Đoản


- 0906, phạm nhân đặc biệt! Trêu ghẹo con trai, hay giở thói lưu manh háo sắc.

Mang tiếng là con gái của trùm xã hội đen từng bị bắt trước đây.Bàn tay với từng đốt ngón tay thon dài lật từng tờ giấy rất cuốn hút.

Từng đường gân xanh nổi lên đẹp đến mê mẩn khiến Đường Kỷ suýt nữa chảy nước dãi.Mặc kệ người ngồi đối diện cô đẹp tới cỡ nào, mĩ miều tới cỡ nào thì Đường Kỷ vẫn mải mê ngắm hắn.Đột nhiên, người đàn ông mặc quân phục đó khựng lại động tác.

Hắn đường hoàng gõ tay lên bàn khiến Đường Kỷ giật mình.- Cô nghe thấy tôi nói không?- Dạ rõ thưa soái ca! Tôi là Đường Kỷ, con gái của ông trùm xã hội đen.

Bẩm sinh không sợ trời đất, không bị đánh gục dưới tay bất cứ ai.

Nhưng...!hiện tại sắc đẹp của ngài khiến tôi...!gục rồi...Mấy người cảnh sát đứng gần đó vội lấy tay che miệng cười sặc sụa.

Còn hai tên đàn em ngồi bên cạnh cô thì không kiềm hãm được cười như điên.Khí lạnh từ người đàn ông kia tỏa ra, hắn đập mạnh tay xuống bàn rồi để tập tài liệu xuống.- Cô có biết đây là đâu không?- Dạ biết! Đây là trại giam lớn nhất Đông Âu.


Còn ngài là Tổng Đốc!- Cô biết vì sao lại bị tống vào đây không?- Dạ biết nốt! Tại vì tôi bị sắc đẹp của ngài bỏ bùa nên mới phải vào đây.Lần này mấy người cảnh sát kia không kìm hãm được nữa mà cười sặc sụa.

Không khí xung quanh đột ngột hạ thấp.

Ai cũng bị lời nói của cô là cho cười chết mệt.

Tuy nhiên, người đàn ông kia lại hơi cau mày, từ đầu tới cuối hắn không hề nở một nụ cười.Đường Kỷ chống tay lên bàn thở dài.

Chẳng qua hôm nay cô đen nên mới bị cảnh sát bắt khi đang trêu ghẹo một cậu thiếu niên có làn da trắng nõn nà.

Bị bắt vì tội quấy rối và tội trấn lột khiến tâm tình của cô tức tối.

Nhưng, cho tới khi người đàn ông đẹp đó đến khiến máu lưu manh trong người cô như dần trỗi dậy.

Phải nói cô chưa thấy ai đẹp mà lạnh lùng như hắn.

Nghe mấy đám người cảnh sát kia cung kính gọi hắn là tổng tốc đại nhân.

Đường Kỷ mới kha khá hiểu về chức vị của hắn, cũng khá cao, lại còn điều hành cả trại giam lớn như vậy.

Đây mới chính là gu của cô tìm kiếm bao lâu nay.- Đem nhốt vào tạm, nếu người nhà đến bảo lãnh thì đưa họ đi giải quyết rồi tống cổ mấy người này ra khỏi trại giam cho tôi.Tổng đốc dặn dò cảnh sát cấp dưới xong toan đứng dậy.

Nhưng Đường Kỷ lại nhanh hơn, cô chạy vội tới chặn trước mặt hắn rồi giang hai tay ra.

Từ chiều cao của cô so với chiều cao của hắn quả thật kém hẳn một cái đầu.

Tuy vậy, nhưng cô vẫn mặt dày đứng khư khư đó.- Tránh ra!Hắn trừng mắt.- Có thể cho tôi biết tên của ngài? Nếu không thì có phương thức liên lạc gì không?Đám cảnh sát kia nhìn cảnh này mà run như cầy sấy.


Tổng đốc nổi tiếng nghiêm ngặt khắt khe.

Tuy bên ngoài rất người phụ nữ ngưỡng mộ ngài ấy nhưng cùng lắm chỉ lén lút thập thò.

Chẳng ai như cô cả.

Đã bị bắt rồi mà còn lớn gan đi công khai tán tỉnh cấp trên của cảnh sát.Thật là....!Amen...!chỉ mong tổng đốc đừng tức giận quá, nếu không cả trại giam sẽ nổi sóng gió lên mất.- Cô có biết trêu ghẹo cảnh sát thì sẽ bị tống thẳng vào tù không?Đường Kỷ lắc đầu.Cô định nói gì đó, bên ngoài vọng tới tiếng quen thuộc của ba cô.

Thì ra ông tới để bảo lãnh cô ra ngoài.Được mấy người cảnh sát đưa đến chỗ con gái, ba cô lập tức vui vẻ rồi sai thuộc hạ phía sau cùng luật sư đi làm giấy tờ.Hắn xỏ tay vào túi quần rồi quay người lại đối diện với ba của cô.- Ông đến để bảo lãnh cho cô ta?- Đúng vậy, đúng vậy.

Con gái tôi nông nổi nên mới gây ra hiểu lầm.

Cũng may tổng đốc nhẹ tay để ý tới....Ba cô tuy là dân xã hội đen nhưng đã rửa tay gác kiếm.

Đối với cảnh sát bây giờ thì biết nhận lỗi không gây thêm chuyện.- Vậy mau đưa cô ta đi ra khỏi đây trước đi.

Luật sư làm xong giấy tờ sẽ về sau.Đường Kỷ nghe tổng đốc nói vậy thì cắn chặt môi.


Hắn là muốn đuổi cô đi sao? Đừng mơ! Đường Kỷ cô là ai chứ? Cô chính là muốn ở trong tù, hắn muốn đuổi cô đi thì cô càng phải ở lại.Nghĩ tới đây, cô lại đi tới trước mặt hắn nói.- Cho hỏi nếu tôi trêu ghẹo cảnh sát sẽ bị phạt như thế nào vậy?Hắn không buồn trả lời cô.

Ai ngờ một người cảnh sát bị bệnh nghề nghiệp bất chợt lên tiếng.- Nhẹ thì phạt 1 tháng ở trại giam, nặng thì 3 tháng.

Ngoài ra sẽ tước quyền bảo lãnh!Người cảnh sát kia vừa dứt lời thì ngớ người lập tức che miệng lại.

Quả nhiên, anh ta bị cái nhìn sát khí của tổng đốc khiến cả người run rẩy.Cô hừ lạnh rồi nhìn chằm vào người đàn ông trước mặt.

Khóe miệng hơi nhếch, Đường Kỷ kiễng chân giơ tay vòng qua ôm chặt gáy của hắn.

Ngay lập tức không để hắn phản ứng, cô áp môi xuống hôn một cái thật sâu rồi thả ra ngay lập tức.- Vậy trước khi ngồi tù, xin phép được hôn soái ca.

Chỉ là...!nụ hôn thôi mà đúng không?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận