Em Chỉ Thèm Muốn Cơ Thể Anh FULL


Trần Cẩn Ngôn vốn là từ trước tới giờ chưa bao giờ chịu thua với loại chơi xấu làm nũng như vậy.
Nhưng khi Thẩm Khanh Khanh tỏ ra nũng nịu và cười với anh, trong mắt lại còn ngấn lệ, từ viền mắt đến lông mi đều ẩm ướt, giống như một loài vật nhỏ đơn thuần vậy, chỉ thiếu điều viết thẳng hai chữ 'lấy lòng' lên trên mặt.
Đôi khi cách thức ngây thơ và thẳng thắn này lại khá dễ chịu, Trần Cẩn Ngôn nhặt chiếc gối trên ghế sofa định đặt nó dưới eo cô: Thật là lười biếng.
Thẩm Khanh Khanh cười khúc khích hai tiếng, sau đó lại làm nũng: Chú Trần, trên người em toàn là mồ hôi rồi, em muốn đi tắm.
Đi tắm? Trần Cẩn Ngôn gần như tức giận đến bật cười, hiện tại phía dưới của anh căng trướng lên như cái gì vậy mà tiểu gia hỏa này tự mình thoải mái xong rồi lại nói muốn đi tắm.
Trần Cẩn Ngôn nhét cái gối lót dưới mông cô để nâng cao lên, sau đó thẳng lưng đẩy Dương Vật vào, rồi rút ra cắm vào hai lần: Em muốn đi tắm sao?

Thẩm Khanh Khanh vừa rồi thực sự rất muốn đi tắm, dù sao cả người cô đều là mồ hôi dấp dính rất khó chịu.

Nhưng bây giờ bị Trần Cẩn Ngôn cắm sâu vào hai lần, dường như cô cũng không còn suy nghĩ như vậy nữa, liền nheo mắt ậm ừ nói: "Không ừm, không cần tắm như vậy."
Cô có lẽ cũng không biết mình đang ậm ừ nói cái gì, hai tay khó khăn lắm mới được tự do, lúng túng che đi hai bầu ngực không cho chúng lắc lư làm bản thân phiền lòng : a ha ưm chú Trần ô thầy Trần..
Vai thầy trò vẫn còn đang tiếp diễn, ở chỗ sâu trong hoa tâm của Thẩm Khanh Khanh bị tàn nhẫn cọ xát một lúc mới chợt nhớ ra chuyện này, cô chớp mắt nhìn anh, nhưng đôi mắt lại chứa nước, như một làn sương mờ ảo.

., như thế này khiến người ta thật muốn cùng chết với cô.
Muốn đi tắm thì tôi liền đưa em đi tắm.

Trần Cẩn Ngôn ngược lại vẫn bình tĩnh như cũ, nếu không phải giọng nói khàn khàn thì gần như không thể nghe ra bất kỳ dấu vết tình dục nào.
Anh đưa hai tay qua đầu gối Thẩm Khanh Khanh, nâng mông nhỏ của cô vào lòng bàn tay: Nào, ôm chặt lấy tôi.
Cứ đi như thế này?

Trong đầu Thẩm Khanh Khanh thoáng có chút nghi ngờ, nhưng chút nghi ngờ này nhanh chóng bị quy đầu của người đàn ông đập tan, rồi lại bị dòng thác dục vọng cuốn đi sạch sẽ.
Cô không thể phân biệt được nhiều như vậy, vì vậy cô theo bản năng duỗi tay ra để vòng qua cổ người đàn ông, khi cả cơ thể cô được nâng lên không trung, cảm giác không an toàn của cô cuối cùng trong ngắn ngủi đã chiến thắng được dục vọng: ô không, đừng mà.
Trần Cẩn Ngôn dễ dàng ôm lấy cơ thể mỏng manh của cô gái nhỏ, dương vật đã bị rút ra một khoảng lớn do sự hạn chế về chiều cao giữa hai người, chỉ để lại phần đầu lớn nhất còn bị kẹp chặt trong tiểu huyệt của cô, bị huyệt khẩu của cô cắn mút là một khoái cảm chua xót và tê dại khiến da đầu người ta ngứa ran.
Còn Thẩm Khanh Khanh cũng không dễ chịu hơn chút nào, một nửa tiểu huyệt hàm chứa một thứ thô cứng to lớn như vậy khiến cô không thở ra hơi, đồng thời, một nửa còn lại không có gì chống đỡ lại cảm thấy trống rỗng mà co quắp lại.

khó chịu đến mức cô chỉ muốn nhanh chóng lấp đầy lại.
Thầy Trần không biết làm thế nào - Trần Cẩn Ngôn hai cánh tay mạnh mẽ như là sắt thép, mặc cho cô dùng hai chân đá trên không như thế nào, vặn vẹo mông lại muốn ngậm lấy dương vật của anh vào sâu hơn một chút, chìm sâu hơn một chút cũng đều không làm được.


em, em rất khó chịu ô bên trong rất rất trống rỗng.
Cô không biết phải diễn tả sự trống rỗng đến bứt rứt lạnh lẽo này như thế nào, chỉ biết là các ngón chân của cô cũng đều không kìm được mà quắn vào nhau trong không khí, không có cách nào có thể làm giảm bớt.
Không phải muốn đi tắm sao?
Trần Cẩn Ngôn cũng bị tiểu huyệt siết chặt không ngừng làm thắt lưng và cánh tay của anh cũng đều căng ra, anh bước đi về phía phòng tắm, mỗi bước đi cái quy đầu đang được tiểu huyệt của cô ngậm lấy cũng nhẹ nhàng đẩy vào trong.
Vậy ôm em đi tắm trước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận