..!_Lạc Văn gào lên, đỡ lấy Nguyệt. Một dòng máu đỏ trào ra thấm đẫm chiếc váy trắng thành những mảng màu loang lổ.
Chiếc xe màu đen ở từ xa cũng lao vút đi khiến cậu không kịp đuổi theo…quay lại với Nguyệt, Lạc Văn đau đớn tột cùng…cô ấy đã vì cậu mà…
-Em sắp được gặp con rồi..chắc con ở dưới đó rất lạnh lẽo..em là một người vợ tồi..nếu có kiếp sau..em nhất định sẽ…_Nguyệt nói đến đây thì mắt trợn ngược, miệng ứa ra một dòng máu đỏ tươi. Hình như cô đang rất đau nhưng cố kìm nén để Lạc Văn được yên lòng. Văn thẫn thờ ôm Nguyệt vào lòng….một giọt nước mắt rỏ xuống khuôn mặt người con gái trên tay cậu.
Hoàng hôn đang dần ngự trị những tia nắng nhỏi nhoi. Văn hôn lên trán Nguyệt, mắt căm hận nhìn biển cả đã nhuộm một màu đỏ ối. Tim rất đau…Văn khẽ vuốt tóc Nguyệt, nở một nụ cười đắng cay…
-‘Em là nàng công chúa kiêu kì…đợi anh…mãi đợi anh…làm sao tìm thấy em…hả cô bé con…nhũng tia nắng nhảy nhót..em như nàng tiên múa vũ điệu sắc màu làm anh xao xuyến ngay từ cái nhìn đầu tiên…’
-Hừ!_Bà Ana khẽ nhếch môi, mắt ánh lên vẻ tức giận.
-Vụ này đã giải quyết xong, giờ bà có thể tháo mặt nạ ra được rồi !_Ông Long ngồi đối diện đề nghị.
-Ông muốn biết đến vậy à?
-Dĩ nhiên!
-Chắc ông đã gặp tôi rất nhiều lần rồi cũng nên…!
-Hhâhâhh…cứ thử xem đã…tôi cũng không biết bà có khuôn mặt như thế nào…

-Vậy….nhìn cho kĩ…_Bà Ana bóc lớp da mặt giả ra….
….Một khuôn mặt xinh đẹp hoàn hảo…?
-Cô…là…_Ông Long suýt nữa té nhào….
-Lạc Văn không hề phản bội!_Quyên đứng đối diện với Hân, hai tay ôm lấy hai vai Hân lay lay.
-Sao cậu cứ phải biện hộ cho hắn? Hắn đã giết quá nhiều người.
-Cậu không thấy lúc nãy Lạc Văn đã hành động cùng chúng ta sao?
-Hhaha…cậu nói hắn ta không phản bội ư? Vậy tại sao không ở lại giải thích mà lén chuồn đi hả?_Hân cười nhạt.
-Đó là vì..là vì…._Quyên không tìm được lí do nào khác..chính cô cũng không hiểu tại sao Lạc Văn lại bỏ chạy. Tất cả đã xong rồi mà. Thấy Quyên im lặng, Đường Minh tiếp lời:
-Cậu ta ắt có lí do, chúng ta hãy chờ cậu ấy giải thích….

-Được thôi! Mình sẽ tạm tin lời các cậu! Nếu cậu ta phản bội tìh đừng trách mình vô tình_Hân lạnh lùng nói.
Một chiếc xe ô tô từ đâu lao đến đỗ xịch trước mặt 5 người. Bà Ana bước ra từ cánh cửa, mỉm cười:
-Chúc mừng đã hoàn thành nhiệm vụ, các điệp viên của tổ chức w.
Bà Ana bắt tay từng người một. Ông Long bước ra trong sự ngỡ ngàng của cả đám.
-Ta rất có hứng với các điệp viên, chúng ta lên xe thôi_Ông Long nở nụ cười thân thiện.
Hân cứ có cảm giác bất an, liệu tất cả đã kết thúc thật chưa?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận