Trang khó hiểu vô cùng. Sao cái người con gái kia lại gọi cô là Hà Vy? Sao chị hai lại quen biết với hạng người quá đỗi vô học kia? Cô khó hiểu xen lẫn lo sợ. Cô sợ khung cảnh này, sợ cái con người trước mặt.
- Mày không phải Hà Vy? Hahaha.. Mày lừa trẻ con hả? Hahaha.
Min cười cuồng tiếu, cô cười bởi thấy Hà Vy "giả" quá lạ. Sao lại nhận mình là người khác mà chối bỏ cái tên Hà Vy cơ chứ? Nhưng, khoan đã, cái chân trái của Hà Vy phải bị thương chứ. Sao cô ta lại khoẻ nhanh như vậy, chuyện này chắc chắn có cái gì đó sai sai.
- Chân mày, sao lại khỏi nhanh thế hả? Vừa mới hôm trước nó còn bị chảy máu đầm đìa mà. Sao, sao, sao, nó lại như thế này? Mày là ai hả???
Min chuyển đổi trạng thái nhanh đến chóng mặt. Ban đầu thì cô cười cuồng tiếu bởi thấy cái lí do của Hà Vy "giả" rất ư là phi lí. Nhưng ngay khi xem xét lại tình hình, cô thấy có cái gì đó không đúng. Và từ đó, cô đâm ra sợ, cô không tin vào mắt mình nữa. Nếu người trước mắt cô không phải Hà Vy thì là ai? Sao trên đời lại có một người giống Hà Vy đến vậy? Chẳng lẽ là họ gặp ma?
- Tôi thật sự không phải là Hà Vy, tôi là Hà Trang, em gái song sinh của Hà Vy. Mấy người thả tôi ra đi, tôi không biết chuyện này là sao hết.
- Sao có thể chứ! Anh đã thấy cô ta ngồi trên chiếc xe của nhà Khải mà. Sao mà nhầm được?
Tên đối tác với Min lên tiếng. Hắn ta cũng thấy lạ lắm, sao mà hắn lại có thể nhầm được chứ.
- Anh đúng là vô dụng! Cút mau!
Min hét lên, Min giận, cô nhìn thấy Trang lại thấy thấp thoáng bóng dáng của Vy nên cơn tức giận lại càng đạt cực điểm.
- Không sao, dù sao thì mày cũng có cùng dòng máu với con Vy, nên mày cũng là một trong những đối thủ của tao. Phải cho mày một trận rồi gọi con chị mày tới để chị em mày chung vui mới được. Một mũi tên trúng hai con nhạn, hahaha.....
Đoạn, Min tung cước đá thẳng vào bụng Trang một cú giáng trần. Trang đau, nước mắt cô bắt đầu trào dâng, cô băn khoăn, cô khó hiểu, cô sợ. Một phần nào đó cô đã đoán ra được mọi chuyện. Chính cái người phụ nữ này đã khiến chân chị cô bị thương, khiến cho mối tình của chị và anh John cũng bị tan nát. Nhưng cũng nhờ có cô ta mà chị cô có thể vui vẻ, hạnh phúc với anh Khải. Tóm lại, cô thấy con nhỏ này rất đanh chua, rất độc địa.
- Á.... Đau quá, cô làm cái quái gì vậy? Tôi có động chạm gì tới cô đâu! Ui, đau quá...
Trang nói trong cơn đau.
- Mày không làm gì tao? Chính mày và con chị mày khiến tao phải làm thế này đấy! Tao sẽ để cho chị em mày phải chịu cảnh đau khổ hơn tao gấp ngàn lần, mày hiểu chưa?
- Chị em tôi làm gì cô hả? Có vẻ như cô là Min thì phải! Cô chính là cái người gây nên việc bong gân ở chân của chị Vy phải không hả? Cô quả là con người thâm độc mà. Bảo sao anh John không yêu cô mà lại yêu chị tôi.
Khi Trang vừa dứt lời, cái tát từ tay Min đã giáng xuống má cô. Min tức khi Trang nói vậy, Min không bao giờ chấp nhận điều đó hết.
- Mày câm miệng lại ngay cho tao không hả? Mày tin tao cho mày xuống địa ngục không? Anh John là của tao, mãi mãi là vậy!- Min quay sang mấy tên đầu gấu mà tiếp.- Tụi bay đánh nó đi, đánh cho tới khi nó ngất thì thôi. Mau lên!
Vậy là trong nhà kho ấy chỉ còn lại tiếng cười ha hả và những tiếng khóc kêu rên. Liệu Khải và anh em trong bang có kịp thời tới để cứu Trang? Liệu Trang có bị đánh đến mức ngất như lời Min đe doạ.
........
- Anh à! Đã tìn thấy Hà Trang chưa anh?
Hà Vy lo lắng mà hỏi anh tới tấp.
- Anh đang cho người đi tìm rồi! Chắc sẽ nhanh tìm ra thôi! Em không phải lo.
Cô khẽ gật đầu bởi cô biết anh sẽ tìm ra thôi. Có lẽ anh cũng cảm thấy mình có lỗi, cô nghĩ vậy, bởi cô thấy anh buồn lắm. Và cô tin, mọi chuyện sẽ ổn thôi!
- Reng....reng.......reng.....
Tiếng điện thoại cô kêu lên, đó là một số lạ. Ai mà gọi cô chứ? Cô khẽ nhấc máy:
- Alo? Ai đấy ạ?
- Mày quên tao nhanh như vậy sao? Em gái mày giống mày lắm đấy, tao còn không nhận ra luôn!- Min từ đầu dây kia lên tiếng.
- Min? Là cô? Sao cô lại bắt nó hả? Nó có làm gì cô đâu? Cô thả nó ra đi, tôi xin cô đấy!
Vy lo lắng, cô lo cho Trang, lo bởi cô biết Min thâm độc đến mức nào. Nếu Min mà làm hại Trang thì cô sao ăn nói với mẹ được chứ.
Anh cũng như cô vậy, anh thấy cô nói đó là Min thì lòng anh lại bừng bừng nóng.
- Đưa máy cho anh!
Cô nghe vậy liền rụt rè đưa cho anh. Cô đang sợ lắm.
- Cô làm cái trò gì thế hả? Cô đang ở đâu hả?
- Anh Khải hả? Em chỉ định gọi báo cho Vy là em cô ta ổn vậy mà không ngờ cô ta lại nỏ miệng đến vậy. Trong vài giây mà đã gọi được anh rồi. Thật không hổ danh là con quỷ mà! Hahaha.....
- Cô đừng có nói vớ vẩn nữa. Tôi hỏi cô đã đưa Trang tới đâu rồi hả?
- Anh bớt nóng đi! Xem ra anh bắt cá hai tay rồi nhỉ. Mặc dù bên cạnh là Hà Vy, vậy mà lại quan tâm đến Hà Trang như vậy! Xem ra anh đào hoa quá thì phải.
- Liên quan tới cô sao? Bớt bao đồng đi! Mà cho dù cô đang ở đâu thì tôi cũng sẽ tìm ra thôi! Nếu cô làm Trang bị thương, tôi sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ.
- Tuỳ anh thôi! Phiền anh chuyển lời với con nhỏ Vy là em sẽ đồng ý thả em nó nếu như nó đến để đổi người!
- Cô....
- Tút tút tút......
Anh chưa kịp nói gì thêm thì Min đã cúp máy làm anh muốn băm cô ta ra làm trăm mảnh. Cô ta tưởng anh sẽ để Vy đi một mình tới gặp cô ta sao? Tưởng anh là đồ đần chắc.
- Anh hai! Theo lời anh dặn, em đã dò ra được chỗ của Min rồi!
Một tên đàn em vội vàng chạy vào.
- Vậy tốt! Mau phái anh em tới đó!
- Sao anh lại tìm ra chỗ Min nhanh như vậy? Ngay từ đầu anh đã biết cô ta là người bắt cóc Trang rồi sao?
Cô băn khoăn, sao mọi chuyện lại xảy ra nhanh như vậy chứ?
- Không. Ban đầu anh chỉ đoán là vậy thôi nên đã sai người theo dõi số điện thoại của cô ta. Và may thay, cô ta đã gọi cho em và xác nhận rằng chính cô ta là người bắt cóc Trang. Vì thế mà bây giờ chúng ta có thể tới chỗ cô ta mà đưa Trang về. Em không phải lo đâu, anh bây giờ sẽ đi tới đó rồi đưa Trang về.
- Cho em đi với!
- Không được! Chân em đau, em phải ở nhà. Anh đi đây, không được ra ngoài biết chưa!
Đoạn, anh liền bước ra ngoài và đi về phía chỗ đàn em anh đang đợi.
- Chúng ta đi thôi, phải cho cô ta biết bài học của tội động đến người của Hoàng Thế Khải này!