Dược Sư - Vô Chừng Phong
7.5/10
9.265

Tác giả:

Thể loại: Đam Mỹ, Võng Du

Nguồn: amnguyetcoc.wordpress.com

Trạng thái: Full

Số chương: 35

Tần suất cập nhật: 1 ngày/chương

Ngày đăng: 5 năm trước

Cập nhật: 5 năm trước

Editor: Bánh Xi Cu La
Beta: Gil B
Thể loại: đam mỹ, võng du, tương lai, nhất công nhất thụ, HE.
Tình trạng bản gốc: Hoàn (27 chương chính văn + 8 chương phiên ngoại)

Ở phía đối diện, Phong Mạt chậm rãi giơ lên pháp trượng, miệng ngâm xướng chú ngữ (*) cổ lưu ngàn đời. Sắc trời theo từng lời của hắn mà dần dần sáng sủa, mây mù bốn phía tản ra nhường chỗ cho mặt trời cùng những rặng mây đỏ. Giây phút ánh sáng chiếu xuống, dàn khô lâu tiểu binh (*) của ta đồng loạt kêu thảm mà biến mất. Đám người phía sau Phong Mạt phát ra một trận hoan hô lớn, đánh dấu vận mệnh bị PK chết của tử linh pháp sư tà ác là ta. Ngực đã đau muốn chết lặng, nơi đó khảm sâu một viên khóa hồn châu. Nó cố định linh hồn của ta, làm cho rất nhiều con rối thế thân mà ta chuẩn bị trở nên vô dụng. Ta cười khổ một tiếng, lần này chỉ sợ thật là chạy trời không khỏi nắng.

Một luồng sáng chói lòa từ chân trời chậm rãi lan tới, gần như sắp nuốt chửng toàn thân ta, ta buồn bực nhìn trời khinh bỉ, oan quá đi…

7.5/10
9.265
Dược Sư - Vô Chừng Phong

Tác giả :

Thể loại: Đam Mỹ, Võng Du

Nguồn: amnguyetcoc.wordpress.com

Trạng thái: Full

Số chương: 35

Tần suất cập nhật: 1 ngày/chương

Ngày đăng: 5 năm trước

Cập nhật: 5 năm trước

Editor: Bánh Xi Cu La
Beta: Gil B
Thể loại: đam mỹ, võng du, tương lai, nhất công nhất thụ, HE.
Tình trạng bản gốc: Hoàn (27 chương chính văn + 8 chương phiên ngoại)

Ở phía đối diện, Phong Mạt chậm rãi giơ lên pháp trượng, miệng ngâm xướng chú ngữ (*) cổ lưu... truyền ngàn đời. Sắc trời theo từng lời của hắn mà dần dần sáng sủa, mây mù bốn phía tản ra nhường chỗ cho mặt trời cùng những rặng mây đỏ. Giây phút ánh sáng chiếu xuống, dàn khô lâu tiểu binh (*) của ta đồng loạt kêu thảm mà biến mất. Đám người phía sau Phong Mạt phát ra một trận hoan hô lớn, đánh dấu vận mệnh bị PK chết của tử linh pháp sư tà ác là ta. Ngực đã đau muốn chết lặng, nơi đó khảm sâu một viên khóa hồn châu. Nó cố định linh hồn của ta, làm cho rất nhiều con rối thế thân mà ta chuẩn bị trở nên vô dụng. Ta cười khổ một tiếng, lần này chỉ sợ thật là chạy trời không khỏi nắng.

Một luồng sáng chói lòa từ chân trời chậm rãi lan tới, gần như sắp nuốt chửng toàn thân ta, ta buồn bực nhìn trời khinh bỉ, oan quá đi…

Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Mở Bình luận truyện