Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập Một Khía Cạnh Khác!


Tỉnh lại chẳng qua với một tâm trạng trống rỗng, khi ấy đoàn thuyền của Ismir đã đi được một ngày biển, cô không hay biết rằng hắn đã đi khỏi chỉ cho tới khi thấy được khuôn mặt mừng rỡ của Hoàng hậu.

Bà kể cho cô nghe tất cả mọi chuyện, nói cả việc Ismir đi tìm Carol ở Hạ Ai Cập để cứu cô...Thực sự có chút kích động, cũng có chút hoài nghi, nhưng không nói gì với Hoàng hậu cả, trông bà đã mệt mỏi nhiều rồi.Hôm ấy, Haru lại thao thức suy nghĩ mãi, liệu có thực hắn đi là vì muốn cứu cô hay không, cho tới khi Mira bước vào phòng cô mới giật mình hoàn hồn lại.-Có chuyện...vẫn là nên nói...Hoàng phi Ai Cập đã bị Isis âm mưu hãm hại lừa đến Hạ Ai Cập...-cô ta không tin Sarasenah thông minh như vậy lại không suy nghĩ gì, thư của Hoàng hậu gửi cho Ismir cũng đã phi tang rồi, cô ta ở đây còn có cha mình không sợ ai hết.Vì vậy nên...!Ismir mới vội vàng đến Hạ Ai Cập như thế sao...? Nhận được phiến đất sét nhắn gửi tin tình báo của Ruca từ tay Mira, Haru mới hoàn toàn tin những lời cô ta nói là thật.

Nàng nhìn xuống mái tóc mình buông lỏng ở ngang lưng, là màu nâu...không phải vàng...không có gì nổi trội...Nàng lại chạm vào đôi mắt mình, nó màu nâu...không phải xanh...!Cuối cùng thì nàng cũng không thể bằng vị Hoàng phi ấy được, cái danh xưng Con gái thần Nanna cũng chỉ được những người ở Thần điện và nhóm nhỏ nhân dân biết tới...!Làm sao so với Con gái nữ Thần sông Nile là nguyên cớ của cả một cuộc chiến giữa hai Đế quốc đây?-Thực ra...!Tại sao cô không thử theo đuổi Hoàng tử...?- Haru sửng sốt, không ngờ Mira lại hỏi mình câu này- Ta cảm thấy...cô với Hoàng tử là tình cảm thực...sao không nói cho Ngài ấy một lần, trước khi Ngài ấy tìm thấy nữ nhân kia?Haru trở nên trầm mặc, lí trí nàng thì do dự nhưng trái tim lại hoàn toàn đồng ý với những lời kia, tại sao cứ mãi phải lùi về sau? Ít nhất sao không thử một lần?-Ngài ấy chưa đi xa đâu...!Ta sẽ giúp cô đuổi theo Ngài ấy.

Có muốn hay không?-Tại sao bỗng dưng lo nghĩ cho tanhư vậy?- Ở thế giới này, bài học lớn nhất là không thể tin tưởng ai.-Vì ta chắc chắn rằng cô sẽ thua.-Mira nở nụ cười thản nhiên, cằm hất lên cao ngạo- Cô không thể thắng được Carol.- Cô ta khó khăn lắm mới nghĩ ra cái lý do này, dù sao cũng cần Sarasenah tin cô ta trước đã.-Được.


- Haru quyết tâm muốn thử bồng bột một lần, bốc đồng một lần, vì có lẽ như lời Mira nói, nàng chắc chắn sẽ thua...- Nhưng...tôi cần nghĩ thật kỹ...cho tôi thêm chút thời gian.-Được! Sớm mai đợi cô ở cửa cung, chờ đợi quyết định của cô!Nàng muốn gặp hắn, rất muốn, muốn thử một lần hỏi hắn có cảm tình gì với nàng hay không, nếu như không, dù sao lần này cũng định trước phải đi Ai Cập một chuyến.

Kế hoạch diệt sạch toàn bộ Hoàng cung Ai Cập, nàng vẫn luôn nung nấu trong lòng.

Giờ phút này đến lúc thực hiện rồi.Từ trong đêm tối, tại cửa cung Kinh thành Hattusa, có một bóng đen trên lưng ngựa lao nhanh về bến cảng thành phố, là bóng của một người phụ nữ, tuy nhỏ bé nhưng đầy quyết tâm."Không thể nào!"-Người phụ nữ giận dữ đập tan chiếc ly bằng ngà quý giá."Mau phái người đuổi theo cô ta truy sát như kế hoạch! Ta tính sai một nước rồi...Con gái của Thần sao có thể sơ suất tin ta như thế chứ..."Nàng đứng ở mũi thuyền, để cho những giọt nắng sớm mai lấp lánh đậu lên khuôn mặt nhỏ bé, lòng đầy tin tưởng về tương lai phía trước.

Công chúa Mitamun...xin hãy phù hộ cho ta trả hết thù cho nàng...!Con thuyền rẽ sóng lao vun vút về phía Ai Cập, nơi phương Đông lấp lánh hoa lệ đầy âm mưu toan tính.Trên thuyền là những hạ thủ tin cậy mà Quan Remos-cha của Ruca đã thu xếp cho nàng.

Bọn họ chỉ nghe theo người của gia tộc Remos và lệnh bài bằng cẩm thạch nàng đang cầm trên tay nên tạm thời sẽ không có nguy hiểm gì.

Đi liên tục một tuần biển, bọn họ cập bến Byblos, một thành phố cảng ở biên giới giữa Hittite và Ai Cập, mơi đoàn thuyền của Ismir cũng đang dừng chân.-Lệnh bà có muốn xuống thuyền đi dạo vài vòng để tham quan thành phố cảng tươi đẹp này không ạ?-Ừm...!có lẽ ta sẽ thử xuống...!nhưng ta cần khoảng 10 người theo hộ tống ta.

Tuy cũng có phần tò mò, nhưng sẽ không để bản thân xảy ra bất trắc, ngươi hiểu chứ? Trước hoàng hôn sắp xếp cho ta một quán trọ an toàn ở ngoại thành, ta cần gặp vài người ở đó.Nàng khoan thai đi dạo nơi chợ buôn đông đúc ở trung tâm của Byblos, người người qua lại nườm nượp, tiếng chào bán của tiểu thương cất lên lanh lảnh ở mọi ngóc ngách, đâu đây nào tiếng lạc đà, tiếng trẻ con nô đùa đều đủ cả...!Những mặt hàng bằng đồng lấp lánh dưới ánh nắng trong trẻo, hiếm lắm người ta mới thấy được đồ trang sức bằng bạc hay vàng, mà chỉ ở những sạp buôn lớn.


Tới một sạp hàng đang được đông đảo người ta xúm lại xì xào, Haru cũng có chút tò mò muốn nhìn thử, nhanh chóng, nàng thấy được một người đàn ông cao lớn tuấn tú, thân vận đồ hành hương, đôi mắt bạc đang nhìn chăm chú chiếc lắc bằng vàng trên tay mình, ánh mắt dìu dịu chan chứa tình cảm như hút hồn những người xung quanh, vài sợi tóc bạch kim tùy ý buông trước trán.

Mọi người trầm trồ về vẻ đẹp của chiếc vòng, cũng như vẻ đẹp của người con trai đang cầm nó.Haru thoáng đắm đuối rồi lại nhanh chóng giật mình.

Chàng ở đây làm gì? Chiếc vòng tay đó là sao? Chẳng lẽ...!là dành cho Carol ư...!Đôi mắt nâu của nàng trầm xuống, trái tim cũng lặng đi...Nhưng...sao lại bất cẩn quá vậy...!nhỡ đâu quân Ai Cập nhìn thấy chàng thì sao...?Không được...!phải nhắc chàng tránh đi những chỗ thế này, ngoại hình đó...quá nổi bật."Hoàng tử, lệnh bà của ta báo người phải cẩn thận tránh chỗ đông người"- một cận vệ đến gần nói nhỏ.Ismir giật mình quay lại, mới phát giác mình đã có chút thất thố, quả thực ban nãy có mải mê ngắm một chiếc vòng mà không để ý xung quanh.

"Bảo với chủ của ngươi ta rất cảm ơn, nếu như gặp lại ở Hittile nhất định sẽ báo trả đầy đủ.""Vâng thưa Ngài"-Cận vệ nhanh chóng rời đi, theo đó Ismir cũng rẽ hướng khác và đi khuất vào đám đông.

Hắn không nên chậm trễ nữa, hoàng hôn này phải dẫn quân theo đường bộ tới Hạ Ai Cập tìm cách thăm dò tung tích của Carol, còn cả Saraseah...đã nhiều ngày không nhận được thư của Hoàng Cung...có lẽ...!không, hắn vẫn còn hy vọng, nhất định hắn sẽ cứu được nàng từ tay thần Nanna.----------------------------------------------------------------------------------------------------------------Trong kế hoạch mà Haru đề ra trước Đức Vua ở Hittile, đã chọn 5 quân cờ quan trọng để diệt Ai Cập.


Một trong đó là Ma'at- ký lục ( người có nhiệm vụ tính thuế, ghi chép và quản lí số liệu) quan trọng của Hạ Ai Cập.

Nàng nhắm Ma'at vào chức vụ này, không quá cao để dễ bị nghi ngờ, lại vừa đủ cho vô vàn thông tin quan trọng.-Chuyện Isis đưa Carol về Hạ Ai Cập là giả thưa lệnh bà! Cô ta đang ở Thebes chuẩn bị cho lễ cưới và phong phi long trọng của mình, không hề bị đưa tới Hạ Ai Cập!-Cái gì?! -Vậy Ismir tới Hạ Ai Cập để làm gì? Không phải tìm Carol? Hay là chàng đã mắc lừa Isis?!-Lệnh bà! Hoàng tử đã dẫn cả đội tiểu thương của người vào con đường duy nhất tới Hoàng cung Hạ Ai Cập và bị đột kích bất ngờ! Hiện giờ Ngài đã bị quân lính Ai Cập bắt đi!-Một tên lính hốt hoảng vào bẩm báo.Haru càng thêm căng thẳng, mọi dây thần kinh trên đầu cô hiện giờ như căng cứng.

Phải làm sao đây? Isis đã quăng lưới bắt Ismir thành công, chứng tỏ cô ta có nội gián gài ở Hoàng cung Hattusa, càng chứng tỏ trí thông minh của cô ta.

Vậy cô ta bắt Ismir làm gì? Hittile...!Mượn quân của Hittile đánh Thượng Ai Cập?! Vậy hiện tại ít nhất chàng còn bình an...- Dẫn đội của ngươi theo ta tới gần Hoàng Cung Hạ Ai Cập, tránh đánh rắn động cỏ, chờ thời cơ tìm cách cứu Hoàng tử!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận