Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập Một Khía Cạnh Khác!


Hoàng Phi Ai Cập biến mất dưới dòng sông Nile...Nhân dân Ai Cập tiếc thương.Pharaoh Ai Cập đau xót, nhưng vẫn giữ niềm tin rằng Hoàng Phi còn sống.

Chỉ cần thiết triều xong, hắn ta lập tức tiếp tục tìm kiếm dọc hai bờ sông Nile.Nhiều ngày thậm chí còn không thiết triều để tìm kiếm Hoàng Phi.Nữ Thần đã rời khỏi trần thế, người dân Ai Cập lại càng mất niềm tin vào mùa vụ năm nay.

Thực ra họ không quan tâm Carol còn sống hay đã chết, cái họ càng quan tâm là bông lúa mì họ trồng có thu hoạch được hay không, họ có thứ để ăn hay không.Nữ hoàng Isis ngày nào cũng đến điện thờ cầu xin Thần Mặt trời Ra phù hộ cho Ai Cập ngàn đời.

Dường như Thần Ra cũng lắng nghe lời thỉnh cầu của họ, mực nước cao sau lũ đã rút xuống được hai tháng, kể từ khi con gái Nữ Thần sông Nile ra đi, đã tới thời điểm thích hợp nhất để trồng một vựa lúa mì mới.Nhưng không ai làm.Họ sợ đắc tội với sông Nile.Nhưng nếu bỏ lỡ khoảng thời gian này, sẽ không kịp thu hoạch cho tới khi một mùa lũ mới của sông Nile tới.-------------------------------------------------------------------------------------------------- Bệ hạ! Xin người chủ trì một lễ tế ở cửa sông Nile, cảm tạ Nữ Thần sông Nile đã hóa kiếp để Ai Cập được trù phú ngàn đời! - Quan Tư tế Kapta khệ nệ cúi người.Nghe được những lời này, mặt Pharaoh Memphis đỏ bừng, đập tay lên ngai vàng quát lớn:- Hoang đường! Carol chắc chắn chưa chết!- Sự sợ hãi của dân chúng đang ngày một tăng cao, không ai dám bắt đầu vụ mùa mới, cũng tức là cuối vụ mùa năm nay trong kho thóc Hoàng cung sẽ không có thêm một hạt lúa nào thưa Bệ hạ.

- Kapta lại nói tiếp, cho dù trên trán hắn đang lấm tấm những giọt mồ hôi lo sợ.Khuôn mặt của Memphis lại càng tối, quả thực lúc này hắn có thể trực tiếp rút kiếm chém người giống như cha của hắn ngày xưa.

Kapta đã phục vụ qua hai đời Pharaoh, tự nhiên kinh nghiệm cũng phong phú hơn chút.- Quả thực là vậy thưa Bệ hạ, nếu năm nay Hoàng cung không có thêm một hạt thóc nào thì hệ thống kí hiệu Phân số mà Đại Thần Quan Remendus và các Kí lục trên khắp Ai Cập khổ sở bàn luận mấy tuần qua đã uổng công vô ích ư? - Tể tướng Imhotep cẩn thận cất lời.- Ta không quan tâm đến mấy thứ vớ vẩn đó!Hắn nói lời này vì quả thực hắn không quan tâm thật.

Tìm kiếm Carol đã chiếm gần như toàn bộ thời gian của hắn, có bữa không ăn không ngủ, làm sao có thời gian xem xét đến Hệ thống kí hiệu Phân số nào đó.- Bệ hạ! - Kể từ khi Memphis đăng cơ đến nay, đây là lần đầu tiên Đại Tể tướng Imhotep lớn tiếng ngay trên triều - Tuyệt đối không được quá u mê!Nói xong lời này bộ râu dài của Imhotep vẫn còn rung rung.

Là Tể tướng của Pharaoh Nefermaat rồi đến Pharaoh Memphis, ông biết rõ Memphis rất kiêu ngạo, thậm chí còn kiêu ngạo hơn Pharaoh đời trước.

Và Hoàng Phi Carol giống như tử huyệt của hắn, càng không thể động vào.Sự xuất hiện của Hoàng Phi đã giúp ông mở mang tầm mắt và kiến thức, là phúc.Nhưng đến giờ, sự xuất hiện của Hoàng Phi, là họa.- Họa vong quốc.- Ngươi nói cái gì?! - Memphis lập tức rút kiếm kề lên cổ Remendus, máu tươi đã rịn ra, nhưng Đại Thần Quan vẫn đứng đó, tiếp tục.- Thần chỉ nói sự thật thưa Bệ hạ.

Nếu quả đúng Hoàng Phi là con gái của Nữ thần sông Nile và chưa chết, vậy Ngài chỉ cần tìm một kẻ thế thân tạm thời cho đến khi Hoàng Phi trở lại với chúng ta.


Còn nếu nàng thật sự không trở lại, chính là họa vong quốc.

Hoàng đế u mê, nhân dân mất niềm tin, chưa đợi ngoại quốc xâm lăng, đã mục nát sụp đổ.- Ngươi đang muốn lừa dối tất cả nhân dân Ai Cập?!- Là Ngài đang lừa dối chính mình, thưa Bệ hạ.- Vậy được...!- Memphis nhẹ nhàng xoay kiếm, máu tươi càng chảy ra nhiều hơn, thành dòng chỉ đỏ ướt đẫm lưỡi kiếm - Việc này tất cả nghe lời của Đại Thần Quan, chỉ cần ngươi nghĩ ra một kế sách hay hơn Kapta, ta có thể tha cho ngươi tội sỉ nhục Pharaoh và Hoàng Phi Ai Cập.

Còn nếu không...----------------------------------------------------------------------------------------------------------Tin tức Pharaoh sắp chặt đầu Đại Thần Quan treo trước cổng thành Thebe khiến cho Tể tướng Imhotep cực kì sốt ruột, lòng ông rối như tơ vò.

Chuyện này không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân Remendus mà còn cả gia tộc của ông với hàng trăm người theo sau.

Bị Pharaoh thất sủng trên triều đình còn nguy hiểm hơn trong hậu cung rất nhiều.- Sao ngươi lại hồ đồ như vậy !- Cậu à, cháu không thể chấp nhận nhìn Pharaoh u mê như vậy.

Đổi bằng cái đầu của cháu, sau buổi thiết triều hôm nay Pharaoh đã ở lại cung xem xét tấu chương và báo cáo của triều đình chứ không lang thang khắp nơi bên ngoài nữa.

Đáng.- Ngươi không phải đổi bằng cái đầu của ngươi, mà còn là một cánh tay của lão già này! Remendus, ngươi phải hiểu dù bậc Đế vương có nghìn sai vạn sai thế nào ngươi cũng không được chỉ trích.

"Kế sách hay hơn Kapta" ư...!Tức là không có kế sách nào cả! Với Pharaoh, Ngài vui thì ngươi sống, Ngài không vui thì ngươi chết.Remendus im lặng.Thưa thần mặt trời Ra, sau khi ta chết đi, người vẫn sẽ phù hộ Ai Cập chứ.Nếu như người con gái tóc vàng đó không phải là thần linh thật...!Cho dù trong lòng ta đã biết chắc như vậy, Thần Ra à, Người vẫn khuyên bảo con trai mình chứ...Người vẫn kéo Pharaoh ra khỏi vũng bùn đó chứ...-------------------------------------------------------------------------------------------------------------Bỗng dưng hôm nay Thothsiris không đến tìm cô, Aris trong lòng buồn bực.

Vẫn chưa có cơ hội được vào Phủ Tể tướng, nơi đó canh phòng cẩn mật hơn cả Hoàng cung Thebe, lão Tể tướng Imhotep lại càng thâm sâu.


Chưa một mật thám Hittite nào vào được trong đó, từng nô lệ, người hầu đều được Imhotep tự mình lựa chọn, giống như trong đó có cất giấu một bí mật nào rất lớn vậy.Một tuần ra ngoài với Thothsiris tới nay, mỗi lần cô gợi ý hắn chỉ cho cô dạo vòng quanh Phủ chứ không dẫn vào trong, thường tìm lí do từ chối.Liệu có phải mời ai vào cũng phải xin phép cha hắn không nhỉ...Hừ, tiểu hài tử.Aris nhẹ nhàng xoay chiến vòng ngọc, đây là lần thứ hai cô mang nó ra.

Chiếc vòng mà Công chúa để lại...!một góc vẫn dính máu, nhưng lại không thể gột sạch, giống như Công chúa đang nhắc nhở cô vậy.Mặt trong chiếc vòng chỉ khắc đúng một chữ."Aris"Chính là tên của cô.Giống như trước khi chết, Công chúa đã gọi tên cô.

Giống như Công chúa vẫn luôn ở đây nhắc nhở cô không được quên cái chết của nàng.Không được quên mối thù với Hoàng gia Ai Cập.Không được quên ơn cứu mạng của Công chúa.Không được quên ơn cưu mang của Hittite.Thôi được, không thăm dò được Phủ Tể tướng thì tiếp tục ở nơi nào rõ nơi ấy trước.

Nàng đi loanh quanh khắp Phủ Đại Thần Quan, bắt chuyện với từng nô lệ, từng người hầu một.

Nhưng Aris nhận ra hầu hết mọi người đều mới chỉ vào phủ làm việc vài tháng, người lâu nhất cũng chỉ 6 tháng.Ngoại trừ thuộc hạ thân tín nhất ở trong biệt phủ riêng của Remendus nằm sau phòng đọc sách là đã đi theo hắn từ những trận chiến đầu tiên khi hắn mới chỉ là một Thống lĩnh Nome, những người còn lại bên ngoài dường như đều được thay mới liên tục.Hắn là con người đa nghi như vậy sao?Hay là, hắn sợ có ai đó theo dõi hắn?Hoặc là, hắn đã biết rõ người muốn theo dõi mình là ai, nhưng không thể làm gì khác ngoài việc tránh cho điều đó xảy ra.Aris thở dài, thực ra hắn sống cũng chật vật chẳng kém gì cô.

Chỉ tiếc hai người sinh ra đã định sẵn là kẻ thù.Định sẵn không thể chung đường.Mãi tới đêm muộn, Aris mới quay trở về phòng, trên tay cô cầm theo một cành bạch tuyết mai hái từ vườn hoa của Remendus.

Hắn ta không thích màu trắng, cũng chưa từng thấy mặc đồ trắng, vậy mà lại trồng cả một vườn bạch tuyết mai lớn như vậy.

Không ai biết tại sao, nàng định ngày mai mang ra ngoài dò la tin tức về loài cây này thử xem."Là vì mùi hương của loài hoa này khiến người ta quyến luyến"Trong căn phòng tối om của cô vang tiếng một giọng trầm trầm.Aris giật mình theo bản năng, cố gắng nhìn rõ trước mặt.

Remendus từ từ đứng dậy, bước tới." Không phải cô muốn biết tại sao ta lại trồng loại hoa này à?"" Hả...!Gì cơ...Tôi...đâu có nói vậy đâu.


À, một tháng không gặp..." Aris nở nụ cười tươi thân thiện." Vậy thì...!Người Hittite? Các người muốn thăm dò gì đây? " Hắn ta giơ chiếc vòng lên cao, ánh trăng chiếu rọi khiến chiếc vòng lấp lánh.Sarasenah đã nhắc nàng tuyệt đối không mang theo bất cứ đồ gì của Hittite theo.

Duy chỉ có chiếc vòng này, nó quá quan trọng với nàng.

Remendus nhìn một lần, đã biết chiếc vòng này của Hittite.Nàng thực hối hận ngày đó đã mang theo." Ngài nói gì vậy..." Aris đối mặt với Remendus, nhìn thẳng vào con ngươi màu nâu vẫn sáng rực trong đêm." Muốn mang hài cốt của Công chúa Mitamun về quê ư...!Chậc, tiếc là ngươi chẳng sống nổi qua đêm nay rồi."Lời này của hắn khiến đầu nàng như bùng nổ, quả thực Công chúa bị Hoàng gia Ai Cập giết hại tàn nhẫn.

Sarasenah không nói quá một từ nào." Thực ra ngài sớm biết tôi là người Hittite, nhưng giờ mới nói ra, chắc hẳn không chỉ là giết tôi." Nàng sớm đã chết một lần, không sợ chết thêm lần nữa.Remendus tiến sát lại gần hơn, ép nàng về phía tường, cầm lấy cằm nàng hướng về phía ánh trăng, lại nhìn ngắm kỹ khuôn mặt nàng một lượt." Không, ngươi là người Babylon, nhưng lại làm việc cho Hittite.

Chắc hẳn ngươi yêu quý vị công chúa kia lắm mới phải làm việc cho cả người chết thế này...Vậy mà cô ta vẫn bất chấp cả liêm sỉ để sang tận đây cầu thân với Pharaoh.

"" Tuyệt đối không được sỉ nhục Công chúa!" Aris tức giận thật rồi, Công chúa là giới hạn cuối cùng của nàng.Remendus lạnh lùng dùng tay phải ấn mạnh nàng vào tường, đầu nàng bị va đập mạnh, vẫn còn ong ong.

Hắn lại tiếp lời :- Ta không nhiều lời với ngươi nữa, ngày mai cần ngươi thực hiện đại sự.

Nếu thành công, liền thưởng cho ngươi và quân Hittite đem xương cốt Công chúa kia về.Hắn muốn nàng quỳ trước mặt Pharaoh, sử dụng chính đoạn tóc vàng kia, nói rằng nàng là sứ giả của Con gái Thần sông Nile Carol.

Nói rằng Carol chưa thể quay về, nói rằng nàng tôn kính Carol hết mực.Hóa ra thứ anh trai nàng và một nghìn quân tinh nhuệ Hittite hy sinh tính mạng để mang về, lại không phải là bằng chứng tẩy trần Carol.Mà là bằng chứng cho năng lực thần thánh của cô ta!Đến cuối cùng sinh mạng của tất cả chúng ta, đều như muối bỏ bể.

Nàng không cam tâm!- Không bao giờ! Có chết ta cũng không thần phục cô ta!- Tùy ngươi chọn, nếu không muốn thì cùng người bạn mà ngươi gặp ở chợ hôm đó xin chết trước mặt Pharaoh đi.

Cô ta đã lộ hành tung ở Thebe, quân lính của ta sẵn sàng giết cô ta bất cứ lúc nào.


Thật đáng tiếc, mất công tới báo hiệu cho ngươi mà lại phải chết vì sự ngu xuẩn của ngươi.Là Sarasenah! Nàng không thể chết, nàng là hy vọng của tất cả người dân Hittite, là mắt xích quan trọng của kế hoạch này...Nếu nàng chọn làm theo hắn, thực ra chắc chắn Aris sẽ toàn mạng nhờ có sự bảo hộ của Pharaoh.

Remendus cũng sẽ không giết Sarasenah, hắn muốn thăm dò toàn bộ gián điệp đã được Hittite cài vào Ai Cập này...!Nhưng bị kiểm soát chặt chẽ trong Hoàng cung, về lâu dài, khi Carol không quay lại, nàng chắc chắn sẽ chết.Chết muộn hơn một chút...Nhưng trong lòng nàng vẫn rất khó chịu.Bao nhiêu sinh mạng của người Hittite, bao nhiêu vất vả của nàng, của mọi người.Đã có lúc nàng tin người con trai đứng trước mặt này sẽ chính là người vạch trần cô gái giả thần giả quỷ kia.

Nhưng hóa ra hắn cũng giống với những kẻ khác.

Nàng quá ngây thơ!Aris không tiếp tục ngụy trang nữa, khuôn mặt nàng lúc này tràn đầy phẫn nộ và thất vọng." Ngươi chỉ là con cờ của ta, một con cờ đơn giản và ngây thơ" Remendus cười nhạt.

Hạt saphire xanh lấp lánh trên chiến khuyên tai của hắn dường như chói vào mắt nàng, khiến nàng cực kỳ khó chịu.

Cảm giác bị nhìn bằng ánh mắt như thế này còn khó chịu hơn bàn tay đang ấn nàng xuống của hắn rất nhiều.Hắn khinh thường nàng.Hắn đã nhìn thấu nàng từ lâu.

Trước ánh mắt này, Aris cảm giác như cơ thể mình trong suốt mặc cho hắn tùy ý đọc vậy.Cực kỳ khó chịu!Nàng vươn tay kéo cổ hắn xuống, cắn môi hắn, dùng hết sức mạnh còn lại của hai tay để giữ càng chặt hơn, khiến hắn không cách nào thoát ra được.

Nàng lại càng cắn mạnh hơn, giống như có thể trả hết sự khó chịu dữ dội ở đáy lòng sang phía bên kia.Mãi cho đến khi nếm được vị máu, mới buông ra.Hắn hừ lạnh, rồi bỏ đi.

Cánh tay nàng lúc trước quàng lên cổ hắn giờ thấm đẫm máu tươi.--------------------------------------------------------------------------------------------------Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ạ.

Mong mọi người bình chọn cho truyện của mình nhé.Mình có sửa lại lời văn của mấy chương đầu một chút trên wattpad, mạch truyện vẫn không thay đổi, mọi người có thời gian đọc và bình luận nhé.Tên truyện mới được đổi thành "Ta sẽ san bằng cả Ai Cập!".

Cũng để thực hiện ước nguyện của Sarasenah và những người đã hy sinh vì ước nguyện này.Yêu mọi người..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận