Đoản


- Linh, tớ thích cậu...!làm người yêu tớ được không?Thành Minh cầm một bó hoa tươi đưa đến trước mặt cô.- Thật sao?Cô kinh ngạc nhìn hắn.

Phải biết rằng cô đã từng mơ ước rất nhiều thứ.

Nhưng, cô chưa bao giờ nghĩ đến cái cảnh hằng mong đợi này.

Thành Minh đang tỏ tình với cô thật kìa...!Cô thích thầm hắn rất lâu rồi.

Hắn là một hotboy của trường, gia thế lại hiển hách lắm tiền.

Được làm người hắn để ý đến thôi đã là cả bao khát khao của không biết bao nhiêu nữ sinh huống chi làm người yêu của hắn.Linh phải cố kìm chế sự vui sướng lắm mới không nhảy loạn lên.

Trái tim cô đập liên hồi, run giọng.- Tớ...!tớ đồng ý...Còn đang định nhận bó hoa của Thành Minh, ai ngờ hắn nhếch miệng thả xuống đất.

Đám học sinh nam từ trong chỗ ẩn nấp đi ra cười nói vui vẻ khoác vai của Thành Minh.- 1 phút 2 giây, không ngờ cậu có thể làm cho con mọt sách này đổ nhanh vậy.

Bái phục!Thành Minh vẫn điềm tĩnh xỏ tay vào túi quần.

Vốn dĩ hắn không muốn dây dưa với loại người như cô cả.

Chẳng qua đám bạn hắn cứ suốt ngày chạy đến chỗ Như Hoa làm phiền cô ấy.


Bạn bè thì không nên so đo tính toán được nên hắn mới chấp nhận cá cược với đám bạn hắn làn tán đổ đứa con gái mọt sách học giỏi nhất của trường.

Quả nhiên, chỉ một câu nói của hắn thôi không ngờ cô đã đổ thật.

Quả đúng là hạng con gái quá mức nhàm chán.- Từ giờ đừng gây phiền cho Như Hoa nữa.

Cô ấy là người yêu của tớ.- Được rồi, theo như giao kèo.Đầu óc của Linh bỗng quay cuồng cả lên.

Những tiếng cười đùa đó đến chết cô vẫn không quên.

Thành Minh...!lừa dối cô ư? Không hiểu sao nước mắt cô lại rơi.

Lúc này, Như Hoa cùng đám bạn đi tới.

Cô ta đi ngang qua cố ý xô ngã cô ngã xuống đất.

Dường như không ai quan tâm, chỉ coi cô là trò cười, một thứ giải trí.- Linh à, tớ nói thật.

Sao cậu lại không xem xét cái bản mặt của cậu đi? Suốt ngày đeo cặp kín cận to khổng lồ như vậy.

Cóc ghẻ mà đòi so sánh với thiên nga sao?Như Hoa vừa nói vừa nắm chặt lấy cánh tay của Thành Minh rồi dựa hẳn vào vai hắn.


Chỉ vì trong lớp cô có hoàn cảnh đặc biệt nghèo khó nhất, lại học giỏi nên chính là cái gai trong mắt của tất cả mọi người.

Hàng ngày, bọn họ sỉ nhục cô còn không nói làm gì.

Đến bây giờ lại kêu Thành Minh làm cho cô mất mặt trước bao nhiêu người.

Tình cảm của cô chính thức bị hắn vùi dập ngay tại đây.

Tim của Linh đập thịch một cái rồi cô từ từ đứng dậy lau nước mắt.- Ô kìa...!lại dám cả gan đứng lên à? Tôi cho cậu đứng lên chưa hả dog?Như Hoa khinh bỉ liếc xéo cô rồi tiến lên giơ tay định tát cho cô một bạt tai.

Ai ngờ, Linh phản ứng nhanh nhẹn né tránh dễ dàng.

Cô túm lấy tay của Như Hoa nắm chặt khiến cô ta bất giác la to đau đớn.Mọi người xung quanh tái mặt dần dần tản ra rộng hơn.

Thuận thế, cô dùng sức đẩy cô ta lại phía của Thành Minh.

Cũng may, hắn đỡ kịp Như Hoa nên cô ta mới không phải hít đất.Thành Minh thấy Như Hoa bị cô bắt nạt, gương mặt hắn lập tức trở lên khó coi định giơ nắm đấm về phía của cô.

Tiếc là, ngàn vạn lần hắn không ngờ được cô có võ.

Cú đấm của hắn bị cô chặn đứng, cổ tay bị vẹo rõ đau.- Đánh con gái không biết nhục à?- Ai cho phép cô dám đánh Như Hoa? Chết tiệt!Bây giờ cô đã có cái nhìn khác về Thành Minh.

Linh xoay xoay tay rồi hơi nghiêng đầu vặn vẹo cổ.

Lâu nay lo học quá nên không có vận động khiến cô rất khó chịu bức bối rồi.- Mẹ tôi nói là tôi không được đánh các bạn trong trường, phải là một học sinh ngoan.

Trong trường tôi chịu nhục đủ rồi, hiện tại...!chúng ta đang đứng giữa công viên...!đứa nào muốn dây vào bà đây thì...!nhào vô...!bà đây sẽ tận tình chăm sóc các cậu.....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận