Dựng thiếp

“Tên hỗn đản kia ngày thường luôn thích ra vẻ tự cao tự đại, kiêu ngạo, lúc nào cũng lôi  thân phận ra đàn áp ta, lạnh giọng mắng chửi ta, còn đánh mông ra.
Hơn nữa lại vô cùng keo kiệt, ta chỉ muốn mua 1 món trang sức, hắn còn ra sức khước từ, ngày thường đều không muốn tiêu tiền cho ta.
Vật dưới thân kia to lớn đến dọa người, kỹ thuật cực kém, mỗi lần đều đấu đá lung tung khiến phía dưới của ta phát đau.
Ta bảo hắn dừng lại, hắn lại chỉ lo một mình hắn sung sướng, ta tức giận đến độ thật sự muốn vặn gãy đồ vật kia của hắn.”
Thẩm Diên căm giận quở trách hành động xấu xa của nam nhân, nói xong lời cuối cùng dường như còn có chút nghiến răng nghiến lợi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khuôn mặt tuấn tú của Bùi Dực tối sầm, thân mình hơi run rẩy, cảm giác như dương vật có chút phát đau.
Hắn trộm nhặt chiếc quần ở bên cạnh che khuất cự vật sung huyết của mình, sợ Thẩm Diên đột nhiên tức giận, thật sự bắt lấy mệnh căn của hắn mà vặn xoắn.
Thẩm Diên thấy nam nhân bên cạnh đột nhiên không lên tiếng, nàng quay đầu nhìn về phía Bùi Dực, thấy trên trán hắn toát ra chút mồ hôi, hô hấp hơi dồn dập, cự vật dưới thân ngẩng cao đầu tạo thành chiếc lều nhỏ dưới quần.
“Phu quân, chàng rất khó chịu sao?” Thẩm Diên xốc quần lên, nắm lấy dương vật sưng to cứng rắn của nam nhân, chậm rãi di chuyển hai cái.
Bụng dưới Bùi Dực căng thẳng, hắn sợ Thẩm Diên lỡ tay bẻ hắn, vội vàng tách bàn tay nàng ra, cong khóe miệng, giả bộ bình tĩnh nói: “Không khó chịu.”
Thẩm Diên thấy mồ hôi trên trán nam nhân càng ngày càng nhiều, côn thịt trong tay cứng rắn nóng bỏng, nàng không tin nói: “Phu quân chảy nhiều mồ hôi như vậy, khẳng định rất khó chịu.”
“Không đáng ngại, đều là mồ hôi lạnh.” Bùi Dực xoa xoa mồ hôi trên trán hãn nói. Vừa rồi hắn bị Thẩm Diên dọa sợ, xác thật ra chút mồ hôi lạnh.
“Phu quân, chịu đựng không tốt cho thân thể, Diên Diên giúp chàng.” Thẩm Diên ngồi xổm xuống, mở cái miệng nhỏ ngậm lấy côn thịt của nam nhân.
“Ưm…” Khoang miệng ấm áp ướt át bao lấy côn thịt sưng to cứng rắn, Bùi Dực thoải mái than nhẹ một tiếng.
Hắn cảnh giác nhìn Thẩm Diên, sợ nàng một khi không cao hứng sẽ cắn đứt mệnh căn của hắn.
Thẩm Diên cho rằng đây là Bùi Dực kiếp trước, sợ hắn nghẹn hỏng, nên thật ra cũng thật lòng muốn giúp hắn giải tỏa.
Nàng ra sức nuốt côn thịt to dài, đầu lưỡi linh hoạt cẩn thận liếm láp thân gậy thô tráng, mút mát mỗi một sợi gân xanh trên côn thịt.
Thẩm Diên nâng côn thịt, đưa quy đầu cực đại tiến vào trong miệng, không ngừng liếm mút cái lỗ nhỏ mẫn cảm, đồng thời nuốt tất cả chất lỏng đặc sệt tràn ra từ cái lỗ đó vào miệng.
“Hừ…” Thân dưới dâng lên khoái cảm kịch liệt, côn thịt càng thêm cứng rắn, Bùi Dực được cái miệng nhỏ của nàng mút tới thoải mái, hắn cắn răng hừ nhẹ, dồn dập thở dốc, mồ hôi nóng không ngừng chảy xuống.
Bùi Dực nhìn nữ nhân đang bận bịu chôn đầu giữa hai chân mình, trong lòng sinh ra một chút cảm xúc khác thường.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dáng vẻ này của nàng thật ngoan ngoãn, cam tâm tình nguyện hầu hạ hắn như vậy, trong lòng hắn vô cùng vui sướng.
Thẩm Diên miệng nhỏ, côn thịt to dài lấp đầy cái miệng nhỏ của nàng, hai má trắng nõn căng phồng, nước miếng không kịp nuốt từ khóe miệng nàng tràn ra, sáng lấp lánh, dâm mị mê người.
Nàng cố hết sức nuốt vào lại nhả ra, vuốt ve từ trên xuống dưới dương vật của nam nhân, vang lên tiếng nước miếng bẹp bẹp.
Cự vật dưới thân Bùi Dực cứng rắn như thép, căng lớn gần như muốn nổ mạnh, bụng dưới cũng ẩn ẩn sinh ra chút xúc động muốn xuất tinh.
Hắn ấn gáy Thẩm Diên, đẩy người lên phía trước một chút, côn thịt to dài liền tiến sâu vào trong yết hầu.
“A a…” Thẩm Diên bị chạm đến yết hầu liền cảm thấy buồn nôn, mày liễu nhíu lại, vội vàng nhả côn thịt của nam nhân ra.
Bùi Dực sờ sờ đầu nhỏ của nàng, khàn giọng dỗ dành: “Ngoan, sắp ra rồi, lại ngậm thêm một lát nữa được không?”
Thẩm Diên liếc mắt nhìn nam nhân một cái, sau đó lại ngoan ngoãn ngậm côn thịt vào trong miệng.
Bùi Dực ấn đầu nàng, nhanh chóng di chuyển vài cái, cuối cùng cắm thật sâu, quy đầu chạm tới yết hầu nàng, phun ra một dòng dịch trắng đặc sệt.
Bùi Dực sợ Thẩm Diên khó chịu, sau khi bắn tinh xong, kìm nén khoái cảm trong thân thể, lập tức rút côn thịt mềm mại ra ngoài.
“Khụ khụ…” Thẩm Diên nhíu mày ho nhẹ, khóe môi rỉ ra một giọt dịch trắng.
Nam nhân bắn rất nhiều, một nửa đã bị nàng nuốt vào trong bụng, phần còn lại chưa kịp nuốt liền trào ra ngoài.
Bùi Dực ôm Thẩm Diên vào trong ngực, lấy khăn tay nhẹ nhàng lau khóe miệng cho nàng, hắn dùng giọng nói khàn khàn sau hoan ái, hỏi nàng: “Miệng đau không?”
Thẩm Diên lắc đầu, nói: “Không đau.”
Nàng hỏi: “Phu quân, chàng còn khó chịu sao?”
Nữ nhân này sợ hắn nghẹn đến khó chịu, tận tâm tận lực hầu hạ hắn như vậy sao?
“Không khó chịu, rất thoải mái.” Trong lòng Bùi Dực khẽ động, hắn cúi người hôn lên khóe miệng nàng.
Thẩm Diên ghé vào lồng ngực Bùi Dực, ngây thơ nói: “Vậy là tốt rồi, lần trước ở Nam Dương, phu quân dùng miệng giúp ta thoải mái, ta cũng muốn giúp phu quân thoải mái một lần.”
Ở Nam Dương hắn dùng miệng khiến nàng thoải mái sao?
Bùi Dực nhíu mày tìm kiếm ký ức trong đầu, hoàn toàn không có ấn tượng.
Lại là phiên bản khác của mình? Rốt cuộc bọn họ đã làm bao nhiêu chuyện xấu hổ sau lưng hắn?
Tâm tình Bùi Dực đang sung sướng bất chợt trở nên âm trầm, nàng cho rằng hắn là Bùi Dực kia, cho nên mới cam tâm tình nguyện hầu hạ hắn sao?
Nếu nàng biết chính mình nhận nhầm người, có phải sẽ lập tức thoát khỏi lồng ngực hắn, cách hắn rất xa hay không?
Bùi Dực mới vừa được giải tọa dục vọng, lại cảm thấy trong lòng trống rỗng, thậm chí hắn còn đố kỵ người nọ, có thể chọc Thẩm Diên vui vẻ, khiến nàng cam tâm tình nguyện hầu hạ hắn, hơn nữa còn không cần tốn bạc.
Dựa theo sự chán ghét của Thẩm Diên đối với hắn, cho dù hắn đưa tiền, Thẩm Diên cũng không muốn hầu hạ hắn đi.
Trong lòng Bùi Dực chua lòm, lại không dám biểu hiện ra ngoài, cũng không dám phát giận với Thẩm Diên.
Niềm vui trời xui đất khiến này quá hiếm có, hắn luyến tiếc từ bỏ, hắn vẫn muốn tiếp tục hưởng thụ.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui