Dụ dỗ

 
Chương 4: Sờ ngực cô để ngủ
 
Buổi tối làm xong cơm tối, Bùi Ngọc liền mở TV.
 

Trước đó anh đã tìm xem vào buổi tối đài nào sẽ phát phim kinh dị, nếu như không có vấn đề gì thì Mạc Tiệp ăn cơm xong sẽ vừa xem TV vừa uống sữa chua. Mà dựa theo thói quen của cô, xem TV đơn giản là để trong nhà có chút động tĩnh, chưa từng thật sự theo dõi phim gì, tất nhiên là lười chuyển kênh. Nếu trắng trợn xin cô đi xem phim kinh dị thì không khỏi lòng dạ Tư Mã Chiêu quá [*], nếu xem TV thì tự nhiên hơn nhiều.
 
[*] Câu nói này dùng để mô tả dã tâm và tham vọng của một người nào đó mà ai trong thiên hạ cũng biết.
 
Mạc Tiệp chăm chú làm việc cả ngày, làm vậy để buộc bản thân không suy nghĩ bậy bạ.

 
Bữa tối Bùi Ngọc làm rất thanh đạm đẹp mắt, hiển nhiên là có tính toán về số lượng và dinh dưỡng, trước đây cô chỉ lo ăn, hiện tại chợt phát hiện anh rất có lòng. Nếu như cô có người bạn trai chăm sóc như thế thì thật tốt. Nghĩ tới đây, cô lại nhịn không được lắc đầu, nhanh chóng ăn xong cơm nước trong mâm, bưng sữa chua anh chuẩn bị sẵn lên rồi đứng dậy ra phòng khách.
 
Cô vừa uống sữa vừa lật tạp chí ra xem, quay đầu nhìn thấy Bùi Ngọc ngồi ở bên cạnh cô.
 
“Mẹ, tôi muốn đi làm gia sư." Bùi Ngọc giống như nói chuyện phiếm, cúi đầu liếc mắt nhìn đồng hồ, thời gian còn mười phút nữa.
 
"Không cần, mẹ nuôi con được." Mạc Tiệp cũng không ngẩng đầu lên nói.
 
"Thế nhưng... lấy thành tích của tôi đi làm gia sư, một giờ có thể nhận được 800 đồng." Bùi Ngọc làm bộ lắp bắp nói.

 
"Không nên lãng phí khoảng thời gian đó, con cần tiền thì mẹ cho con." Mạc Tiệp ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn anh, lại hỏi, "Con muốn mua gì?" 
 
"Tôi sắp học đại học rồi, muốn thay một cái điện thoại di động tốt hơn." Sau đó có thể chụp mẹ.
 
"Ừ nhỉ, ngày mai mẹ dẫn con đi mua điện thoại và máy tính mới." Lúc này Mạc Tiệp mới chợt hiểu ra, chấm dứt cuộc nói chuyện, "Còn cần gì thì cứ nói với mẹ, tuy mẹ chắc chắn không giàu bằng ba con trước khi phá sản, nhưng mua loại nhu yếu phẩm này thì không có gì quá sức cả. Con cũng không cần cảm thấy bất tiện, chờ con lớn lên tự nhiên sẽ có tiền thôi."
 
“Dạ." Bùi Ngọc ngoan ngoãn gật đầu, một giây sau liền nhìn thấy trên TV đã bắt đầu chiếu phim kinh dị.
 

Mạc Tiệp vốn tùy tiện xem TV, không biết thế nào mà chỉ chốc lát sau đã bị bối cảnh âm thanh quỷ dị và hình ảnh u ám đáng sợ khiến cho phía sau lưng căng cứng, vừa quay đầu lại thì phát hiện Bùi Ngọc đang tập trung say sưa xem, vì cô làm mẹ nên suy cho cùng khó nói mình rất sợ. Nghĩ tới đây, cô chỉ có thể kiên trì xem tiếp.
 
Mạc Tiệp rất ít khi xem những thứ có chủ đề đáng sợ, trong tiềm thức cô cho rằng tìm kiếm loại kích thích này gây bất lợi cho sức khỏe tâm lý, bây giờ nhìn một lát thôi mà tóc gáy dựng thẳng, chỉ đành tìm cớ trở về phòng trước.
 
Lúc buổi tối, Mạc Tiệp nằm ở trên giường, luôn cảm thấy sẽ có cái gì bò từ gầm giường ra nên chùm chăn kín tới nỗi toát mồ hôi cũng không dám xốc chăn ra.
 
Trong chớp mắt, một bàn tay lớn sờ vào tay cô, cô tính hét lên thì nghe được tiếng thiếu niên quen thuộc: "Mẹ, mẹ, là tôi, đừng sợ."
 
Bùi Ngọc nhân cơ hội ôm cô vào trong ngực, làm bộ vô ý sờ qua eo và mông cô, còn dừng lại ở mông lâu hơn một chút.
 
"Tiểu Ngọc, con... con sao lại..." Ở trên giường của mẹ? Mạc Tiệp muốn hỏi như vậy nhưng lại cảm thấy rất không ổn.
 
"Bộ phim hôm nay xem thật đáng sợ, tôi... hơi sợ, ở một mình không ngủ được, muốn ngủ cùng mẹ." Bùi Ngọc nói nhỏ.

 
Mạc Tiệp vô cùng hiểu, cô ừ một tiếng, không dám thừa nhận rằng: Thật ra chính mình cũng rất sợ, vừa may có anh ngủ bên cạnh sẽ khá hơn một chút.
 
Bùi Ngọc chui vào chăn của cô, nằm một lát, chờ hô hấp của cô từ từ đều đặn mới luồn tay vào trong áo ngủ cô, xoa xoa bộ ngực không mặc áo lót, xúc cảm mềm mại trắng mịn khiến anh yêu thích không nỡ buông tay, chỉ chốc lát sau liền cảm thấy núm vú cứng lên trong lòng bàn tay mình.
 
Thật ra Mạc Tiệp không hề ngủ, tuy có hơi khó chịu nhưng cô hiểu rằng buổi tối hôm nay cậu bé sợ hãi nên muốn sờ ngực mẹ, chuyện này có lẽ rất bình thường mà? Khi cô còn bé cũng làm như vậy. Nhưng không biết sao cô lại sờ xuống thân dưới ẩm ướt, núm vú còn cứng rắn, ở trong bóng tối hai gò má cô nóng vô cùng, cảm giác tội lỗi trong lòng dần dần tăng lên. Sao cô có thể ướt với con riêng của mình chứ?
 
Bùi Ngọc thấy cô không ngăn cản liền không kiêng dè sờ soạng khắp cặp vú ngày đêm thương nhớ, vẽ vòng tròn trên quầng vú, lại vân vê núm vú, sau đó hài lòng túm lấy vú trái của cô mơ màng, nhưng chốc lát sau lại nghe được tiếng cô hô hấp dồn dập, thỉnh thoảng có tiếng nước dấp dính truyền ra từ trong chăn. Chắc hẳn cô cho rằng anh ngủ rồi, vậy mà không nhịn được thủ dâm ở bên cạnh anh, ham muốn dồi dào như thế còn độc thân hai mươi sáu năm quả nhiên không dễ dàng gì. Bùi Ngọc thầm cảm thán, nghe thấy tiếng nước càng ngày càng rõ ràng giữa hai chân cô, trong lòng anh hưng phấn không thôi, làm bộ ngủ mơ đạp chăn một cái, khiến âm hộ cô vuốt ve lộ ra, không có gì che chắn. Như vậy camera có thể quay được bộ dạng cô bị anh sờ ngực rồi tự an ủi.
 
Mạc Tiệp cảm thấy chăn trượt đi, cho rằng anh tỉnh rồi nên sợ hết hồn, thấy anh chỉ nhúc nhích một chút mới thở phào nhẹ nhõm yên lòng. Trước đây cô tự an ủi đều là tự sờ ngực, đây là lần đầu tiên bị đàn ông sờ ngực, không giống với bàn tay nhỏ của mình, bàn tay vừa lớn vừa ấm vừa cứng như vậy có thể bọc toàn bộ ngực của cô lại, ngón tay thon dài có vết chai mỏng sờ khiến cô cực kỳ thoải mái, thật sự không kiềm chế nổi mà muốn tự an ủi. Tự an ủi khi người khác ở bên cạnh lại cảm thấy vừa căng thẳng vừa hưng phấn, tiểu huyệt mẫn cảm hơn rất nhiều so với thường ngày, chỉ chốc lát sau tất cả đã tràn ngập dâm thủy.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận