Tác giả: Lừa Già Đầu To Hóng Gió
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Sủng
Nguồn: wordpress
Trạng thái: Full
Số chương: 54
Tần suất cập nhật: 5 ngày/chương
Ngày đăng: 2 năm trước
Cập nhật: 2 năm trước
Bạn đang đọc truyện Đường Chân Trời của tác giả Lừa Già Đầu To Hóng Gió. Dụ Thanh quay đầu lại, sau mấy năm trời, vẻ non nớt trên khuôn mặt anh đã biến mất để thay thế bởi một cái nhìn trưởng thành và chín chắn. Anh ngẩng đầu nhìn bầu trời, giống như chúng ta lại quay về những kỷ niệm cấp ba, dù đó chỉ là lúc đứng hóng gió trong tiết tự học buổi tối.
“Tiểu Liên, mấy năm qua em sống thế nào?"
Một câu hỏi hỏi cách xa như đời.
Tôi không thể kiềm chế nước mắt của mình, run rẩy hỏi anh: “Vậy còn anh, anh sống có tốt không?”
“Tôi sống rất tốt.”
“Thật sao?…” Tôi không thể nói thêm lời nào, phần còn lại của câu “Em cũng thế” bị nghẹn trong cổ họng. Tôi rất muốn khóc to, muốn nói cho anh biết tôi sống chẳng tốt tí nào, nhưng tôi ý thức được điều rằng, chúng tôi đã trưởng thành, chúng tôi không còn là chúng tôi năm đó nữa.
Nỗi buồn ập đến như một cơn lũ, khiến cảm xúc chúng tôi tan biến. Tôi lại hỏi một câu khác…
Nếu bạn yêu thích truyện ngôn tình, không nên bỏ qua Anh Vẫn Luôn Yêu Em hoặc Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận. Mời các bạn đọc tiếp!
Tác giả : Lừa Già Đầu To Hóng Gió
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Sủng
Nguồn: wordpress
Trạng thái: Full
Số chương: 54
Tần suất cập nhật: 5 ngày/chương
Ngày đăng: 2 năm trước
Cập nhật: 2 năm trước
Bạn đang đọc truyện Đường Chân Trời của tác giả Lừa Già Đầu To Hóng Gió. Dụ Thanh quay đầu lại, sau mấy năm trời, vẻ non nớt trên khuôn mặt anh đã biến mất để thay thế bởi một cái nhìn trưởng thành và chín chắn. Anh ngẩng đầu nhìn... lên bầu trời, giống như chúng ta lại quay về những kỷ niệm cấp ba, dù đó chỉ là lúc đứng hóng gió trong tiết tự học buổi tối.
“Tiểu Liên, mấy năm qua em sống thế nào?"
Một câu hỏi hỏi cách xa như đời.
Tôi không thể kiềm chế nước mắt của mình, run rẩy hỏi anh: “Vậy còn anh, anh sống có tốt không?”
“Tôi sống rất tốt.”
“Thật sao?…” Tôi không thể nói thêm lời nào, phần còn lại của câu “Em cũng thế” bị nghẹn trong cổ họng. Tôi rất muốn khóc to, muốn nói cho anh biết tôi sống chẳng tốt tí nào, nhưng tôi ý thức được điều rằng, chúng tôi đã trưởng thành, chúng tôi không còn là chúng tôi năm đó nữa.
Nỗi buồn ập đến như một cơn lũ, khiến cảm xúc chúng tôi tan biến. Tôi lại hỏi một câu khác…
Nếu bạn yêu thích truyện ngôn tình, không nên bỏ qua Anh Vẫn Luôn Yêu Em hoặc Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận. Mời các bạn đọc tiếp!